Lễ kỉ niệm diễn ra trong vui vẻ, giống như dạ tiệc vậy, mỗi người đều bộc ra hết tất cả sự vui vẻ! Một lát sau nhanh chóng đến lúc náo nhiệt nhất của buổi lễ kỉ niệm, cũng là thời khắc tất cả nhân viên mong đợi.

Người dẫn chương trình đứng trên sân khấu kích động nói: “Bây giờ đến lúc kích động lòng người nhất, là trò chơi một năm một lần của chúng ta! Cũng giống như năm trước vậy, chúng tôi đã thiết kế nhiều phần thưởng khác nhau.”

Ngay sau đó, nhân viên mang phần thưởng trò chơi lên sân khấu. Người dẫn chương trình đi tới: “Bây giờ chúng ta tới xem phần thường có gì, hạng ba, bảy ngày du lịch thế giới, hơn nữa còn có thể đưa người nhà của bạn theo, cho dù đi đâu, đều do bạn lựa chọ. Cho dù bảy ngày muốn đến bảy quốc gia, khách sạn, tiền ăn đều do công ty thanh toán hết. Bảy ngày nghỉ phép có lương, còn nữa còn nữa, đương nhiên đi du lịch thì không tránh khỏi mua đồ rồi Công ty sẽ cung cấp một trăm ngàn tệ mua đồ! Hạng ba giới hạn ở mười người!”

Dẫn đến một tràng tiếng vỗ tay bên dưới, có thể đi du lịch, công ty trả lương, hơn nữa còn bao ăn bao ở bao chơi, còn có thêm một trăm ngàn tệ mua đồ, đúng là khiến người khác vui tới mức té xỉu.

“Phần thưởng hạng hai là…” Tiếng nói vang lên, tấm vải đỏ được vén lên, sáu cái chìa khoá đặt ở phía trên: “Đây đương nhiên là chìa khoá xe rồi! Những kiểu xe nổi tiếng thế giới khác nhau, mỗi một chiếc đều trị giá mấy triệu!”

“Cuối cùng, phần thưởng hạng nhất là cái gì chứ?” Tấm vải đỏ đươc vén lên, trên cái giá thuỷ tinh có đặt một mô hình, là mô hình của một căn biệt thự!

“Hiển nhiên là, phần thưởng hạng nhất của chúng ta chắc chắn không phải mô hình nhà ở mà là một ngôi biệt thự thật sự trong thành phố. Gia một căn cũng không phải nói nhiều, mấy chục ngàn một mét vuông, mà trong thành phố phồn hoa này, giá trị của một căn biệt thự độc lập sẽ là bao nhiêu chứ? Trong lòng mọi người biết rõ!” Người dẫn chương tình vừa nói vừa cầm một bản hợp đồng lên: “Đây là hợp đồng mua bán căn biệt thự, ký tên của bạn lên, ngôi biệt thự sang trọng này sẽ thuộc về bạn, bên trong có đầy đủ nội thật nhé, chỉ có một người được.”

Giá trị của một ngôi biệt thự đã lên tới mười triệu! Nếu như nói phần thưởng một chiếc xe sang ở hạng hai đã khiên người ta phải hét lên thế thì ngôi biệt thự này lại khiến người khác hung phấn tới mức té xĩu.

Diệp Thanh nhìn lên sân khấu, xúc động nói: “Ngôi biệt thự đó đúng là tối, nếu như nhà tôi có được nó cũng không cần phải phiền muộn vì tiền thuê phòng.”

“Tiền thuê phòng? Bây giờ nhà em đang ở đâu?” Cố Tích Niên nhìn Diệp Thanh một cái.

“Ở tại một phòng căn nhà một tầng, đừng thấy là nhà một tầng, nhưng tiền thuê phòng rất đắt đấy.”

Tích Niên nghe thấy trong lòng thật sự không thoải mái, vỗ vỗ bả vai Diệp Thanh: “Tham gia trò chơi, lấy phần thường hạng nhất đi!”

“Em á? Em không được đâu, chắc chắn em sẽ không lấy được.”



“Em phải tự tin chứ!”

“Nhiều nhân viên như thế, em nào có may mắn như thế.” Diệp Thanh bất lực nói.

“Chị giúp em.” Ánh mắt Tích Niên sắc bén, cô cũng chưa bao giờ làm gì cho người bạn mới này, nếu như việc chơi trò chơi có thể hỗ trợ được, sao lại không làm chứ?

Vào lúc này, người dẫn chương trình tuyên bố quy tắc trò chơi, tất cả mọi người đều vễnh tai lên nghe: “Tư cách tham dự trò chơi của chúng tôi có hạn, người thế nào mới có thể tham gia trò chơi chứ? Vô cùng đơn giản! Trong vòng một phút phải tìm một nụ hôn khác giới. Chỉ cần hôn thành công, bạn sẽ lập tức có tư cách tham gia tranh tài! Bây giờ bắt đầu tính giờ.

Tư cách tham dự vừa được đưa ra, tất cả mọi người đều ngay người, ai quyết định quy tắc trò chơi thế? Lễ kỷ niệm là do Tích Niên phụ trách, nhưng liên quan tới khâu trò chơi, cô cũng không hề tham dự, là bộ phận thiết kế! Đây chắc chắn là sáng kiến của bộ phận thiết kế, nếu không tuyệt đối sẽ không ra chiêu này.

“59… 58… 57…” Một phút đếm ngược, không ít người cũng trở nên luống cuống, đối mặt với quy tắc trò chơi như thế, cho dù là người yêu cũng không biết làm sao.

“Tích Niên, làm sao đây, em thấy chúng ta không được rồi.” Diệp Thanh bất lực nói.

“Đừng nóng.” Trong lòng Tích Niên cũng đang hoảng, con ngươi đột nhiên nhìn về phía Cung Nhược Hàn, ánh mắt cô sắc bén, một tay níu lấy cà vạt của anh ta.

Dùng sức kéo Cung Nhược Hàn đến sát người cô một cái, lúc người anh ta nghiêng xuống, cô nhón chân lên, đầu cũng ngẩng lên, môi xít tới gần, hôn lên một cái!

Môi quan hệ bất chính dính sát vào đôi môi mỏng của anh ta, Cung Nhược Hàn trợn tròn mắt, nhìn mặt của anh ta và mặt Cố Tích Niên dính sát vào nhau, chóp mũi của hai người cũng chạm vào nhau, cảm nhận nhiệt đột cơ thể truyền đến lẫn nhau.

Diệp Thanh đứng bên cạnh há to miệng, không thể tưởng tượng nổi nhìn tình huống trước mắt. Tích Niên, thật là khí phác! Lại còn cưỡng hôn Cung Nhược Hàn?

Ở một góc khác, cũng có một đôi mắt như thế nhìn về phía Cố Tích Niên, đôi mắt màu xanh lạnh như băng loé lên từng đợt gió rét, tựa như có thể đóng băng người khác.

Trong vài giây ngăn ngủi, trong mắt Hạ Ngôn loé lên quá nhiều thâm trầm và cảm xúc, chỉ là trên gò má lạnh như băng kia không có chút biểu lộ nào.

Bên này, một cái hôn hời hợt kết thúc, Tích Niên buông lỏng cà vạt của Cung Nhược Hàn, môi cũng rời khỏi môi anh ta, tầm mắt nhìn chằm chằm anh ta.



“Cô nhóc nhà họ Cố, trước khi muốn cưỡng hôn tôi thì cũng phải báo tôi một tiếng nhé?” Khoé miệng Cung Nhược Hàn cong lên một nụ cười, đưa đầu lưỡi ra, tà mị khẽ liếm khoé môi.

||||| Truyện đề cử: Hôm Nay Tần Tiên Sinh Lại Ghen |||||

Tích Niên sảng khoái lấy tay xoa xoa khoé môi: “Lúc trước khi anh cưỡng hôn tôi không phải cũng không nói gì sao? Như thế chúng ta xem như huề nhau.”

“A… có lý!” Cung Nhược Hàn vừa nói, sau đó cuối người xuống, đến sát tai cô nhỏ giọng nói: “Lần tiếp theo, chúng ta có thể thử hôn sâu một chuts.”

Sắc mặt Tích Niên tái mét, đối mặt với sự khiêu khích như thế của anh ta, cũng nói: “Tội sợ hôn sâu anh sẽ không nhịn được!” Có lẽ chuyến đi đến nhà họ Cung lân trước khiến cô và Cung Nhược Hàn có thời gian dài chung sống, hai người cũng thân quen, hơn nữa cô biết tính thích nói giỡn của Cung Nhược Hàn, trả lại một cậu đùa giỡn thì thế nào?

“Ha ha… thật thú vị.” Cung Nhược Hàn đứng thẳng người: “Thế tôi lại muốn thử một chút, không nhịn được là cảm giác gì.”

Tích Niên không nhịn được chảy mồ hôi, không ngờ cô nói gì anh lại có thể nhận trôi chảy như thế: “Anh ngạo mạn.”

Một phút kết thúc, Cố Tích Niên thành công nhận được tư cách dự thi, nói tới tư cách kiểu này thật đúng là làm khó người khác quá nhiều, chi nên người có thể tham dự trò chơi cũng không nhiều.

“Tốt lắm, bây giờ chúng ta đã chọn được tuyển thủ dự thi, và trò chơi lần này cũng là chơi cùng người mình hôn, cùng nhau hoàn thành trò chơi vận chuyển trái cây, ai vận chuyển được nhiều trái cây nhất thì sẽ là người chiến thắng.”

Sân chơi đã được bố trí xong, bên trái hội trường để giỏ trái cây, bên trong để đủ lại trái cây, táo, quit, lê. Bên phải hội trường để giỏ trống. Quy tắc trò chơi chính là đem từng loại trái cây bỏ vào giỏ trống ở phía đối diện. Hơn nữa chỉ có thể dùng trán đụng trán làm cách để vận chuyển.

Nói cách khác, đối tượng bạn hôn sẽ dùng trán cụng vào nhau, ở giữa kẹp một quả trái cây, chuyển bằng cách như thế!

Con ngươi Cố Tích Niên đảo một cái, rơi vào người Cung Nhược Hàn, khoé miệng hiện lên một nụ cười: “Anh Cung, tôi mời anh ăn cơm!”

Cung Nhược Hàn né người: “Chỉ mời tôi ăn cơm lại muốn tôi tham gia trò chơi với cô sao? Haizz… lệ phí ra sân của tôi cũng quá đơn giản.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play