“Các người còn không chịu dừng tay sao !? Ngu ngốc cũng có mức độ thôi chứ !?” Athena cả giận, nói với vẻ mặt phẫn nộ. Chiến giáp của cô ta đã đầy những vết nứt, mảnh cầu vai vỡ ra, để lộ làn ra trắng mịn, không hề che giấu bờ vai nhỏ nhắn run rẩy.
Từ vị trí của Athena nhìn xuống phía dưới quảng trường, hàng loạt những thân thể cường tráng, giáp trụ vỡ vụn cũng đang nằm la liệt, tuy không có ai chết cả, nhưng vài ngày không đứng dậy được là chuyện bình thường. Chiến đấu xảy ra mới chưa được năm phút, nhóm bốn người này thật sự rất cường hãn.
Bốn hung thủ gây ra thảm kịch này thì đều đang thở hồng hộc, tụ lại một chỗ với nhau, nhìn thê thảm khó nói. Lạc Tiểu Thanh gần như phải bám vào cánh tay lực lưỡng của Vương Tư Trực mới miễn cưỡng không ngã xuống, Hỏa Long và Phi Kiếm khá hơn một chút, nhưng cũng uể oải vô cùng, chỉ có Vương Tử Trực – dù giáp trụ có hơi nhếch nhác nhưng vẫn đứng thẳng giữa quảng trường cổ kính này. Các đấu sĩ khôi giáp sáng loáng còn nguyên vẹn thì vẫn đang vây quanh bọn họ, từng ánh mắt nhọn như mũi kim, khiến cả người ta ngứa ngáy. Nếu không phải Athena ra dấu hiệu ngừng tay, họ đang không ngần ngại gì mà xông lên xé xác cái đám không biết trời cao đất dày này ra rồi.
“Hộc, đừng mơ con hàng ạ... chỉ cần bọn ta còn một hơi thở, ngươi đừng hòng đụng đến tên ngốc kia !” Hỏa Long phun ra một ngụm nước bọt nhuộm màu máu, cắn răng nói.
Quanh người Phi kiếm, bảy mươi hai thanh tiểu kiếm nhỏ lại một lần nữa lơ lửng, ánh mắt cô ta lạnh băng như một con dáo sắc bén, ẩn ẩn trong đó là chiến ý hừng hực, thấy chết không sờn. Dù không nói ra lời nào, nhưng ý tứ chẳng khác Hỏa Long là bao.
Vương Tử Trực muốn nói gì đó, nhưng Lạc Tiểu Thanh đã muốn khuỵu, hắn đành vội vã đỡ lấy, khí thế quanh người không tự chủ bành trướng ra, dọa lui mấy tên đồng đấu sĩ. Người đàn ông này như một quả núi lớn, núi lớn nổ, ai cũng gặp tai ương.
Mười hai đấu sĩ vàng thấy vậy cũng bộc phát khí thế ra, manh mẽ ngăn cản lại, đám đồng đấu sĩ bấy giờ mới có thể ổn định lại được.
Lời đồn Vương Tử Trực là kẻ mạnh nhất ma giới quả không sai. Đánh đến vậy mà vẫn còn mạnh mẽ như thế, con người này thật đáng sợ.
Nhưng thế thì sao chứ !? Hắn giỏi lắm cũng chỉ là một cận giới hoàng, mười hai thánh đấu sĩ vàng ở đây cũng đều là chuẩn cận giới hoàng, ai cũng thân mang tuyệt kỹ, một cây làm chẩng lên non, bốn cây chụm lại vẫn chỉ thế thôi.
Chỉ một mệnh lệnh nữa của Athena, bốn người này chết chắc.
Nhìn ánh mắt của Athena, trong vòng mười giây nữa mà họ không đầu hàng, cô ta chắc chắn sẽ hạ lệnh thật.
Hỏa Long bĩu môi, nhỏ giọng nói với Phi Kiếm:
“Bà xã, kiếm trận còn xài được chứ !?”
“Cần mười giây.” Phi Kiếm nhẹ giọng đáp.
“Tốt, còn em, Mộc, Diệt tiên đằng thế nào !?”
“Em không chắc, nhưng nếu cầm chân cô ta khoảng năm giây có lẽ vẫn được, chủ yếu là do tay đấu sĩ chòm sơn dương kia, tay phải của hắn rất sắc bén, sợ là cả diệt tiên đằng hắn cũng chặt đứt được.” Đôi môi nhợt nhạt của Lạc Tiểu Thanh mấp máy, nhỏ giọng truyền âm cho cả ba người còn lại.
“Tên đó để tôi lo !” Vương Tử Trực trầm giọng đáp với vẻ chắc chắn.
“Được, vậy tôi sẽ cầm chân cả đám kia !” Hỏa Long nhếch miệng cười khẩy.
“Cứ như vậy đi !” Tất cả mọi người đều không phản đối, ánh mắt bốn ma tướng nhìn lên Athena ngạo nghễ trên cao, không hề che giấu sát ý rõ ràng.
Athena bắt gặp những ánh mắt ấy, nhưng cô ta cũng chẳng mấy để tâm, cho dù cả bốn người này liều mạng phát nổ, dưới tầng tầng bảo vệ của các giáp đấu sĩ này, chỉ sợ một cọng lông của cô ta họ cũng chẳng làm rụng nổi. Lúc trước vì bất ngờ vì bị tấn công khi đang mở lĩnh vực nên mới bị xây xát nhẹ thôi. Giết hết đám người này giờ chỉ cần một ý niệm.
“Ta đếm đến ba, các người không tránh ra, đừng trách ta độc ác !” Lửa giận phừng phừng, cao giọng nói một câu rất kinh điển trong mấy phim truyền hình dài tập, Athena thật sự đã hạ quyết tâm.
Nhưng ba giây này cũng là thời gian nhóm Hỏa Long chuẩn bị phản công.
“Một.”
Toàn trường im phăng phắc, vọng âm vang dội.
“Hai.”
Tất cả cùng nín thở, súc lực.
“Ba.”
Phừng....
Lửa đỏ ngập tràn, một con rồng lửa thật lớn hiện ra, gầm lên vài tiếng hung tợn, sóng âm vang dội khắp nơi thổi bay tất cả các đấu sĩ trong phạm vi 100m xung quanh nó. Tiếp theo sau đó, hàng loạt lưới lửa phóng ra lấy con rồng là trung tâm, tạo thành một mạng lện lớn.
Con rồng đập cánh bay lên, lưới lửa lại hạ xuống, cắt nát mặt đất thành từng khối hình thanh vuông vắn, mùi cháy khét bốc lên xèo xèo.
Mạnh mẽ như vậy, nhưng phe các giáp đấu sĩ lại chẳng có ai thiệt mạng, tất cả mọi người đều núp dưới màn chắn ánh sáng Athena cấp tốc dựng lên, sắc mặt có phần khó coi nhìn khung cảnh bên ngoài.
“Thì ra chân thân của hắn thật sự là một con hỏa long, đáng sợ thật !”
“Long tộc không phải tuyệt chủng rồi sao !?”
“Hắn rốt cuộc là ai !?”
Đáp lại chỉ là một tiếng gầm vang vọng khác nữa, theo sau đó một quả cầu lửa thế hủy thiên diệt địa phóng xuống va chạm ầm ầm với màn chắn.
Uỳnh Uỳnh Uỳnh....
Màn chắn cứ như vậy mà rung rinh lên vài cái khiến cả đám khiếp sợ không thôi, Athena thiếu chút nữa đã phải buông gậy, mất liên lạc với màn chắn. Hỏa Long ít khi chiến đấu thật sự, hắn cũng chưa từng để lộ chân thân bao giờ, sức mạnh này tất cả đều chưa từng tường tượng tới.
Vì chưa từng nghĩ tới nên cảm giác chấn kinh cộng với bất ngờ này đủ sức dìm chết bất cứ ai với tinh thần yếu đuối.
