Nghe Phó Bạc Quân đang nói hươu nói vượn ở đây, Hứa Trầm Đình thật sự rất muốn cười, nhưng trong lòng ngực còn đang ôm đứa nhỏ đang khóc lóc giọt nước mắt như viên trân châu chảy xuống, cậu đến cùng vẫn khắc chế ý cười của mình lại.
Đứa nhỏ này không biết là do quá ngoan hay do quá hiểu chuyện, đối với Phó Bạc Quân không hiểu sao luôn có một loại khẩn trương cùng sợ hãi.
Kể từ khoảnh khắc Phó Bạch Quân xuất hiện, tiếng khóc của thằng nhỏ lập tức im bặt.
Hai cái tay nhỏ bé gắt gao che kín miệng mình lại, rơi nước mắt không dám phát ra tiếng động, bộ dáng nhỏ bé vô cùng đáng thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT