“Cái gì? Đỗ La Tư của Hi Nhĩ gia tộc và mấy trăm hộ vệ đều chết hết?”

“Gia chủ Ai Á của Kiều Trì gia tộc cùng hộ vệ cũng chết ở Hi Nhĩ gia tộc?”

“Chín thành kiến trúc trong phủ viện của Hi Nhĩ gia tộc bị phá hủy. Mặt đất có một cái hố khổng lồ hình Đại thủ ấn. Không biết là chuyện gì? Cho dù là bàn tay của Ma thú Thánh Vực cũng không thể to như vậy chứ?”

“Nghe nói, đêm hôm Hi Nhĩ gia tộc bị diệt, Vương cung cũng bị ba Đại Thánh Vực Ma thú công kích. Ba Đại Thánh Vực trấn giữ Vương cung chết mất hai, chỉ có Tạp Tư giữ được một mạng. Có điều, Tạp Tư kia với Bệ hạ Âu Lai Nhĩ đều trọng thương. Nghe nói Bệ hạ Âu Lai Nhĩ sống không quá mấy ngày nữa đâu.”

“Các ngươi nói xem, hai chuyện này có thể nào liên quan đến nhau không?”

“Chẳng lẽ lại là ngẫu nhiên sao? Nếu là thế lực lớn ở Vương quốc Lục Thông chúng ta thì cũng không thể dính dáng gì đến Hi Nhĩ gia tộc và Kiều Trì gia tộc.”

“Vậy ngươi thử nói xem, chuyện gì đang xảy ra?”

“Ai biết được. Có điều, ta nghe nói, trong ba Thánh Vực Ma thú, có một đầu Thiên Thanh Mãng Ngưu, là Siêu cấp Ma thú ở Địa Ngục. Các ngươi thử nói xem, chuyện này có thể nào có liên quan đến Địa Ngục Ma tộc hay không?”

Hi Nhĩ gia tộc bị tiêu diệt. Vương cung Vương quốc Lục Thông bị ba Thánh Vực Ma thú công kích. Những tin tức này, trong nháy mắt làm cho không khí ở Vương quốc Lục Thông như sôi trào.

So với hai sự kiện siêu cấp này, việc Hoàng Long và Đỗ Phỉ tỷ thí lôi đài, chỉ có thể coi là chuyện nhỏ mà thôi.

Hi Nhĩ gia tộc là một trong bốn đại gia tộc ở Vương quốc Lục Thông. Hơn nữa, nữ nhi Đỗ Mộng của gia chủ Đỗ La Tư sẽ trở thành Hoàng phi của Đế quốc Long Ngữ. Hiện tại, Hi Nhĩ gia tộc bị phá hủy, đây chẳng phải là hung hăng tát vào mặt Đế quốc Long Ngữ sao?

Trong một thời gian ngắn, cả Vương quốc Lục Thông rối rít nghị luận. Đồng thời, lòng người cũng bàng hoàng. Các nước lớn nhỏ xung quanh Vương quốc Lục Thông cũng nhận được tin tức, dã tâm nổi lên.

Dù sao, lúc trước Vương quốc Lục Thông còn có ba Đại Thánh Vực trấn thủ, bọn chúng còn có chút cố kỵ. Nhưng hiện tại, ba Đại Thánh Vực, hai chết một trọng thương, Quốc vương Âu Lai Nhĩ trọng thương mà chết, các Đại Vương tử tranh quyền đoạt vị, nội bộ Vương quốc Lục Thông vô cùng hỗn loạn. Thời cơ tốt như vậy, một vài quốc gia ở xung quanh sao có thể ngồi im.

Sau khi Hoàng Long giết chết Đỗ La Tư cùng Ai Á, trở về tiểu viện không lâu, ba Thánh Vực ma sủng cũng về tới. Sau đó hướng Hoàng Long thuật lại quá trình và kết quả sau khi tiến đánh Vương cung.