Nhưng sau khi cơn bất ngờ đã qua đi, tất cả đều đã khôi phục tinh thần, đám giáp đấu sĩ bắt đầu phản công ầm ầm.
“Ngân hà bạo liệt !” Chiến sĩ chòm song tử vung tay lên, theo sau đó không gian như bị xoắn ép lại, hình thành từng mảnh vẫn thạch rực lửa, liên tục va chạm vào nhau tạo thành những vụ nổ kéo dài tới tận chỗ Hỏa Long.
Ầm ầm ầm...
Thân rồng hơn trăm mét cứ như vậy bị một đòn này đẩy lùi vài bước.
Nếu chỉ vậy cũng không đáng ngại, nhưng trước mắt Hỏa Long rực sáng những luồng năng lượng chết người liên tục đánh đến. Cơ hội tốt như vậy, đám đông sao có thể bỏ qua, mọi người thi nhau bỏ đá xuống giết khiến hoàn cảnh của Hỏa Long lúc này giống tên trộm bị dân làng bắt quả tang vậy. Người người chà đạp.
Uỳnh.
Long thân như bị phấn toái, thiếu chút nữa đã tứ phân ngũ liệt, Hỏa Long kêu thảm một tiếng rồi bị thổi bay ngược ra đằng sau, kéo lê thân hình khổng lồ trên mặt đất, quay cuồng vài vòng trước khi nằm yên bất động.
Cơ thể loài rồng có cường hãn đến đâu cũng không phải là không thể bị phá hủy, Hỏa Long tuy giữ được nửa cái mạng nhưng muốn tái chiến thì không thể nào.
Hắn có thực lực cận giới hoàng, nhưng tất cả các đấu sĩ vàng của Athena cũng đều có thực lực này. Một chọi mười hai, còn sống sau đòn tấn công tổng lực kia cũng đã là kỳ tích.
Tuy vậy, hắn cũng đã câu kéo được năm giây.
“Hư trương thanh thế, biết chết còn muốn đối cứng, người của ma giới toàn lũ ngu ngốc như Lục Vân Tiên hay sao vậy !?” Athena nghiến răng, nếu không phải vừa rồi cô ta ra mật lệnh để các hoàng kim đấu sĩ nhẹ tay, Hỏa Long chỉ sợ giờ này đã hồn về long mộ.
Nhưng nữ thần chưa kịp lẩm bẩm hết câu thì dị biến lại phát sinh.
Mặt đất vỡ tan sau hàng loạt tiếng răng răng hô ứng. Rồi hàng loạt dị vật thi nhau trồi lên.
Dây leo.
Hàng loạt dây leo ùn ùn phá đất chui ra, vỏ cây sần sùi ánh lên vẻ sáng bóng còn muốn hơn kim loại, nhưng lại có sự dẻo dai đặc trưng của thực vật, thứ này nhìn qua đã biết không dễ chọc.
Một giáp đấu sĩ cấp bạc trắng vừa mới chỉ kịp kêu thảm lên một tiếng đã bị đám dây leo này bao phủ khắp người, giống như hàng loạt con trăn siết chặt, chưa đầy hai giây đã bị ép nát xương cốt, máu phun lên như nước mía trong máy ép, tiếng xương cốt hắn vỡ vụn lạo xạo làm những đấu sĩ xung quanh không tự chủ được thấy lạnh người.
“Diệt tiên đằng !?”
Nguồn gốc thứ dây leo này nghe nói xuất hiện đầu tiên ở tiên giới. Nghe đồn loại cây kỳ quái này có thể trói buộc và xiết chết cả một chân tiên (>40%cube), là thứ quý hiếm vô cùng, cơ hồ đã tuyệt chủng, không ngờ Athena lại gặp được một rễ, lại còn gặp được người kỳ quái, có thể lập tức thúc giục nó sinh trưởng.
Phải biết muốn một gốc diệt tiên đằng sinh trưởng cần ít nhất cả vạn năm, trước khi hoàn toàn trưởng thành, có được lớp vỏ cứng chắc có thể chịu được công kích của một chân tiên, loại cây này chỉ dẻo dai hơn dây leo thường một chút, cực kỳ dễ chết, bởi vậy nó mới tuyệt chủng.
