Mạt Đặc kinh ngạc nhìn người trước mặt, y thật sự không ngờ tới đối phương chính là Hoàng Long, người làm cho Đại lục Hằng Nguyên dậy sóng mấy ngày nay.

Không sai, nghe nói tọa kỵ của tên này chính là Thiên Thanh Mãng Ngưu!

Mạt Đặt nhìn thoáng qua Thiên Thanh Mãng Ngưu mà Hoàng Long đang ngồi trên, hồi tưởng lại tin đồn về Hoàng Long.

Mười lăm tuổi đã là cường giả Thánh Vực tuyệt thế, những ngày qua y được nghe nhiều nghị luận từ nhiều phía về Hoàng Long, tất cả đều khiến y nảy sinh sự tò mò rất lớn đối với Hoàng Long, hiện tại, rốt cuộc y cũng gặp cường giả Thánh Vực tuyệt thế mười lăm tuổi này.

Con ngươi Mạt Đặc đảo không ngừng.

- Thì ra ngươi chính là Hoàng Long!

Một hồi lâu sau, Mạt Đặc thở dài một hơi.

- Ngươi mang chiến sủng Thánh Long của ta đi đâu?

Sau khi Mạt Đặc bị lôi ra khỏi hố sâu, dọ thám bốn phía vẫn không tìm thấy chiến sủng Vong Linh Thánh Long của mình, hơn nữa còn mất đi cảm ứng.

- Nó đang bị ta giam cầm.

Hoàng Long vừa nói vừa nhìn Mạt Đăc. Dưới ánh mắt của Hoàng Long, Mạc Đặc cảm thấy thân thể mình có chút không được tự nhiên.

- Giam cầm?

Mạc Đặc kinh nghi.

y không nhìn ra Vong Linh Thánh Long bị giam cầm ở chỗ nào.

Bất quá, lần này y lại tin là thật, bởi vì, y quả thật không có cách nào cảm ứng được Vong Linh Thánh Long đang ở chỗ nào. Nhớ tới vài lần công kích như mưa sa bão táp của Hoàng Long khi nãy, trong lòng Mặc Đặc dâng lên từng cơn hồi hộp, tâm tư chuyển biến thật nhanh.

Hoàng Long cũng không trả lời, vẻ mặt lạnh lùng nhìn y.

Vong Linh Thánh Vực Mạt Đặc lập tức rùng mình một cái, chẳng lẽ tâm tư của mình đã bị hắn nhìn ra?

- Hoàng Long, chuyện mạo phạm khi trước ngươi cũng đã làm thịt hai đầu sinh vật Vong Linh Thánh Vực của ta, hiện tại ngươi hãy thả chiến sủng Thánh Long của ta ra, sau này chúng ta đường ai nấy đi, không làm phiền nhau.

Mặt Đặc ổn định tinh thần, cố gắng nói chuyện với sắc mặt hòa hoãn.

Không làm phiền lẫn nhau? Chỉ sợ y vừa đi, việc đầu tiên nghĩ đến chính là giết sạch người của Hoàng gia. Nhiều cao thủ của các giáo hội thuộc Quang Minh giáo đình cũng thường xuyên chết trên tay Mạt Đặc.

Đối phương ngay cả Quang Minh Giáo Đình còn không sợ, nói chi đến mình?

Hoàng Long sẳng giọng nhìn đối phương, cười lạnh nói:

- Ngươi nghĩ ta là thằng nhóc mười lăm tuổi?

Mạt Đặc ngẩn ra, sau đó thẹn quá hóa giận, hai mắt lập lòe hàn quang:

- Không tha? Hoàng Long, mặc dù ta không giết được ngươi, nhưng người nhà của ngươi thì sao? Ngươi là người của Hoàng gia ở Vương quốc Lục Thông, hắc hắc, đến lúc đó ta liền diệt Hoàng gia, để cho người của Hoàng gia chết dần trước mặt ngươi.

- Ngươi cho rằng, ngươi còn có thể rời khỏi nơi này.

Hàn quang trong mắt Hoàng Long lóe lên, xem ra hắn chỉ còn cách giết chết đối phương.

Với loại người kiêu ngạo, tàn nhẫn như tên Mạt Đặc này, Hoàng Long xét thấy cũng rất khó mà thu phục được y.

- Hắc hắc, khoác lác,. Tiểu tử ngươi quá cuồng vọng! Năm đó ngay cả Quang Minh Giáo hoàng Hải Đức Tư cũng không thể giữ được ta, ta thấy thiên hạ đã không có người nào lưu được ta nữa rồi!

Mạt Đặc cười to, sau đó toàn thân toát ra một đoàn Vong Linh chi khí, tiếp theo, đoàn Vong Linh chi khí này dao động như làn nước, thân thể không ngừng huyễn động. Thân thể Mạt Đặc tựa hồ như biến thành Vong Linh chi khí, trong nháy mắt hóa thành từng sợi hắc quang phiêu tán khắp nơi.

"Vong Linh Phiêu Tán!"

Kỹ năng dung hợp giữa Vong Linh pháp tắc và Hắc Ám pháp tắc, cũng chính là tuyệt kỹ chạy trốn của Mạt Đặc, nhờ chính chiêu này, y mới có thể sống sót trong nhiều năm qua dưới sự truy đuổi của các cao thủ của Quang Minh Giáo Đình.

Ngay lúc Mạt Đặc thi triển “Vong Linh Phiêu Tán” chạy trốn, Hoàng Long lắc mình một cái đã biến mất khỏi lưng Thiên Thanh Mãng Ngưu, rồi lập tức xuất hiện cách đó vài trăm trượng.

Toàn thân bao phủ lôi quang, song quyền xuất ra, hét to một tiếng, sau đó, chỉ thấy một bóng người hiện ra từ không trung, bay ngược ra ngoài, rơi xuống mặt đất.

- Đây là ngọn lửa gì?

Mạt Đặc vô cùng hoảng sợ nhìn đoàn lửa màu đỏ tím trên ngực, chỉ cảm thấy khi ngọn lửa này chạm vào ngực, không những cơ thể mà ngay cả linh hồn y cũng bị thiêu đốt.

Tam Muội Chân Hỏa, đốt cháy tất cả, nếu không phải Mạt Đặc có Vong linh chi khí hùng hậu, thân thể đã gần đến Bất Tử Chi Thân, thì y đã bị một quyền vừa rồi giết chết.

Có điều, cho dù y vận chuyển Vong Linh chi khí thế nào, vẫn không thể đuổi được Tam Muội Chân Hỏa đang xâm lấn ở bên trong cơ thể.

A…! Tiếng kêu thảm của Mạt Đặc liên tục vang lên. Y vừa đau đớn vừa thắc mắc: làm sao Hoàng Long có thể tìm ra và đánh trúng mình, điều mà trước đây ngay cả Hải Đức Tư cũng không làm được.

Từng tiếng xào xạc liên tiếp truyền ra từ không trung, đó là do Vong Linh Ma khí bị Tam Muội Chân Hỏa thiêu đốt mà thành.

Đây là lần đầu tiên Mạt Đặc gặp tình huống này, và có lẽ cũng là lần cuối cùng.

Nhiều năm như vậy, cũng chỉ có “Đại Quang Minh Thuật” của Quang Minh Giáo hoàng mới có thể áp chế Vong Linh chi khí của y một cách triệt để. Nhưng hiện tại, ngọn lửa chết tiệt này so với “Đại Quang Minh Thuật” còn kinh khủng hơn.

Không, chẳng lẽ ta phải chết như vậy sao?

Mạt Đặc không ngừng vận chuyển Vong Linh Ma khí chống lại Tam Muội Chân Hỏa, hai mắt cũng đồng thời bắn ra tia sáng xanh đen, cực âm lãnh.

- Nguyên Ma Phệ Thể!

Trong lòng Mạt Đặc nộ hý, cuối cùng y quyết định sử dụng "Nguyên Ma Phệ Thể" .

“Nguyên Ma Phệ Thể”, thật ra có chút tương tự người tu đạo trong thế giới Bàn Cổ thi triển “Nguyên Thần Đoạt Xá” khi cơ thể bị hủy.

Có điều, ngay lúc Mạt Đặc thi triển "Nguyên Ma Phệ Thể", đột nhiên, Hoàng Long biến thành một đạo kiếm quang, lóe lên. Đến lúc hắn xuất hiện trở lại, thân thể Mạt Đặc đã cứng đơ, sau đó quay lại, nhìn Hoàng Long với ánh mắt không thể tin.

