[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca

EDIT: Thiên Giai

NGUỒN CONVERT: Wikidich

CHƯƠNG 123

Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.

https://www.facebook.com/x2Qing/

https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca

- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------

"Em có thể ở lại bên này mấy ngày?" Chu Hải Quyền hỏi Tiếu Dao.

Tiếu Dao nói: "Em dự định mùng sáu bay."

"Về trong nước có công việc không?"

Tiếu Dao lắc đầu, hỏi: "Làm sao vậy?"

"Em nếu như không có việc gì, anh dẫn em đi một thành phố cá biệt, Provence, đi không?"

Nơi này thật sự đại danh đỉnh đỉnh, vừa nghe tên Tiếu Dao đã muốn đi.

Chu Hải Quyền liền nói: "Bạn anh ở bên kia có một trang viên rượu, nơi người đó ở là một trấn nhỏ rất có danh tiếng, anh cảm thấy rất đáng giá đi xem, em có thời gian, anh sẽ dẫn em đi dạo, thuận tiện bái phỏng một chút bạn bè cũ."

Tiếu Dao liền nói: "Em phải hỏi trước Triệu Chi Lan." Cậu nói, "Xem anh ấy an bài ra sao."

Nguyên bản quyết định hai người cùng nhau về nước, đột nhiên muốn chuyển hướng đi thành thị khác, cậu phải cùng Triệu Chi Lan thương lượng một chút.

Chu Hải Quyền liền gật gật đầu nói: "Vậy em cậu ấy hỏi trước, cậu ấy nếu nguyện ý, có thể cùng đi."

Bọn họ ngồi là du thuyền đi trọn dòng sông, mấy chục km, qua lại một chuyến, thời điểm trở về đã là lúc chạng vạng, thời tiết nguyên bản còn mưa nhỏ dần dần chuyển tình, cuối cùng thế mà còn lộ ra hoàng hôn. Sông Seine đẹp nhất chính là thời gian hoàng hôn, lại mới vừa mưa, hơi nước tắm gội kim quang, mặt sông thật là đẹp không sao tả xiết, Tiếu Dao cảm thấy thật là chuyến đi này không tệ.

Đại khái là cảnh sắc quá đẹp, cậu liền rất tiếc nuối Triệu Chi Lan không có tới xem, t thời điểm rở về gọi điện thoại cho Triệu Chi Lan, kết quả phát hiện Triệu Chi Lan ở trên một chiếc du thuyền khác: "Soái ca dẫn anh cùng nhau du."

Triệu Chi Lan thật đúng là tìm một người Hoa địa phương, trong nhà mở quán ăn ở phố người Hoa, hỗn huyết Á Âu, lớn lên đặc biệt soái.

"Vậy anh sau khi về nước muốn cùng anh ấy yêu xa à?" Tiếu Dao hỏi.

"Chính là kết một người bạn a, yêu xa quá không đáng tin cậy, đặc biệt là yêu khác nước." Triệu Chi Lan nói, "Mọi người chơi vui vẻ là tốt rồi, bất quá người ta thật sự thực không tồi, rất nhiệt tình, nghe nói anh muốn du sông Seine, lập tức mang anh lên thuyền, còn là miễn phí, anh ấy quen biết người trên thuyền kia, uống ít rượu ngắm phong cảnh, sung sướng miễn bàn."

"Anh không phải nói muốn nghỉ ngơi sao?" Tiếu Dao nói, "Kỳ thật anh theo chúng em cùng nhau đi cũng không có gì a, em còn rất muốn anh đi."

Triệu Chi Lan cười cười, nói: "Cậu muốn anh đi, anh thấy Chu tổng chưa chắc muốn như vậy, anh mới không đi làm chướng ngại đâu."

"Anh ấy cũng muốn anh đi," Tiếu Dao hơi có chút xấu hổ mà nói, "Anh ấy còn kêu em hỏi anh, có muốn đi Provence chơi không."

Triệu Chi Lan hỏi: "Hai người muốn đi Provence?"

Tiếu Dao gật gật đầu: "Em có chút muốn đi."

Triệu Chi Lan liền có chút ái muội mà nhìn cậu: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, như thế nào mới một đêm, cảm giác thái độ cậu đối với Chu tổng đại biến a."

Tiếu Dao có hơi ngượng ngùng: "Anh không phải nói em thử xem sao?"

"Ân, nói thật, thật có thể thử xem, không được bỏ đi mà. Đến Provence, cậu để anh ngẫm lại, hai người khi nào đi?"

"Ngày mai đi."

Triệu Chi Lan kỳ thật là có chút tâm động, anh chưa từng đi qua Provence, mùa này tuy rằng không phải mùa hoa oải hương, nhưng nói đến kiểu Đông Nam bộ thành thị nước Pháp này vẫn là một phen phong vị. Anh ấy rất muốn đi.

Nhưng là anh ấy lại không xác định sâu trong nội tâm Chu Hải Quyền cùng Tiếu Dao rốt cuộc có muốn cái bóng đèn là mình đi theo không.

Triệu Chi Lan tính toán thăm dò đường trước, thời điểm buổi tối cùng hai người bọn họ cùng nhau ăn bữa cơm.

Cơm chiều là Chu Hải Quyền mời, lần này đi chính là một nhà hàng Trung Quốc ở phố người Hoa, sau khi đi vào, Chu Hải Quyền liền đem thực đơn đưa cho Triệu Chi Lan trước.

Triệu Chi Lan trong lòng tấm tắc than hai tiếng, xem ra Chu tổng này thật là đem mình thành người ngoài rồi.

Chỉ ba người, cũng ăn không hết vài món ăn, anh ấy chỉ chọn một món, liền đem thực đơn trả lại cho Chu Hải Quyền, Chu Hải Quyền tiếp nhận, lại đưa Tiếu Dao: "Em tùy tiện chọn, anh không có đặc biệt thích, đều ăn."

Tiếu Dao liền nghiêm túc xem thực đơn, sau đó chọn hai món ăn, Chu Hải Quyền nói quá ít, cậu liền lại chọn hai món.

Cuối cùng Chu Hải Quyền lại thêm một món canh. Sáu món ăn, vừa đúng.

Triệu Chi Lan vẫn đang mãi cùng Tiếu Dao kể chi tiết chuyện đi sông Seine, anh ấy chỉ du một đoạn tương đối kinh điển bên trong thành kia, nơi khác cũng chưa đi, Tiếu Dao liền kể cho anh ấy phong cảnh của khúc sông khác, trong lúc này Chu Hải Quyền liền ở bên cạnh ngồi nghe, cũng không chen lời vào.

Trên thực tế ở trong ấn tượng của anh ấy, lời nói của Chu Hải Quyền vẫn luôn không tính nhiều, xem như một loại tương đối cao lãnh kia, nhưng người rất thân sĩ, không có làm kiêu. Triệu Chi Lan cảm thấy bản thân thật là không thể xem thêm, nhìn thế nào cũng thích.

Đàn ông tốt a đàn ông tốt, còn có tiền.

Anh ấy thích nhất vẫn là thái độ của Chu Hải Quyền với mình, chính là rất hoàn mỹ "Thái độ nên có của bạn trai với bạn thân của bạn gái*", không xa lạ, cũng không quá thân thiện, lễ phép thân sĩ, cũng sẽ không ngay trước mặt mình cùng Tiếu Dao có lời nói việc làm hành động thân thiết quá nào, tránh cho anh ấy làm "Bóng đèn" khó coi. So sánh mà nói, Tiếu Dao liền sẽ sợ anh ấy xấu hổ, mang theo chút dấu hiệu cố ý muốn cùng anh ấy nói chuyện nhiều hơn. Bất quá bạn bè có thể như vậy đối với mình, tự nhiên cũng là cao hứng, sau khi ăn bữa cơm này, Triệu Chi Lan liền nói với Tiếu Dao: "Anh vẫn là không đi, hai người mấy cậu đi đi."

*Nguyên văn thế đó ạ

"Anh nghĩ kỹ rồi?" Tiếu Dao nói, "Em không có giả khách khí với anh."

"Anh cũng không có, mấy cậu đi đi, anh ở đây có soái ca đi theo, Paris anh còn chưa có dạo đủ đâu."