Athena liếc mắt nhìn phóng ra xa, Lạc Tiểu Thanh đang suy yếu vô cùng nửa ngồi nửa nằm trên mộc gốc diệt tiên đằng khác, lúc này chúng bao quanh cô ta tạo thành một cái nôi nhẹ nhàng, nào có thấy hung hăng xiết chặt như đối với đám giáp đấu sĩ.
Có đần mấy cũng hiểu, người thao túng loại cây khủng khiếp này là cô gái yếu ớt vô cùng kia.
Tuy nhiên biết được thì cũng muộn rồi.
Vì né tráng hai đòn tấn công bá đạo vô cùng của Hỏa Long, cả đám đấu sĩ đã cùng tụ tập một chỗ, tạo cơ hội cho đám cây này một mẻ bắt gọn, nhìn qua cũng biết sắp sửa toàn diệt cả đám.
Thực lực dưới 40% cube cơ bàn là không thể chống cự, bi loài cây này siết trúng sẽ lập tức bị bòn rút tất cả năng lượng trong cơ thể ra ngoài, sau đó hết cục cựa, mặc cho nó siết chết, thê thảm vô cùng.
Nói cách khác, ngoại trừ mười hai hoàng kim đấu sĩ, đám bạch ngân và thanh đồng cầm chắc cái chết.
Với đặc tính hút và đi xuyên năng lượng, thứ này dễ dàng xuất hiện trong vòng bảo hộ của Athena, lúc này cô ta cũng chẳng thể làm gì được nữa. Bản thân nữ thần mà bị đám cây này quấn lấy cũng sẽ phiền phức vô cùng.
Phía các hoàng kim đấu sĩ, tình hình có vẻ khả quan hơn một chút.
Thần tộc dân số đông đảo, sức mạnh cũng đạt được dễ dàng hơn các giới khác rất nhiều, số lượng người đạt đến cận giới hoàng sau 65 triệu năm kể từ khi có nước sinh mệnh là vô cùng khổng lồ, nhưng không phải ai cũng có tư cách trở thành hoàng kim đấu sĩ.
Một một hoàng kim đấu sĩ đều có thực lực của một chuẩn cận giới hoàng bình thường, thân mang tuyệt kỹ riêng biệt. Diệt tiên đằng có thể trói chết chân tiên, với bọn họ cũng chỉ gây được chút khó khăn mà thôi. Hơn nữa, phải cùng lúc tấn công hơn một trăm đấu sĩ, đến chỗ bọn họ thì tiên đằng cũng chỉ còn vài nhánh lẻ tẻ chia cho mỗi người, gần như chẳng có chút uy hiếp mang tính trí mạng nào.
Nổi bật nhất là hoàng kim đấu sĩ tròm sơn dương, tất cả những nhánh cây lao đến chỗ hắn đều nhẹ nhàng bị cắt nát thành từng mảnh nhỏ, lớp vỏ cứng rắn của diệt tiên đằng tỏ ra yếu ớt còn hơn đậu hũ. Không phải do chúng lớn nhanh quá nên đã đến thời mục ruỗng, mà là do hoàng kim đấu sĩ này sở hữu một tuyệt kỹ thiên về cắt, sắc bén vô cùng. Tay phải của hắn được mệnh danh là thánh kiếm, không gì không thể cắt, diệt tiên đằng có bền đến đâu thì với hắn vẫn chẳng khác gì mớ đậu phụ dài ngoằng. Đây là lý do Lạc Tiểu Thanh e ngại không muốn sử dụng thứ cây này từ đầu.
Các hoàng kim đấu sĩ khác, mỗi người một cách, dần dần cũng đã áp chế ngược lại đám dây leo. Từ lúc chúng xuất hiện tới giờ mời chưa được ba giây.
“Thiên ma công – đệ nhị trọng – thiên địa liệt quyền”
Xuất hiện trước vòng bảo vệ của Athena, Vương Tử trực sau tám giây tích tụ lực lượng, cả người giống như một khối lò xo bị nén đến cực điểm, rốt cuộc cũng đã bùng nổ. Dù là hỏa long hay diệt tiên đằng, cũng chỉ là mồi nhử, công kích của Vương tử Trực bá đạo mạnh mẽ, mang tính sát thương cực mạnh.
Oành.
Vòng bảo vệ tan nát, vỡ tan ra như mái vòm kính bị trẻ con trọi đá, những mảnh năng lượng lung linh chớp lóe vài lần trước khi biến mất, như tạo hiệu ứng nhấn mạnh cho quyền phong trầm trọng tựa núi lớn bay đến.
Một quyền này đủ khiến sơn băng địa liệt, bởi vậy mới có tên như thế, hoàn toàn theo nghĩa đen, không bóng bẩy khoa trương chút nào.
Tiếp một quyền này, dù là giới hoàng cũng phải khạc ra vài miếng đờm máu, sau đó ôm bụng mà xoắn quẩy.
Không có thể đón đỡ.
Đùa sao, đỡ là chết chắc, vòng bảo hộ nữ thần dựng lên còn nhẹ nhàng tan nát ra như vậy, ai dám lấy mạng ra thử đây.
Những ai muốn tử vì đạo, vì bảo vệ nữ thần, anh dũng lấy thân ra cản lại, tất cả đều không có ngoại lệ, trở thành thịt nát một đám, giáp trụ văng tung tóe, huyết nhục tung bay, sương máu mơ hồ, càng thêm vẻ kinh tâm động phách.
Một quyền bạt thiên địa, chắc chính là như thế này đây.
“Quang tốc quyền.”
Nắm đấm của thánh đấu sĩ chòm sư tử nặng nề phát ra. Trong một giây hắn đấm được hơn 3000 cú, mỗi kích đều dốc toàn lực, vậy mà không thể làm quyền phong đang nhằm tới nữ thần kia lung lay chút nào. Đôi mắt chòm sư tử mở lớn, tràn ngập vẻ không thể tin tưởng. Thế mới biết, lúc trước hắn tiếp được một quyền của Vương Tử Trực mà chỉ bị thổi bay đi là đã may mắn đến thế nào.
Chỉ là quyền phong đã tới mức này, nếu thật sự nhận một đấm lúc mới xuất ra của hắn, sẽ ra sao đây !?
“Tất cả cản lại”
Chòm sư tử không phải là người duy nhất ra tay, các hoàng kim đấu sĩ còn lại cũng buông bỏ việc tấn công diệt tiên đằng, liều mạng đánh ra một kích toàn lực của mình, cản trở một chiêu bá đạo này lại.
Sóng năng lượng lại một lần nữa rợp trời, âm vang cộng hưởng như muốn xé rách màng nhĩ tất cả người xem, tận tình nói cho họ biết sự va chạm này mạnh mẽ tới mức nào. Trước mắt chói lòa. Quyền phong đơn giản nhưng thô bạo vô cùng này giống như một con trâu đực điên cuồng, mặc kệ hàng loạt những mũi lao của thợ săn liên tục đánh lên thân nó, đôi sừng kia vẫn bền bỉ kiên trì đâm tới, khí thế không sờn.
Mười hai đợt công kích cũng chỉ làm nó lung lay chứ không thể đổi hướng, đánh tới trước mặt Athena thanh thế vẫn mạnh mẽ như vậy.
Khuôn mặt Athena ngưng trọng, không còn một tia cảm xúc, cô ta không dám phân tâm chút nào. Hỏa Long kia nói không ngoa, bốn người này liều mạng, thật sự có tư cách uy hiếp tới tính mạng nữ thần, còn khinh địch đối chiến, rất có thể cô ta mới là người phải chết. Lúc này lý do chiến đấu đã không còn quanh trọng nữa, sống sót mới là trên hết.
Thần lực cấp chủ thần được nén lại trên đầu gậy, Athena hét lớn một tiếng, vung tay.
OÀNH...
“Nữ thần...”
“Nữ thần Athena...”
Hàng loạt tiếng kinh hô tiếp nối sau tiếng nổ rợp trời, đến khi màng nhĩ của mọi người bình thường trở lại thì khói bụi vẫn mịt mù, đất đá như bị thổi bay cả một mảng, vùng quảng trường Athena đang đứng đã bị năng lượng dội ra cày đục thành một mảng lõm xuống to tướng, đá vụn rơi như mưa.
Ngay khi những tiếng kêu lo lắng vừa dứt, đúng lúc tâm tình các đấu sĩ đang trầm trọng nhất, một cột sáng thẳng tắp chiếu lên, xé tan làn bụi mù, theo sau đó, thân ảnh Athena một lần nữa hiện ra, tuy có hơi xộc xệch nhếch nhách một chút, nhưng nhìn chung vẫn vô sự. Chỉ là cây gậy và tấm khiên Medusa của cô ta đã thành hai mảnh sắt vụn không hơn không kém, chiến giáp cũng đã vỡ nát, để lộ thân hình mềm mại bên dưới.
“Hộc, giỏi lắm Vương Tử Trực, ngươi là người đầu tiên ngoài cha ta có thể bức ta tới cảnh này...”
Những mảnh giáp vỡ cuối cùng đã rơi xuống hết, lớp áo lụa bên trong cũng đã thấm máu. Lần đầu tiên từ khi sinh ra, Athena mới bị thương như thế này, lúc này, lòng tự tôn của cô ta đã bị tổn thương nghiêm trọng, ăn nói cũng có phần thất lạc, nhưng không hề quên ý chính:
“Vì vậy, phần thưởng của người là cái chết.”
Nghiêng đầu gằn giọng với đôi mắt tràn ngập sát khí, mệnh lênh Athena ban ra nhanh chóng được các đấu sĩ chấp hành. Cả đám giống như một đạo quân nhỏ, hung hãn nhào tới chỗ Vương Tử Trực đang thoát lực sau đòn tấn công kinh tâm động phách kia.
Trước mắt Vương Tử Trực mờ đục, nhưng hắn vẫn nhếch miệng mỉm cười có vẻ sán lạn, trước khi hoàn toàn gục xuống, người đàn ông này vẫn nhẹ giọng đầy vẻ tin tưởng.
“Phi kiếm, mười giây đã đủ. Còn lại trông cậy vào cô...”
Hắn cứ như vậy ngã ngửa ra đằng sau, nhẹ nhàng được một gốc tiên đằng quấn lấy đỡ tới chỗ Lạc Tiểu Thanh.
“Mọi người làm tốt hơn tôi tưởng.”
Một thanh tiểu kiếm xoay xoay vòng tròn trước mặt Phi Kiếm, rung lên ông ông từng đợt, ánh sáng từ thân kiếm bập bùng như đang hô hấp, cô ta vung tay bắt lấy nó, ánh mắt liếc về phía Hỏa Long đang ngắc ngoải đằng xa, đâu đó ẩn ẩn chút lửa giận ngút trời phía sau khuôn mặt băng giá.
“Ông xã, dậy mà xem đi này.”
Phi kiếm thấp giọng lẩm bẩm rồi vung tay lên cao, thanh tiểu kiếm xoay tít như cánh quạt cũng theo đó bay lên rồi lơ lửng giữa trời, phát ra ánh sáng xanh dịu nhẹ nhưng nhanh chóng lan rộng với mật độ dày đặc, chẳng mấy chốc đã bao phủ toàn trường.
Thân kiếm đổi thành màu vàng kim, rực rỡ trong không gian xanh biếc bao phủ khắp nơi ấy, đến khi trước mắt mọi người đã ngập tràn sắc xanh, họ mới hoảng hốt phát hiện ra, xung quanh vị trí của Athena và đám đấu sĩ, từ lúc nào đã bao phủ bởi bảy mươi hai thanh tiểu kiếm kim sắc sáng ngời.
“Kiếm trận !? Phi kiếm pháp bảo !? ” Athena biến sắc.
“Ngươi là người của tiên giới !?”
Nụ cười nhạt hiện ra trên khuôn mặt lạnh lẽo, Phi Kiếm giơ tay ngang người, thình lình nắm lại.
“Muộn rồi !”
Tất cả phi kiếm đồng loạt biến mất, chỉ còn để lại những dài sáng rực rỡ, nhưng cường độ linh lực bên trong được áp súc kinh người, hình thành một lưới ánh sáng thật lớn, chậm rãi khép lại.
“Nữ thần, mau tránh đi, tất cả những dải sáng này đều có uy lực không dưới thánh kiếm của tôi !” Hoàng Kim chiến sĩ chòm sơn dương biến sắc hét lớn. Như để minh chứng, hắn cong người, dậm chận, dồn lực vào tay phải, chém mạnh vài một dải sáng gần nhất.
Xoẹt.
Tóe...
Máu đỏ tươi bắn ra trong ánh mắt hoảng sợ của đám đấu sĩ cấp bậc thấp, hoàng kim đấu sĩ sắc mặt cũng khó coi vô cùng. Cánh tay phải mà chòm sơn dương tự hào, được cho là thánh kiếm sắc bén nhất thần giới, cứ như vậy mà bị cắt rời, còn dải sáng kia lại chỉ ảm đạm đi một chút.
Chênh lệch, cũng thật sự quá khủng khiếp đi.
Điên rồi, ma giới này điên rồi.
Kiếm trận cao cấp thế này, ở tiên giới chắc chắn là một tuyệt học chỉ lưu truyền trong lục đại phái và thiên đình, hơn nữa còn phải ở mức độ trọng bảo. Làm sao xuất hiện trên người một ma tướng được.
Long tộc, thần mộc, quái lực, kiếm trận.
Đây thật sự là ma giới sao !?
Tại sao chẳng thấy ma nào thế này !?
....
Có lẽ cảnh tượng trước mắt quá mức chấn kinh, quá mức khó tiếp nhận, khiến cho tư duy của đám đấu sĩ có phần lệch lạc đi một chút, họ bắt đầu suy nghĩ tới những việc chả liên quan, và chẳng có lợi ích thiết thực lắm cho cái công cuộc giữ mạng của mình.
Kiếm trận này không có góc chết, phạm vi bao phủ quá rộng, dùng lực lượng ngạnh kháng thì cứ xem gương chòm sơn dương kia.
“Không lẽ chúng ta phải chết ở đây !?”
“Nữ thần...”
“Nữ thần....”
“Xin hãy ra chỉ thị...”
“Xin hãy để chúng tôi sử dụng AE....”
“Khẩn cầu nỗi kinh thán của người.”
Athena chết lặng.
Dùng đến chiêu đó thực sự đã là vốn liếng cuối cùng của cô ta. Nói cách khác, tức là thừa nhận bản thân đã bị bức tới tuyệt cảnh, phải hi sinh tính mạng các thánh đấu sĩ một lần nữa vì mục đích cá nhân.
Hơn thế nữa, với tình trạng hiện tại, một chiêu AE đủ để hủy diệt cả vùng đất quanh ma cung này.
Đến lúc đó ăn nói sao với Lục Vân Tiên đây !?
Mọi chuyện quá tầm kiểm soát rồi.
Tại sao lại đến nông nỗi này chứ !?
Nhìn khuôn mặt băng sương ngập trong sát khí của Phi Kiếm bên ngoài kiếm trận, Athena nắm chặt bàn tay đến nỗi xương trắng hiện lên, móng tay đâm vào thịt khiến máu nhỏ giọt.
“Đều là do các người ép ta.”
Tay phải Athena giơ lên cao, như một dấu hiệu của sự chuẩn bị.
Ba hoàng kim đấu sĩ ngay ngắn xếp hàng, cung kính quỳ xuống trước mặt cô ta một lần cuối. Sau đó vào tư thế sẵn sàng. Một người quỳ gối khom người phía trước, hai người dựa lưng vào thế phía sau.
Athena exclamation.
Một lần nữa sắp bắn ra rồi.
...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT