Nhưng mà suy nghĩ một chút, có cái gì phải sợ, trong đại đội mình nhiều người như vậy, ai sợ ai chứ? Chả lẽ tên Tiêu Cửu Phong này còn có thể ăn thịt người sao?

Ngay lập tức hắn ngẩng đầu lên: “Dựa vào cái gì mà tôi phải đi qua, anh muốn làm gì? Anh là cái thá gì? Anh dựa vào cái gì mà ở chỗ này bảo tôi đi qua đó?”

Tiêu Cửu Phong nở nụ cười: “Được, cậu không tới thì tôi đi qua đó.”

Nói xong, anh bước hai bước đến trước mặt người kia.

Trong lòng người nọ trở nên nặng nề.

Tiêu Cửu Phong ở ngay trước mắt hắn ta, khí thế hung dữ mạnh mẽ đập vào mặt, hắn ta đúng là có chút sợ hãi, người đàn ông trước mắt ước chừng cao hơn hắn ta một cái đầu, đột nhiên hắn ta cảm thấy mình thật nhỏ yếu, hắn ta thậm chí còn cảm thấy người đứng trước mắt không phải là người, đó là một con báo mạnh mẽ lớn lên trong rừng núi.

Người nọ muốn lui về phía sau, nhưng lại không dám, xung quanh đều là người, hắn ta là đàn ông, không thể mất mặt, chỉ có thể cứng rắn chống đỡ.

Tiêu Cửu Phong: “Cậu tên là Vương Phú Quý đúng không?”

Vương Phú Quý cắn răng đáp: “. . . Phải.”

Tiêu Cửu Phong thong dong cười nói: “Cậu nói tôi không xứng nói chuyện, vậy tốt, chúng ta trước tiên vạch ra một con đường, tôi dùng nắm đấm so tài một chút, để xem ai không xứng nói chuyện, để cho tất cả mọi người làm chứng, cậu cảm thấy thế nào? Làm thế này có công bằng không?”

Tiêu Bảo Đường vừa nghe được lời này, nhất thời âm thầm khen ngợi.

Chú họ của hắn chính là chú họ của hắn, ra tay bất phàm!



Đầu tiên là lấy một cây bông giống ép lui khí thế của Vương Kim Long, hiện tại lại chọn một con gà yếu như vậy để khai đao.

Vấn đề của đại đội sản xuất Hoa Câu Tử chính là có ít người, nếu thật sự kéo bè kéo lũ xông lên đánh nhau, khẳng định không thể đánh thắng. Mà nếu Tiêu Cửu Phong trực tiếp đấu 1x1 với Vương Kim Long, nếu đại đội sản xuất thôn Vương Lâu bên kia thua thật thì sẽ thấy mất mặt mũi, nói không chừng ghi hận trong lòng, thậm chí sẽ đồng loạt xông lên.

Hiện tại, Tiêu Cửu Phong liền đấu 1x1 với cái người Vương Phú Quý gì đó, là hạng người vô danh tiểu tốt, vừa có thể rung cây dọa khỉ, lại có thể giữ thể diện cho người của đại đội sản xuất thôn Vương Lâu, coi như là cho Vương Kim Long một bậc thang.

Một chiêu này, thật đúng là chu toàn mọi mặt!

Mà người ở xung quanh, cũng đều theo đó ồn ào lên, đặc biệt là đại đội sản xuất Hoa Câu Tử, bọn họ đã sớm không quen nhìn người của thôn Vương Lâu bình thường đi đường ngang ngược như vậy, cho dù bọn họ là đại đội sản xuất lớn, cũng không thể ức hiếp người khác đúng không?

Hiện tại mắt thấy Tiêu Cửu Phong muốn đấu 1x1 với cái người Vương Phú Quý gì kia, một đám bắt đầu ồn ào: “Có dám đấu đơn hay không, nếu không dám thì anh là thứ hèn nhát!”

Lại có người cười ha ha: “Cái người này là một kẻ hèn nhát, tôi thấy hắn không có gan, chú Cửu Phong của chúng ta là nhân vật lợi hại, hắn dám đấu với chú Cửu Phong sao? Nghĩ cũng không dám, cũng chỉ là nói qua loa vài câu mà thôi!”

Cứ như vậy, người của thôn Vương Lâu cực kỳ tức giận, cả đám cũng bắt đầu ồn ào: “Lên, đánh chết hắn đi!”

Vương Phú Quý lúc này lại càng sợ, hắn ta cũng phải tiến lên.

Lúc này nếu hắn ta dám lùi về phía sau, vậy thì sau này sẽ không còn mặt mũi lăn lộn trong đại đội, hắn ta kiên trì: “Được, ai sợ ai chứ, đấu đơn thì đấu đơn, anh cho rằng tôi sợ anh à!”

Nói xong, hung tợn xắn tay áo lên: “Nào, chúng ta đơn đả độc đấu, Vương Phú Quý tôi đây nếu lui về phía sau một bước, thì tôi không phải do mẹ ruột nuôi!”

Tiêu Cửu Phong lại nhìn về phía Vương Kim Long, khóe miệng bật cười: “Tôi đột nhiên nhớ tới, hiện tại là hình thái xã hội chủ nghĩa, tôi không thể tùy tiện đánh người, Kim Long, đây là người của đại đội các cậu, nếu tôi đánh nhau với hắn, cậu nhất định sẽ nói tôi bắt nạt hắn, đúng không? Vậy thì hay là đừng nên đánh nữa.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play