Nếu chỉ là leo lên giường anh, em trai anh thấy, cũng không đến mức lập tức liền phải ly hôn, nếu hắn nhất định muốn khi tình cảm mặn nồng, phải có lực mạnh đánh vào, có khả năng Tiếu Dao lên giường anh, ôm chăn anh hay gì đó.
Tiếu Dao đặc biệt xấu hổ, nói: "Anh đều đã biết?"
"Sớm đã nên biết." Chu Hải Quyền nói, "Em hiện tại muốn nói với tôi, đều là giả sao?"
Tiếu Dao nói: "Đương nhiên là giả a, lúc trước là vì ly hôn, cũng là đã hết bản lĩnh não nhất thời nóng lên...... Anh đã biết cũng tốt, không nên lợi dụng anh, lúc ấy cảm thấy quá xấu hổ, mới không có nói cho anh."
"Thật đáng tiếc," Chu Hải Quyền dùng cái muỗng nhựa múc tào phớ, "Nếu là thật sự thì tốt rồi, xẻo da rút gân tôi cũng nguyện ý."
"Anh chưa cảm thấy anh bây giờ rất biết cách nói chuyện à?" Tiếu Dao hỏi.
"Anh vẫn luôn đều rất biết nói chuyện," Chu Hải Quyền nói, "Chỉ là xem tôi muốn nói hay không muốn nói."
Trên đời này không có nam nhân vĩnh viễn ăn nói vụng về, mặc dù là người nói khó nghe nhất, nói ít nhất, ở trước mặt người yêu thương cũng sẽ có lời ngon tiếng ngọt nói không hết. Lời ngọt ngào là bản năng của người yêu nhau, có vài lời nói đều không cần học tập, kỳ thật càng bản năng nói càng trần trụi, làm ra vẻ, lửa nóng buồn nôn, tình nồng đúng chỗ, "Tôi hận không thể moi tim ra cho em xem," "Tôi hận không thể ăn em", "Tôi quả thực vì em mà sắp điên rồi", "Tôi sắp nghẹn hỏng rồi", "Sao em lại tốt như vậy hả, tốt đến làm tôi không chịu nổi", mấy lời âu yếm buồn nôn lại nóng rực, ngược lại là cảm thụ chân thật nhất của người đang chìm trong nồng tình liệt ái. Những lời này đều ở trong thân thể Chu Hải Quyền lên men, chờ có một ngày bộc phát ra.
"Em bây giờ đã cảm thấy tôi nói nhiều," Chu Hải Quyền nói, "Lúc này mới đến đâu, ta có một xe lửa lời vô sỉ không biết xấu hổ muốn nói cho em nghe, chỉ sợ dọa đến em."
Tiếu Dao bị đả kích ho khan hai tiếng, thiếu chút nữa bị tào phớ làm sặc đến.
Tri nhân tri diện bất tri tâm, Chu Hải Quyền bắt đầu vạch trần tầng da anh khoác lên, lộ ra bộ mặt dữ tợn của mình.
"Hải Vinh khó chịu như vậy, anh làm anh cả thật sự nhẫn tâm sao?" Cậu vẫn là không tin Chu Hải Quyền sẽ vô tình ích kỷ như vậy.
Chu Hải Quyền nói: "Em muốn nghe nói thật sao?"
Tiếu Dao gật gật đầu.
"Nếu không phải thời điểm xuống núi em nói mấy câu kia kích thích tôi, tôi cũng sẽ không nhất thời si ngốc, em biết tôi lúc ấy khó chịu bao nhiêu, không thể nói tới, tôi trốn ở trong phòng hút rất nhiều thuốc, rất đau đầu," Chu Hải Quyền nói, "Kết quả lão nhị vừa lúc đụng vào họng súng, chạy tới phòng tôi thăm tôi."
Nếu không phải vài cái trùng hợp, anh đại khái cũng sẽ không làm như vậy, Chu Hải Vinh là em trai ruột của anh, anh là người một thành thục, không đến mức nói xử lý vấn đề này xử lý gấp như vậy, một chút thủ đoạn cũng không dùng.
"Kỳ thật ngày hôm qua tôi vẫn luôn hối hận, cảm thấy chính mình lại kiên nhẫn một chút, đổi một phương thức khác để nó biết, tận lực không thương tổn hắn, đại khái vẫn là làm được, ngày hôm qua ngồi ở cửa phòng em, đã đang hối hận chuyện này." Nhưng là anh ở trên nền tuyết ngồi lâu như vậy, cũng nghĩ thông suốt một chuyện, "Chính là mũi tên đã bắn ra không có quay đầu lại, nếu đã nói ra, tôi không thật sự thử một chút, không phải đều bị thương uổng phí?"
"Anh...... Muốn thử cái gì?"
"Tôi muốn chính thức theo đuổi em." Chu Hải Quyền nói.
Tiếu Dao không thể tin được ở ngay lúc này, Chu Hải Quyền thế nhưng ra một quyết định như vậy.
"Tôi sẽ không thích anh."
"Không thử xem làm sao biết." Chu Hải Quyền nói.
"Anh thử cũng là uổng phí."
"Có lẽ đi, nhưng tôi chỉ biết, không thử một phen, đời này tôi đều sẽ nhớ tới liền hối hận." Chu Hải Quyền đứng lên, nhìn cậu nói: "Tiếu Dao, anh lần đầu theo đuổi người khác, cũng không biết thủ đoạn của bản thân thế nào, em là mối tình đầu của tôi a, ra tay chừa chút tình, đừng thương tổn tôi."
......
Trời ạ, Chu Hải Quyền này, cũng quá quá quá...... Nói một cậu không biết xấu hổ nhu nhược đáng thương như vậy, cũng là không ai tin được!
Tiếu Dao nhất thời không thể chống đỡ, nói: "Vậy...... Vậy khả năng không được, anh đã quên tôi lúc trước vì cùng Hải Vinh ly hôn làm như thế nào sao...... Tôi...... Tôi quyết tâm muốn cự tuyệt anh mà nói, xuống tay không chuẩn. Anh nếu là sợ bị thương tổn, anh liền thành thật chút đừng trêu chọc tôi."
"Như vậy cũng tốt," Chu Hải Quyền trầm mặc một hồi, nói, "Làm tôi chết tâm, mới có thể không quay đầu lại. Dù sao tim đã đào cho em, tùy tiện em chọc."
Tiếu Dao: "......"
Uy uy uy, nơi này có lão nam nhân không đỏ mặt trêu chọc người khác, mời các vị nhanh chóng thu thập anh ta!
- -----------------------------
TỰ THU ĐI ANH Ạ, KHÔNG AI DÁM THU
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT