Người Chu gia thật là sớm muộn gì đều phải gặp, cậu cùng Chu Hải Quyền tuy rằng vừa mới bắt đầu qua lại, nhưng hai người đều là theo hướng lâu dài, sớm gặp muộn gặp cũng đều giống nhau.
Bất quá Chu Hải Vinh còn ở nước ngoài, Chu Hải Đông cả ngày không thấy người, trong nhà cũng chỉ hai chị em Chu Đồng, còn có một dì Vương.
Cậu hỏi Chu Hải Quyền: "Em đi, có phải cần mang chút đồ vật hay không, đồ ăn, hay là hoa?"
Chu Hải Quyền nói: "Khi từ nước Pháp trở về, anh đã thay em tặng họ mỗi người một món quá, lần này em chỉ cần người tới là được."
Tiếu Dao sửng sốt một chút, hỏi: "Anh tặng quà thay em, anh mua lúc nào vậy?"
Cậu không nhớ rõ Chu Hải Quyền có mua quà cáp gì ở nước Pháp.
Chu Hải Quyền liền cười, nói: "Anh để trợ lý ở quốc nội mua, bất quá đều là nhãn hiệu nước Pháp."
Có đối tượng tri kỷ như vậy thật là khiến người trong lòng ấm áp, Chu Hải Quyền lại nói: "Em ở nhà chờ, anh đi đón em."
Hai người bọn họ cũng vài ngày không gặp, khi Chu Hải Quyền lái xe qua, Tiếu Dao đã ở ven đường bên ngoài tiểu khu chờ. Thời tiết hôm nay lập tức đã nóng lên rất nhiều, Tiếu Dao chỉ mặc cái áo khoác mỏng, cả người đều có vẻ mảnh khảnh đi rất nhiều, cậu mới vừa cắt tóc, thoạt nhìn phá lệ thanh xuân dào dạt, xách theo đồ vật, đứng ở ven đường.
"Làm sao lại mua đồ?" Chu Hải Quyền nói.
Tiếu Dao đem đồ vật đặt ở ghế sau, bản thân đang muốn ngồi xuống, Chu Hải Quyền liền nói: "Ngồi đằng trước đi."
Tiếu Dao liền đóng cửa xe, lại ngồi vào phía trước. Chu Hải Quyền nói: "Em biết ý nghĩa ghế phụ không?"
Tiếu Dao cười hỏi: "Đối tượng mới có thể ngồi sao?"
"Đây là chuyên dùng của tình nhân. Xe anh, về sau ghế phụ đều là vị trí của anh."
Tiếu Dao liền cười, nghiên người qua nói: "Mấy ngày không gặp, miệng bôi mật?"
"Em nếm thử xem có bôi mật không." Chu Hải Quyền nói liền nghiên qua hôn tới, hôn miệng cậu một cái. Chờ anh hôn xong, Tiếu Dao mới ngồi trở về, thắt chặt dây an toàn nói: "Ừm, rất ngọt."
Sau khi cậu gài dây an toàn, Chu Hải Quyền lại đem dây an toàn mở ra, cười nhích lại gần cậu, Tiếu Dao cười hỏi: "Anh muốn làm gì?"
"Em không phải nói ngọt sao, ngọt, em cứ nếm thử nhiều chút."
Anh nói liền nâng mặt Tiếu Dao, hơi có chút vội vàng mà hôn qua, ở trong miệng cậu công thành đoạt đất. Đầu lưỡi Chu Hải Quyền linh hoạt lại giảo hoạt, Tiếu Dao bị hôn đến có phản ứng, Chu Hải Quyền mới buông lỏng cậu ra, chống trán cậu thở dốc một hồi, lúc này mới ngồi trở về, nói: "Thấy em liền chuyện gì cũng không muốn làm, chỉ muốn hôn em."
Cho nên trước khi gặp mấy người dì Vương, hôn trước cho đã ghiền.
Tiếu Dao dựa vào trên ghế dựa, hơi hơi khép hai chân lại, không nói chuyện.
Bởi vì cậu đột nhiên thẹn thùng, bị hôn đến thẹn thùng.
Kỳ thật cậu cũng là đàn ông, ở thời điểm thân thiết cùng Chu Hải Quyền vẫn nghĩ thoáng hơn so với phụ nữ, nhưng cậu vẫn là bị Chu Hải Quyền hôn đến cảm thấy thẹn, cậu cảm thấy Chu Hải Quyền rất biết hôn, vừa nhiệt tình vừa triền miên, còn có cùng loại với chín thiển một thâm tiết tấu, thật sự khiến cậu chống đỡ không được.
Chu Hải Quyền khởi động xe, quay đầu nhìn cậu một cái, nói: "Cắt tóc lúc nào?"
"Ngày hôm qua." Tiếu Dao quay đầu hỏi nói, "Có phải quá ngắn hay không? Em bảo thợ cắt tóc hơi xén một chút, kết quả anh ta đã cắt nhiều."
"Khá xinh đẹp."
Người đẹp, kỳ thật kiểu tóc gì cũng HOLD nỗi. Bất quá Chu Hải Quyền vẫn là càng thích hình tượng tóc dài trước kia của Tiếu Dao hơn chút, Tiếu Dao mặt nhỏ, ngũ quan tìm không ra khuyết điểm, rất nhiều người HOLD không được ngôi giữa, lúc cậu để kiểu tóc kia lại đặc biệt đẹp, có một loại thanh diễm cảm ôn nhu thuần khiết. Nếu tìm nhà tạo mẫu tóc tốt thiết kế cho cậu một chút, khẳng định càng đẹp mắt.
"Khẩn trương sao?"
Tiếu Dao cười cười, nói: "Còn ổn."
"Không có việc gì, đều là người một nhà, ngọn nguồn họ cũng đều rõ ràng, biết là anh theo đuổi em, không ai trách em."
Điểm này Tiếu Dao kỳ thật rất cảm động, cậu cảm thấy hành vi ngay từ đầu đã ôm lấy tất cả trách nhiệm của Chu Hải Quyền thật sự rất đàn ông, bằng không dựa vào thanh danh tốt của Chu Hải Quyền, mọi người khẳng định tất cả đều cho rằng là cậu đang câu dẫn.
Bởi vì Chu Hải Quyền thông báo trước đó, cho nên Chu Đồng cùng Chu Tư Ngữ đều ở nhà, dì Vương sáng sớm đã bắt đầu chuẩn bị đồ ăn, còn mua rất nhiều anh đào Tiếu Dao thích ăn.
Chu Tư Ngữ hỏi: "Vậy hiện tại Tiếu Dao ca ca là biến thành đại tẩu của em sao, quá kỳ quái nha."
"Cái gì đại tẩu, về sau chỉ cho gọi ca ca, đừng kêu đại tẩu." Chu Đồng nói.
"Vì sao vậy?" Chu Tư Ngữ hỏi, "Bởi vì anh hai sẽ không vui sao?"
Chu Đồng gật đầu: "Đúng vậy, bởi vì anh hai em không vui, anh thương em đến vậy, chuyện khiến anh không vui, em cũng đừng làm, biết chưa?"
Chu Tư Ngữ gật gật đầu. Chu Đồng lại chỉ dạy cô bé: "Còn có về sau đi nhà bạn bè thân thích, cũng không được nói chuyện của Tiếu Dao ca ca, biết không?"
"Đây lại là vì cái gì nha?" Chu Tư Ngữ hỏi.
"Bởi vì hiện tại còn chưa đến thời điểm. Lời nói của chị nhớ kỹ chưa?"
Chu Tư Ngữ gật gật đầu, đi ăn anh đào.
Cô bé cũng rất thích ăn anh đào.
Bên ngoài một chiếc xe chạy vào ngừng ở trong viện, Chu Tư Ngữ chạy nhanh lau lau tay liền chạy ra. Dì Vương cũng buông việc trong tay xuống, nhìn Chu Đồng một cái, hai người theo sau từ trong nhà ra tới, thấy Tiếu Dao đang cong eo cùng Chu Tư Ngữ nói chuyện, mà Chu Hải Quyền mở cửa sau xe, từ bên trong xách một túi đồ vật ra tới.
Kỳ thật xe vào Chu gia, Tiếu Dao đã bắt đầu khẩn trương. Luôn làm rất nhiều tâm lý chuẩn bị, nhưng thật tới bên trong Chu gia đại trạch, tim vẫn là bang bang thẳng nhảy, có hơi thẹn thùng. Lúc trước thời điểm rời khỏi Chu gia đại trạch, làm sao sẽ nghĩ đến có một ngày sẽ lấy thân phận như vậy trở về, lúc trước thời điểm đến Chu gia, lại làm sao sẽ nghĩ đến chính mình sẽ cùng Chu Hải Quyền liên lụy cùng nhau.
Bất quá biểu hiện của Chu Đồng và dì Vương vẫn là khiến cậu đặc biệt ngoài ý muốn, cậu cho rằng ít nhất Chu Đồng sẽ đem ít sắc mặt cho cậu xem...... Ít nhất cậu cảm thấy bất luận một người Chu gia nào nhìn thấy mình cùng Chu Hải Quyền ở bên nhau, đại khái không mở miệng mắng to cậu đã tính không tồi. Cậu là làm tốt chuẩn bị bị châm chọc mỉa mai.
Kết quả Chu Đồng cười khanh khách mà nói với cậu: "Tiếu Dao, đã lâu không gặp."
Sợ tới mức Tiếu Dao đỏ mặt nhanh cúi đầu chào hỏi: "Đã lâu không gặp."
Chu Hải Quyền đem túi trong tay đưa dì Vương, dì Vương rất ăn ý mà tiếp tới trong tay, cười cười với Tiếu Dao.
"Chào Dì Vương."
"Ai."
Trong lòng Dì Vương vốn dĩ đối Tiếu Dao vẫn là có chút không thích...... Phải nói thế nào đây, chỉ từ góc độ người qua đường mà xem, cũng cảm thấy em dâu trước thông đồng anh chồng việc này có chút biệt nữu, tiện đà cảm giác với Tiếu Dao cũng có chút biệt nữu. Nhưng là vừa nhìn thấy Tiếu Dao bản nhân, loại thích trước kia với cậu đột nhiên sinh ra, bà cảm thấy Tiếu Dao lâu như vậy không gặp trở nên càng đẹp mắt, hình như lại nẩy nở một ít, người cũng trở nên tươi đẹp hơn rất nhiều, mặt mày có cảnh xuân.
"Vào đi." Chu Đồng nói.
Chu Tư Ngữ liền lôi kéo tay Tiếu Dao đi vào, ít nhiều có mấy đứa trẻ ở đây, ít đi rất nhiều xấu hổ. Tiếu Dao muốn đi phòng bếp hỗ trợ, dì Vương cười nói: "Không có gì cần phải vội, chờ chút là có thể ăn cơm, cậu ngồi đi, muốn làm cơm, về sau có rất nhiều cơ hội."
Dì Vương và Chu Đồng lại là tiếp thu cậu như vậy, đây là Tiếu Dao không nghĩ tới. Không cần phải nói, sau lưng không thể thiếu nỗ lực của Chu Hải Quyền. Cậu liền cảm kích mà nhìn về phía Chu Hải Quyền, Chu Hải Quyền nói: "Anh đi lên thay bộ quần áo."
Sau đó anh thừa dịp Chu Đồng không nhìn thấy, dùng khẩu hình hỏi: "Muốn lên không?"
Tiếu Dao coi như không nhìn thấy, Chu Hải Quyền liền cười lên lầu đi. Một màn này Chu Đồng lại là thấy, thấy Chu Hải Quyền vạn năm băng sơn trên mặt nồng đậm nhu tình, cây già thật sự nở hoa rồi.
Thật là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, duyên phận thật kỳ diệu.
Chu Hải Quyền đi lên không lâu, điện thoại ở cửa liền vang lên. Điện thoại này nối với lão Lý bảo vệ cửa bên kia, Chu Tư Ngữ vội chạy tới: "Để em nghe."
Cô bé đi nhận điện thoại, chỉ chốc lát lá cúp, nói: "Lê Hoa tỷ tỷ tới."
Nghe xong lời này, Tiếu Dao và Chu Đồng dì Vương bọn họ đều sửng sốt một chút. Chu Đồng gấp gáp đứng lên, nói: "Sao em ấy lại đến, cũng không nói trước một tiếng."
Xe Triệu Lê Hoa đã ngừng ở trong sân, Chu Đồng mang theo Chu Tư Ngữ đi ra ngoài, chỉ chốc lát liền nghe thấy được tiếng bọn họ nói chuyện. Triệu Lê Hoa nói: "Gọi điện thoại cho chị sao mãi không nghe vậy?"
"Di động để trên lầu, không mang." Chu Đồng không phải không có ảo não mà nói.
Điều khiến cô ảo não liền ở chỗ, cô nếu mang theo di động thì tốt rồi, nghĩ cách đừng để cho Triệu Lê Hoa tới, bởi vì cô cảm thấy trận này có Triệu Lê Hoa tới, rất xấu hổ.
Bất quá Triệu Lê Hoa tới tìm cô, cô cũng không thể chặn người ngoài cửa, hơn nữa cô hiện tại cũng không có tính toán đem quan hệ của Chu Hải Quyền cùng Tiếu Dao nói cho Triệu Lê Hoa.
Thời cơ còn chưa chín muồi, Chu Hải Quyền mới cùng Tiếu Dao qua lại, về sau thế nào còn không biết đâu, Chu Hải Vinh bên kia cũng cần thời gian giảm xóc, chờ về sau quan hệ củng cố, lại công khai cũng không muộn.
Cô liền cùng Triệu Lê Hoa cùng nhau vào trong, Triệu Lê Hoa vào cửa liền nhìn thấy Tiếu Dao, sửng sốt một chút, Tiếu Dao cũng hơi có chút xấu hổ, gật đầu chào hỏi.
Triệu Lê Hoa rất muốn hỏi Tiếu Dao sao lại ở chỗ này, nhưng cảm thấy không đủ lễ phép, nên không hỏi. Chu Đồng cười nói với Chu Tư Ngữ: "Đi, nói với anh cả em một tiếng, nói Lê Hoa tỷ tỷ của em tới."
Cô cảm thấy cần thiết để Chu Hải Quyền biết, tránh đợi lát nữa thấy xấu hổ.
Triệu Lê Hoa lại cho rằng cô lại đang trêu ghẹo mình với Chu Hải Quyền, liền cười đánh cô một cái: "Em không phải tìm anh ấy, em tìm chị. Ngày mai em sẽ phải đi nước Mỹ, phải ở bên kia ngốc vài tháng đó, cho nên tới gặp chị."
Chu Đồng cười cười, trên bàn cơm đã bày đồ ăn, cô liền nói: "Em tới vừa lúc, bọn chị đang muốn ăn cơm này."
Triệu Lê Hoa không ít ăn cơm ở nhà bọn họ, cũng không khách khí, nói: "Hôm nay làm phong phú như vậy nha, đã lâu không ăn đồ ăn dì Vương làm."
Chu Tư Ngữ đặng đặng đặng chạy lên lầu. Chu Đồng cười cười, quay đầu nhìn Tiếu Dao có chút xấu hổ bên cạnh một cái, trong lòng thầm nghĩ, được, bữa cơm này có cái ăn rồi*.