"Chính là anh một mình lưu lại Paris em cũng không yên tâm a, anh soái ca người Hoa đó, đáng tin cậy không, anh đừng bị lừa."

Triệu Chi Lan liền cười, nói: "Cậu có phải xem nhiều phim kinh dị hay không, nào có nhiều người xấu như vậy, chính là chơi bên ngoài quen biết bạn bè bình thường, quán ăn nhà anh ấy anh cũng từng đến, một người khá tốt. Cậu yên tâm đi, anh cũng không phải đứa con nít, cậu giữ Chu tổng gắt gao mới là đứng đắn, nói không chừng về sau hai người thành, cậu giúp anh giới thiệu giới thiệu bạn bè bên cạnh anh ấy, anh còn có thể đi theo thơm lây đó."

Tiếu Dao liền nở nụ cười, nói: "Em vẫn là có hơi lo lắng cho anh, rất muốn anh theo chúng em cùng đi."

Cậu là thiệt tình, rốt cuộc muốn đi theo Chu Hải Quyền đi đến chỗ bạn của Chu Hải Quyền, so với tình huống bọn họ hiện tại ở Paris vẫn là không giống nhau, cậu cảm giác bản thân chính là một miếng thịt tự mình nhảy lên cái thớt gỗ.

Triệu Chi Lan cũng cảm thấy Tiếu Dao quá non, trong cảm tình vừa nhìn chính là tay mơ, vì thế liền nói lời thấm thía mà chỉ chiêu cho cậu: "Cái khác anh liền không nói, dù sao cậu hẳn là cũng sẽ không bị lừa, Chu tổng người này rất chân thành, liền một chút......"

Tiếu Dao rất nghiêm túc mà nhìn về phía Triệu Chi Lan, ở trong cảm tình, mặc kệ là Triệu Chi Lan hay là Hà Minh Minh bọn họ đề kiến nghị, cậu đều sẽ nghiêm túc nghe...... Những người này đều là thân kinh bách chiến, khẳng định có kinh nghiệm hơn so với cậu, đặc biệt là cùng nam nhân.

"Hôm nay thời điểm ăn cơm anh quan sát, anh phát hiện Chu tổng đối với cậu nhiệt tình hơn so với cậu đối với anh ấy, cho nên cũng liền không cần dạy cậu qua lại như thế nào với anh ấy," Triệu Chi Lan cười nói, "Nhưng mà, có một cái cậu phải nhớ kỹ, đồ vật dễ dàng được đến đàn ông đều sẽ không quý trọng."

Tiếu Dao vừa nghe, vội nói: "Chính là...... Chính là em hình như đã cam chịu cùng anh ấy cái kia......"

"Kia cái gì?"

"Yêu đương a."

Một khắc cậu tiếp nhận Chu Hải Quyền dắt tay kia, là tiếp nhận theo đuổi của anh rồi? Từ cảm tình xem xét, dắt tay liền tính là xác định quan hệ, bằng không làm sao lại có thể dắt tay đây? Đây cũng là nguyên nhân Chu Hải Quyền nhắc tới muốn đi Provence, cậu do do dự dự vẫn là đáp ứng. Cậu cảm thấy cũng là tình lữ, không nên làm ra vẻ kháng cự như vậy, nếu chính mình thiệt tình muốn đi, vậy đi.

Triệu Chi Lan nói: "Cậu làm anh sợ nhảy dựng, anh còn tưởng rằng hai người đã ngủ rồi, anh nhìn cũng không giống a."

Tiếu Dao nói: "Sao có thể, chúng em vừa mới bắt đầu."

"Vậy là đúng rồi, anh muốn nói cũng là cái này," Triệu Chi Lan nói, "Thật đó, anh từ kinh nghiệm từng trải nói cho cậu, lên giường càng chậm càng tốt, từ từ qua lại, kỳ thật hai người đều sẽ rất hưởng thụ."

Tiếu Dao có chút xấu hổ cùng Triệu Chi Lan nói cái này, bất quá đối phương nếu nhắc tới, cậu lại lập tức phải cùng Chu Hải Quyền đi Provence, dọc theo đường đi này sẽ phát sinh cái gì thật đúng là khó mà nói, bởi vì cậu cảm thấy Chu Hải Quyền trong bóng tối còn rất sắc.

"Em chính là suy nghĩ, cũng yêu đương, ngẫu nhiên thân thiết một chút...... Có phải cũng bình thường hay không. Vẫn luôn bảo trì khoảng cách cũng không đúng đi?"

"Thân thiết có thể nha, chỉ cần đừng nóng vội lên giường." Triệu Chi Lan nói, "Hôn hôn sờ sờ đều được, nhưng là nếu muốn phát sinh quan hệ, cậu phải kiềm chế chút. Đàn ông vừa đói cậu liền cho hắn ăn gì đó, hắn sẽ không cảm thấy ăn ngon đến đâu, chính là nếu hắn vừa đói lại đói, đói đến trình độ nhất định, cậu vừa cho hắn, hắn liền ăn ngấu nghiến, liền sẽ cảm thấy cậu là mỹ vị nhất trên đời này."

......

Buổi nói chuyện này, nói Tiếu Dao đến e lệ, ăn ngấu nghiến, quá sắc tình......

"Anh vừa rồi nói nhìn cũng không giống...... Cái này cũng có thể nhìn ra được sao?"

Cậu cảm thấy quá thần kỳ, chịu đựng cảm giác thẹn cũng muốn hỏi.

Triệu Chi Lan liền cười: "Tài xế già đều nhìn ra được a. Cậu về sau sẽ biết được, hai người ngủ hay chưa, ở chung chưa vẫn là không giống nhau. Cậu nghĩ a, tương đối rõ ràng, đối phương bộ dáng gì cậu đều xem qua sờ qua, cự ly âm thâm nhập hiểu biết qua, vậy khẳng định sẽ biến thành một loại cảm giác a, càng thân mật một chút."

Triệu Chi Lan miêu tả quá lộ liễu, khiến cho trong đầu Tiếu Dao lập tức tất cả đều là cái "Cự ly âm thâm nhập hiểu biết" kia, cậu tưởng tượng đến mình phải cùng Chu Hải Quyền "Thâm nhập hiểu biết"......

A a a a a.

A a a a a.

Thật là nghĩ tới đã muốn nổ, vừa ẩn ẩn mà chờ mong, vừa cảm thấy không thể tưởng tượng, vừa dâm loạn, vừa......

Triệu Chi Lan thấy trên mặt trắng nõn của cậu nổi lên một tầng đỏ quẫn bách lại hưng phấn, nhìn đến anh ấy cũng ngứa ngáy.

Như Tiếu Dao vậy mới là cực phẩm thụ a, bộ dáng này, chiều cao này, dáng người này, khí chất này, vừa lột sạch đặt trên giường, không biết là loại quang cảnh ra sao. Anh ấy lại nghĩ đến dáng vẻ Chu Hải Quyền, chiều cao, dáng người, khí chất, sau đó đồng dạng lột sạch đặt lên trên giường......

Trời sinh một đôi.

"Thật sợ cậu ăn không tiêu." Triệu Chi Lan đột nhiên híp mắt đối nói với Tiếu Dao.

Tiếu Dao ngẩng đầu lên, hơi có chút nghi hoặc. Triệu Chi Lan liền nói: "Chu tổng thật sự rất lớn."

Tiếu Dao tức khắc ngượng đến không được: "Quản anh ấy lớn không lớn, dù sao là em muốn ngủ anh ấy!"

Cậu không thể tiếp thu trong mắt người ở bên ngoài bản thân là một nhân vật bị ngủ!

Kết quả Triệu Chi Lan tấm tắc thở dài hai tiếng, vỗ vỗ bờ vai của cậu, đi rồi.

Sau này thời điểm cậu chết đi sống lại mới phát hiện, Triệu Chi Lan Hà Minh Minh bọn họ ở phương diện này nhìn vấn đề thật sự độc hơn cậu nhiều. Chu Hải Quyền vừa cởi quần, cậu liền tự ti.

- --------------------------------------

PHÁI THANH THUẦN YÊU ĐƯƠNG VÀO MẤT CHẤT QUÁ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play