Cuối cùng, ngã xuống.

Khi Mạt Đặc ngã xuống đất, trong nháy mắt Tam Muội Chân Hỏa liền thiêu hủy thi thể y, ngay cả hài cốt cũng không còn, hết thảy đều tiêu tán trong gió.

Cường giả đứng thứ ba trong danh sách tội phạm bị truy nã của Quang Minh Giáo Đình, Mạt Đặc, tung hoành khắp Đại lục Hằng Nguyên hơn một nghìn năm, có lẽ đến lúc chết y cũng không bao giờ nghĩ tới mình sẽ chết như thế này.

Hoàng Long thu hồi Thanh Hồng Kiếm, Ngũ Phương Kỳ vào trong cơ thể, đang muốn cất bước rời đi, đột nhiên thấy tại nơi thi thể Mạt Đặc bị đốt thành tro bụi lộ ra một hạt châu.

Đây là…? Hai mắt Hoàng Long tập trung, hai tay vung lên, hút hạt châu vào trong tay.

Chỉ thấy hạt châu này có màu tím trong, cầm trong tay thì thấy ấm áp, giống như Long Châu, khi Hoàng Long đưa thần thức xuyên vào, giật mình phát hiện trong hạt châu chứa đựng rất nhiều năng lượng Quang Minh, cỗ năng lương Quang Minh này lại có thể đẩy thần thức của hắn văng ra trong nháy mắt.

Tuy nguyên thần của Hoàng Long bị thương, nhưng trải qua nhiều năm khôi phục, thần thức đã không kém, thế nhưng hạt châu này lại có thể đẩy văng thần thức của hắn ra.

Rốt cuộc hạt châu này là vật gì? Mạt Đặc tu luyện Vong Linh pháp tắc, vì sao lại cất chứa hạt châu có năng lượng Quang Minh?

Thiên Thanh Mãng Ngưu cũng mở to cặp mắt quan sát, lộ vẻ nghi ngờ, hiển nhiên là cũng không nhìn ra lai lịch hạt châu này.

Hoàng Long quyết định không suy nghĩ nữa, sau đó cưỡi Thiên Thanh Mãng Ngưu rời đi, quay lại Vương quốc Lục Thông.

Không bao lâu, đã về tới Vương thành của Vương quốc Lục Thông. Đêm đã khuya nên toàn thành rất tĩnh lặng.

Hoàng Long bay lên trời cao, tâm thần nhất niệm, xuất ra Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ, sau đó lấy phủ viện Hoàng gia trong Vương thành làm tâm trận, đem Thập Nhị Đô Thiên Minh Vương Kỳ đánh sâu vào lòng đất của Vương thành, bày ra Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Đại Trận.

Bày xong Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát đại trận, Hoàng Long hạ xuống phủ viện Hoàng gia, thiết kế một Tụ Linh Trận và vài trận pháp phòng ngự.

Khi hắn hoàn thành mọi việc thì trời cũng đã ửng sáng.

Lúc này, Bác Cách cùng Thú nhân Nạp Đặc dẫn theo tất cả lực lượng của Dong binh đoàn Thú nhân từ thành Thần Phong đã tới.

Hơn hai vạn Thú nhân, khí thế hùng hổ, cuồn cuộn đi tới, chiến giáp một màu xanh, vô số đỉnh đầu cao hai thước, chiến phủ trăm cân, uy thế ngưng tụ thành tràng, đi qua nơi nào mặt đất mơ hồ chấn động, mọi người ai cũng kinh hãi biến sắc.

- Dong binh đoàn Thú nhân!

- Đúng là Dong binh đoàn Thú nhân tới!

Dong binh đoàn Thú nhân là Dong binh đoàn truyền kỳ được đồn đại gần đây trên Đại lục Hằng Nguyên, chỉ có mấy năm ngắn ngủi, từ một dong binh đoàn cấp thấp nhất, cấp F thăng tới dong binh đoàn cấp A, có điều Dong binh đoàn Thú nhân rất ít khi xuất động toàn lực thế này. Lần này tới Vương thành Vương quốc Lục Thông làm gì? Không ít người nhận ra Dong binh đoàn thú nhân, sợ hãi kêu lên, âm thầm suy đoán.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play