Nói ra lời nói, đội B rõ ràng xuất phát muộn hơn đội A tận một ngày, nhưng tốc độ di chuyển của họ lại không phải mấy cái xe ngựa có thể so kè
Thế nên, kết quả là nhóm Natsu đến sau bọn họ cũng tận một ngày
Trong khi đội B đã ăn chơi ngắm cảnh, mua sắm muốn nhàm cái thủ đô và lúc này đây đang ở quán trọ vắt chân nằm ngồi các kiểu nghe thông tin từ Charlos, thì đội A rơi vào hoàn cảnh...
Bơ vơ lạc lõng giữa dòng đời và toàn thân thì vẫn ê ẩm
" Cuối cùng cũng tới rồi à?"
May mắn làm sao khi cha già nhà họ vẫn luôn chú ý đàn con thơ mà nhớ để kéo nguyên hội- những- người- không- tham- gia- đại- hội ra tiếp cái đám đang nằm lê ấy về nhà
Cũng đã nhanh chân hoàn thành mớ đăng ký rườm rà để giờ cười hớn hở (cái này là đương nhiên, vì ông ấy làm thủ tục của tận hai đội ^_^!)
" Giờ thì, chỉ cần cho mọi người thấy sức mạnh của Fairy Tail mà thôi!" Makarov vô cùng hài lòng thông báo
Nhưng chẳng biết tại họ quá dễ chú ý hay tại cái vía quá dễ... móc nối duyên âm, câu nói này vừa thốt ra đã thu hút sự quan tâm của rất nhiều những... ông tám đã "say goodbye" cái duyên của mình từ tám đời trước đó
" Ông ta vừa nói là Fairy Tail đúng không?"
" Cái hội muôn đời yếu kém luôn đứng hạng bét đó hả?"
Tiếng cười cợt và giọng điệu khinh thường đúng chất chỉ có thể làm NPC
Nhưng dù sao nó cũng đủ để làm Natsu nóng máu:" Đáng ghét! Tên nào mới cười bước ra đây coi!"
"Cứ nhịn đi." Erza bình tĩnh
" Năm nay các người sẽ lại hạng bét cho coi!" Nhưng sự yên tĩnh của họ, đổi lại tiếng cười nhạo càng to
Quả nhiên, toàn thành phần phản diện thì chưa tới mà đồng minh thì có mà ăn dép
" Ngôi vô địch chắc chắn sẽ vẫn thuộc về Sabertooth!"
" Grừ!!!" Máu nóng như Natsu không dễ chịu lắm với mấy thứ này
" Kệ đi, miệng của người ta mà." Hội trưởng của bọn họ vẫn luôn là người có trầm tĩnh đáng tin nhất (hoặc tôi sẽ nói là người có kinh nghiệm bị chửi nhiều nhất) ông nghiêm giọng kéo lại tinh thần của cả nhóm:" Nghe đây!"
" Vì 30 triệu..." Dù đôi lúc thì không, Makarov nhanh chóng ho khan đổi giọng:" À khụ, ý ta là hãy dốc hết sức vì vị trí số 1 Fiore!"
" Chứ nếu cái đà này thì ta không còn mặt mũi nào đối mặt với Mavis Đệ Nhất, người đã cứu chúng ta cả!"
" Vâng!"
" Nhưng đáng lo ngại nhất là, ngày mai đại hội đã bắt đầu..."
" Mà ta vẫn chưa có thông tin gì về cuộc thi cả..."
" Eh?"
" Không có gì thật sao?" Nhóm Natsu đồng thanh la hét
...
" Thật sự là không có..." Charlos gỡ xuống cặp kính của mình, thở dài khép mớ tài liệu:" Từ lúc bắt đầu tổ chức đến giờ, không có năm nào mà đề bài các vòng thi của Đại Hội có trùng lặp cả!"
" Hở? Nếu như thế, các hội phải làm thế nào để chuẩn bị cho cuộc thi?" Gajeel không phục lắm bĩu môi
" Thế nên chúng ta mới cần những ma đạo sĩ mạnh về mọi mặt, Gajeel!" Lily ở trên cái bàn gần cậu ta khoanh tay kết luận
" Hừ!"
" Lily nói đúng lắm đấy..." Mira cầm lấy tập tài liệu Charlos vừa đặt xuống bàn, lướt nhanh, rồi mỉm cười:" Mỗi một ma đạo sĩ đều có thể có những khuyết điểm, nhưng tùy theo trình độ của mỗi người mà các khuyết điểm ấy bị bày ra và phát hiện..."
" Thi chạy thử thách tốc độ, rất khó với những người chuyên phòng thủ; thi bắn súng thử thách độ chính xác, không phải là dễ dàng với những người chuyên đòn tấn công diện rộng, vậy nên có thể xác nhận, các vòng thi của Đại Hội được xây dựng nhằm gây khó dễ với các ma đạo sĩ chuyên về một mảng."
" Thì ra là vậy, nếu dựa vào vận may để chọn trúng người tham gia một lần... thì cũng không thể kéo dài chiến thắng sang những lần khác sau đó..." Cana gãi cằm, gật gù:" Cho nên, tiêu chuẩn của Đại Hội không những là "toàn diện", mà còn là "mạnh hơn những người khác" đúng không?"
" Yêu cầu cao quá nhỉ?" Lisanna tỳ khuôn mặt hơi đỏ ửng lên bàn, thở dài
" Có thể nói là vậy." Laxus đồng ý, anh dựa hẳn vào lưng ghế, tặc lưỡi:" Thật phiền phức."
Charlos nghe cuộc tranh luận của họ, tạm bỏ quyển sách dày cộm trên tay mình xuống để nhìn lên
" Được rồi, khoan hãy nói về yêu cầu và cách để chiến thắng, chúng ta có một vài luật lệ ở đây bắt buộc phải tuân theo... Đầu tiên, quan trọng nhất thì chỉ có..."
" Một, Hội Trưởng các hội không được tham gia thi đấu."
" Thế tiền Hội trưởng như Gildarts thì có hay không?" Eflman gãi đầu tò mò
" Thời gian miễn nhiệm Hội trưởng được quy định là trên một năm, thế nên câu trả lời là không." Charlos khoanh tay dựa người vào lưng ghế, với lấy ly nước trên bàn nhấp một ngụm
" Huống chi giờ chắc chúng ta phải chui lên trời mới tìm được ông ta..." Cana thở dài
"..." Mọi người đang có mặt không nhịn được liếc mắt nhìn cô: Nếu có ai tìm được ông ấy thì đó chỉ có thể là cậu, đúng chứ?
" Đối với nhiệm vụ này, chúng ta không cần Gildarts!" Laxus đơn giản lắc đầu
" Anh hai nói đúng đấy!" Charlos nhún vai:" Được rồi, quy định thứ hai là, những người không có hội ấn sẽ được xem là khán giả và cũng không được xét tham gia thi đấu."
Ánh mắt lần này tập trung trên "Mystogan" một lúc rồi tự động dời đi
" Ba, để đảm bảo bí mật thì nội dung thi sẽ được bảo mật cho đến khi ngày thi đấu diễn ra. Đó, có vậy..." Charlos gãi má lật lại một trang giấy rồi híp mắt
" Mà khoan, "đến ngày thi đấu" tức là trong mấy ngày Đại Hội thì chúng ta phải đến sân đấu mới biết mình thi gì đúng không?" Lisanna chống cằm ngạc nhiên:" Ngăn cản chuẩn bị trước dưới mọi hình thức luôn? Ôi..."
" Chính xác là như vậy đấy..." Tóc đen nhướn mày nhìn lên, lần này giọng nghiêm túc hơn hẳn:" Không phải quy định chính, nhưng tôi thấy nhắc điều này với mọi người thì mới đúng..."
" Quy định cũng đã nói rằng, không được phép tấn công các hội đối thủ, đặc biệt, không được làm tổn thương tuyển thủ đội khác ở ngoài trận đấu trong thời gian đang diễn ra Đại Hội." Ánh mắt cô bay thẳng về hướng Gajeel tựa như đang nói: tôi cảnh cáo cậu rồi đấy
" Tôi không phải tên đầu lửa!" Gajeel nổi nóng
" Nhưng Gajeel hiếu chiến không thua Natsu..." Juvia thỏ thẻ
" Đúng vậy, tôi sẽ quản cậu ta." Báo đen gật gù
" Lily?!"
" Cuối cùng, một lưu ý nhỏ là các thành viên tham gia Đại Hội Ma Thuật phải có mặt tại nhà trọ được định sẵn trước 12h đêm nay..." Charlos chống cằm:" Cái này có vẻ lạ, tôi nghĩ thế..."
" Lạ sao?" Mira nhướn mày
" Ừm... thì bởi vì đây là quy định mới có năm nay thôi, nên tớ nghĩ nó liên quan đến nội dung thi luôn thay đổi liên tù tỳ của ban tổ chức..." Tóc đen suy tư một hồi liền muốn với tay lật lại mấy bản tài liệu
" Không cho..." Đó là trước khi Mira nhanh tay cầm tất cả chúng rồi truyền qua cho Jellal
"?" Charlos mờ mịt ngẩng đầu
" Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, cho dù nó là cuộc thi hay bất cứ cái gì, chúng ta sẽ đối mặt với nó sau!" Mira nháy mắt, nắm lấy bàn tay vẫn đang giơ giữa không trung của Charlos, kéo cô một mạch ra ngoài:" Giờ đi với tớ một chuyến!"
" Ơ? Nhưng mà đi đâu chứ Mira?" Charlos hoang mang, không phải hôm qua cậu bảo đã đi đủ rồi à?
" Đi bất cứ đâu khiến cậu thả lỏng mớ dây thần kinh căng chặt đó ra!"
Cứ thế, cặp đôi biến mất khