Tu luyện Đấu khí còn dễ dàng hơn là tu luyện Ma pháp.

Lúc thi triển đấu kỹ chỉ cần hiểu được tác dụng của các đấu kĩ rồi phối hợp với đấu khí trong kinh mạch do Tiên thiên chân nguyên trong đan điền của Hoàng Long chuyển hóa thành là có thể thi triển.

Trong con mắt của Hoàng Long, những loại đấu kỹ Thiên Địa Nhân ở đại lục Hằng Nguyên này chỉ bằng vũ kỹ của người thường tại thế giới Bàn Cổ mà thôi, thậm chí còn nông cạn hơn. Hoàng Long chỉ cần nhìn qua là hiểu, thi triển ra rất dễ dàng.

Một đêm qua đi, khi Hoàng Long ngừng tu luyện thì trời đã sáng.

Hai tháng nay, mặc dù ở Đồ Thư Quán, nhưng mỗi tối, Hoàng Long đều trở lại trang viên tu luyện “Thủy Hỏa Nguyên Long Quyết”. Giờ đây, nguyên thành đã cao đến ba thước, hình dạng cũng càng thêm ngưng thật, rõ ràng.

Đẩy cửa ra ngoài, sau khi phân phó một số việc cho Thú nhân Nạp Đặc, Hoàng Long liền dẫn Bác Cách và hai thú rời khỏi thành Thần Phong.

Lần này, Hoàng Long quyết định chọn đường đi nơi hoang dã. Đặc biệt là đến đêm, Hoàng Long trực tiếp để cho hai thú hiện ra bản thể, ngồi trên lưng Địa Huyệt Long mà phi hành.

Kiếp trước, thú cưỡi của Hoàng Long là Hạc tiên, nhưng ở cái thế giới này thì không thể tìm được Hạc tiên rồi.

Một tháng sau, nhóm người Hoàng Long đi đến một Liệt cốc.

Hoàng Long đứng giữa không trung xem xét Liệt cốc, chỉ thấy trăm dặm xung quanh Liệt cốc đều bị bao phủ bởi từng đoàn từng đoàn ma khí màu đen rất quỷ dị.

“Chủ nhân, cái động đen phía dưới Liệt cốc kia là một trong những cửa vào Địa ngục Ma Tộc.” Kim tình tử viên Ân Đệ chỉ vào lỗ đen phía dưới Liệt cốc và nói.

Lúc còn ở Đồ Thư Quán, Hoàng Long dùng thần thức trên lạc ấn cảm ứng vị trí của Ma pháp kiếm, đoán rằng có thể liên quan đến Địa Ngục Ma tộc nên muốn đến đây xem sao.

Bản thân hắn cũng có hứng thú rất lớn với thế lực có thể chống lại được Quang Minh Giáo đình trên đại lục Hằng Nguyên này.

Nếu không vì thế, Hoàng Long cũng chẳng lặn lội xa xôi tới đây chỉ vì một thanh Ma pháp kiếm, mấy khối quặng sắt cơ chứ.

Hơn nữa Địa Ngục Ma Tộc sinh sống trong lòng đất, bên trong có nguồn tài nguyên khoáng sản rất phong phú, hàn thiết, hắc tinh, bí ngân, bích thạch, thanh quang thạch… đều là những loại khoảng thạch hiếm thấy trên đại lục Hoằng Nguyên. Đây cũng là một trong những nguyên nhân chính khiến Hoàng Long muốn tới đây.

Nếu có thể tìm được một ít khoáng thạch tốt, dung nhập vào bên trong Quần Tiên các thì có thể để cho Quần Tiên các cường hóa thêm một lần nữa, hơn nữa cũng có thể trọng luyện Ngũ Ngục Thần Đỉnh, hoặc dùng để luyện chế một số pháp bảo khác.

Đối với Pháp bảo, Hoàng Long đương nhiên là không chê ít. Kiếp trước, hắn có quá ít pháp bảo, so sánh với mười hai kim tiên Xiển Giáo thì hắn đúng là quá nghèo.

Ở kiếp này, nếu có đầy đủ khoáng thạch, có thể luyện chế ra các loại pháp bảo ở kiếp trước, thi triển thần uy ở thế giới này cũng là một chuyện rất được.

“Chúng ta xuống dưới.”

Hoàng Long nói xong liền dẫn đầu hạ xuống phía cái động lớn dưới Liệt cốc. Bác Cách cùng hai thú lo Hoàng Long gặp phải chuyện gì không hay liền vội vã theo sát.

Sau khi tiến vào thế giới dưới lòng đất, Hoàng Long phát hiện ra cái Địa ngục này không hề âm trầm khủng bố như Địa ngục Quỷ phủ tại thế giới Bàn Cổ.

So sách với mặt đất của đại lục Hằng Nguyên, lòng đất chẳng qua ít ánh mặt trời hơn, có chút tối tăm. Một số nơi bị bao phủ một ít ma khí nhưng không nhiều lắm, làm cho thế giới dưới lòng đất có chút thần bí mà thôi.

Bốn người Hoàng Long phi hành trên không trung, phát hiện ra nhưng cây cối trong lòng đất cao to hơn trên mặt đất rất nhiều. Hơn nữa phần lớn những cây này đều không có lá, có chút trơ trụi.

Trên những cành cây u ám này, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy những con chim đang đậu lại.

Những loài chim này đều có ánh mắt đỏ như máu, phát ra hắc khí nhàn nhạt.

Từ Đồ Thư Quán, Hoàng Long biết được, động vật và ma thú trong lòng đất ngoài việc đều có màu mắt đỏ như máu, tỏa ra hắc khí, còn lại thì cũng chẳng có gì khác với trên mặt đất cả.

Ma thú dưới lòng đất được gọi là Ám Ma thú.

Bởi vì Bác Cách, Bì Nhĩ và Ân Đệ tuân theo ý Hoàng Long, ẩn nấp khí tức Thánh Vực cường giả cho nên trên đường đi, gặp không ít Ám ma thú quấy nhiễu.

Ầm! Khi một con Ám ma thú khổng lồ trông giống Thiết ưng lao tới bị Ân Đệ đánh một quyền hóa thành thịt vụn, máu màu xanh đen văng ra khắp nơi, Bác Cách mới nói: “Thiếu chủ, đây là Ngũ giai Ám ma thú Thiết Sư thứu.”

Hoàng Long gật đầu, hắn cũng biết đến loại Ám ma thú Thiết Sư thứu này. Chúng bay rất nhanh, cho dù là Lục cấp chiến sĩ nếu để thiết trảo kia tóm được sợ rằng cũng bị trọng thương.

Bay được một lúc, dần dần, đám người Hoàng Long cũng gặp được một ít chiến sĩ hoặc Ma pháp sư nhân loại, thậm chí còn gặp cường giả của các chủng tộc khác như tinh linh….

Tuy Địa ngục Ma tộc nguy hiểm nhưng tài nguyên khoáng sản và những bảo bối ở nơi này cũng đủ sức hấp dẫn các chủng tộc khác trên đại lục Hằng Nguyên đến đây, kể cả nhân tộc. Ở đây cũng giống với Ma thú sơn mạch, là mộ địa nhưng cũng là thiên đường đối với các đoàn Dong binh.

Đột nhiên, trên một mảnh đồi núi rộng lớn ở phía trước xuất hiện một đội ngũ mấy trăm người. Tất cả đều có tướng mạo dữ tợn, xấu xí. Hình thể mặc dù không so sánh được với Thú nhân, nhưng so với nhân loại thì cao lớn hơn rất nhiều.

“Chủ nhân, đó là Dạ Xoa trong Địa ngục Ma tộc.” Địa Huyệt Long Bì Nhĩ lên tiếng.

Địa ngục Ma tộc từ thấp đến cao chia thành Ma Nhân, Dạ Xoa, Tu La, Đại Tu La, Ma Vương.

Ma nhân thì có ma nhân bình thường hoặc Ma nhân do trải qua tu luyện mà tiến hóa thành. Thông thường, thực lực sẽ tương đương nhị cấp, tam cấp chiến sĩ ở đại lục Hằng Nguyên. Khi tiến hóa đột phá thành công trở thành Dạ Xoa, thì có thực lực từ tứ cấp đến lục cấp.

Tu La tương đương với cường giả Thất cấp đến Cửu cấp. Đại Tu La thì bằng với Thánh Vực của nhân loại. Về phần Ma Vương, cường giả mạnh nhất trong truyền thuyết của Ma tộc thì tương đương với Thần Vực của nhân loại.

Trong Địa ngục Ma tộc thì chủ yếu là chiến sĩ, có rất ít ma pháp sư. Mặc dù có thì cũng vì tiên thiên thân thể mà chỉ có thể trở thành ma pháp sư hệ Hắc Ám hoặc hệ Vong Linh.

Đội ngũ Dạ Xoa mấy trăm người này nhanh chóng phát hiện ra có loài người xâm nhập, trong mắt hiện lên hung quang, lao tới chém giết.

Thực lực của đám Dạ Xoa này hầu hết đều là tứ cấp, có một vài tên có thực lực ngũ cấp. Cái tên đầu lĩnh mạnh mẽ nhất cũng chỉ là Lục cấp. Đối với Hoàng Long thì đám Dạ Xoa này không đủ nhét kẽ răng. Nhưng Hoàng Long cũng không giết bọn chúng mà bắt toàn bộ cho vào trong Ngũ Ngục Thần Đỉnh.

Theo tu vi Hoàng Long của tăng lên thì Ngũ Ngục Thần Đỉnh cũng được trọng luyện, bên trong có tới gần 200 cái đại trận. Những Dạ Xoa bị Hoàng Long thu vào trong đỉnh liền bị đại trận trấn áp.

Hành động này của Hoàng Long làm cho Bác Cách và hai thú khó hiểu. Bác Cách cẩn thận hỏi: “Thiếu chủ, người thu những Dạ Xoa này để làm gì?”

Hoàng Long khẽ cười nói: "Sau này các ngươi sẽ biết."

Sau đó, gặp được mấy đội ngũ Dạ Xoa như vậy, Hoàng Long cũng thu hết bọn chúng vào trong Ngũ Ngục Thần Đỉnh và trấn áp xuống.

Qua hai ngày đã thu được năm sáu ngàn Dạ Xoa!

Nhưng nếu nhiều hơn nữa sẽ không chứa nổi. Thứ nhất là do không gian của Ngũ Ngục Thần Đỉnh không đủ. Thứ hai là nếu nhiều hơn nữa thì thượng phẩm bảo khí Ngũ Ngục thần đỉnh này sẽ không trấn áp được.

Thế giới dưới lòng đất, mặc dù không lớn bằng đại lục Hằng Nguyên, nhưng cũng không thua kém bao nhiêu.

Nhóm người Hoàng Long phi hành mất mấy ngày, cuối cũng cũng tới Biển Tử Vong.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play