Với kết quả này, Hoàng Long cũng khá hài lòng. Dù sao, hiện tại cũng không thể phá hủy Vương cung Vương quốc Lục Thông.

Nêu như vậy, cả Vương quốc Lục Thông sẽ bị chia năm xẻ bảy. Hoàng gia cũng sẽ bị ảnh hưởng. Mặc dù được mình bảo vệ, Hoàng gia sẽ không có chuyện gì. Nhưng đó không phải là kết quả mà Hoàng Long muốn.

Sáng sớm ngày thứ hai, hai tỳ nữ bên cạnh Triệu Dung đến, dẫn Hoàng Long tới Đại sảnh.

Lúc Hoàng Long đến, Hoàng Hùng, Triệu Dung, Hoàng Lượng cùng Hoàng Dịch đều đã có mặt. Ngoài ra còn có các đệ tử trực hệ của Hoàng gia. Hoàng Long còn nhìn thấy cái tên Hoàng Thành và nhi tử Hoàng Lương.

Chuyện Hoàng Thành cùng nhi tử Hoàng Lương cấu kết với Hi Nhĩ gia tộc, Hoàng Long biết những không thèm quan tâm. Tối qua, Hoàng Long cũng không giết bọn chúng, bởi vì không muốn cho người khác ngộ được việc Hi Nhĩ gia tộc bị phá hủy và chuyện phụ tử Hoàng Thành chết có liên quan đến nhau. Chỉ đành đợi sau khi gió bão ngừng lại, sẽ từ từ tìm cơ hội giải quyết hai con ruồi nhỏ bé này.

Hoàng Long cũng không sợ hai con ruồi nhỏ bé này có thể gây ra tai họa gì.

Hoàng Hùng ngồi ở chủ vị. Sớm nay hắn được gọi tới Vương cung, vừa mới trở về. Biết chuyện Vương cung bị ba Đại Thánh Vực Ma thú công kích, hắn là Quân đoàn trưởng Quân đoàn Lôi Ưng cũng bị hù dọa một trận.

“Tối hôm qua, Vương cung bị ba Đại Thánh Vực Ma thú vô cớ công kích. Chuyện này chắc mọi người cũng có nghe nói. Ta vào Vương cung gặp Bệ hạ. Bệ hạ không ổn rồi. Hiện tại, người trong Vương thành đang rất hoang mang.” Hoàng Hùng cau mày nói.

Người của Hoàng gia ồn ào nghị luận.

Hoàng Hùng giơ tay lên, ý bảo mọi người an tĩnh lại.

Đợi mọi người trật tự, Hoàng Hùng trầm giọng nói: “Bây giờ không phải là lúc nghị luận chuyện này. Hôm nay gọi mọi người đến đây, là muốn hỏi một chút. Kế tiếp, Hoàng gia chúng ta nên ủng hộ vị Vương tử nào đăng cơ?”

“Sáng hôm nay, trừ Tứ Vương tử, ba vị Vương tử khác đều tìm ta, muốn có sự ủng hộ của Hoàng gia chúng ta.”

Âu Lai Nhĩ thương vong. Sự ủng hộ của Hoàng gia và An Ni gia tộc rất quan trọng với việc kế thừa vương vị. Cho nên, Hoàng Hùng chưa kịp về phủ, ba vị Vương tử đã tự động tìm tới.

Triệu Dung mở miệng hỏi: “An Kiệt Lạp có ý kiến gì?”

“Hắn và ta đều cảm thấy, Vương quốc Lục Thông chúng ta hiện tại cần có một vị Vương tử kế thừa Vương vị để ổn định dân tâm. Và chúng ta đều nhận định, Nhị Vương tử là thích hợp nhất.” Hoàng Hùng mở miệng nói.

“Nếu gia chủ đã quyết định như thế, chúng ta cũng không có ý kiến gì.” Một vị chủ sự lên tiếng ủng hộ.

Thật ra thì, cái loại nghị sự gia tộc này, cũng là gia chủ Hoàng Hùng đã quyết định. Hoàng Hùng cho gọi bọn họ tới, cũng chỉ để cho biết kết quả mà thôi. Cho nên, các chủ sự rối rít đồng ý. Và cái tên Hoàng Thành kia, cũng không có ý kiến khác.

Hoàng Hùng thấy vậy, sau khi an bài một vài việc trong gia tộc, liền để cho mọi người thối lui.

“Cũng không biết từ đâu xuất hiện nhiều Cường giả Thành Vực như vậy. Hi Nhĩ gia tộc bị phá hủy trong một đêm, Ai Á cũng không thoát được. Vương quốc Lục Thông vì thế mà chết mất hai Đại Thánh Vực. Việc này đối với Hoàng gia chúng ta, không biết là phúc hay họa?” Hoàng Hùng cười khổ nói.

“Đỗ lão cẩu đã chết, đối với Hoàng gia chúng ta, đương nhiên là chuyện tốt.” Triệu Dung cười nói.

Hoàng Hùng lắc đầu, không nói gì.

Tiếp theo, Triệu Dung quay đầu lại, nói với Hoàng Long: “Long nhi, mấy ngày tới ngươi nên ít ra khỏi nhà. Gần đây Vương thành rất loạn.” Hoàng Long chỉ có thể nghe theo.

Đi khỏi Đại sảnh, thanh âm Hoàng Hùng ở phía sau truyền đến: “Nếu Hoàng gia chúng ta mà có mấy Cường giả Thánh Vực, ta cũng không cần lo lắng như vậy.”

...

Trở lại tiểu viện, Hoàng Long liền hỏi Bác Cách: “Có tra ra tung tích Đỗ Mộng không?”

Tối hôm qua, lúc Hoàng Long phá hủy Hi Nhĩ gia tộc, Đỗ Mộng không có mặt trong phủ viện.

Bác Các lắc đầu: “Hồi thiếu chủ, theo ta thấy, Đỗ Mộng hẳn là đã rời khỏi Vương thành.” Tiếp theo, trầm ngâm nói: “Có thể là đã cùng Đại Hoàng Tử Long Cực trốn về Đế quốc Long Ngữ. Ngài có muốn để ta chặn đường tiêu diệt bọn chúng không?”

“Ừ. Để cho Khải Địch đi đi.” Ánh mắt Hoàng Long lóe lên hàn quang.

“Vâng, thiếu chủ.” Bác Cách cung kính lùi ra sau.

Sau khi Bác Cách lui khỏi tiểu viện, Hoàng Long ngoài việc luyện đan, luyện khí, còn tranh thủ cho Thú Nhân Nạp Đặc đến Dong binh Công hội tiếp nhận nhiệm vụ.

Không bao lâu sau, năm mới đã đến.

Năm mới trôi qua, Hoàng Long được bảy tuổi.

Năm nay, Đại ca Hoàng Uy không trở về mà ở lại Học viện Ba Lỗ. Nghe nói hắn sắp đột phá lên Chiến sĩ Thất cấp. Cho nên nhất quyết tu luyện, sau khi đột phá lên Thất cấp, sẽ xin tốt nghiệp rồi mới trở về.

Ngày đầu tiên của năm mới, dưới sự ủng hộ của Hoàng gia và An Ni gia tộc, Nhị Vương tử thuận lợi ngồi lên ngai vị của Vương quốc Lục Thông. Cả nước vui mừng.

Năm cũ qua đi, năm mới bắt đầu. Tổng bộ của Hi Nhĩ gia tộc bị phá hủy, toàn tộc chia năm xẻ bảy, rơi khỏi vị trí tứ đại gia tộc. Về phần Kiều Trì gia tộc cũng không khác là bao.

Hai tháng ngỉ lễ, nhanh chóng qua đi.

Mùa đông lạnh lẽo qua đi, mùa xuân ấm áp đã tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play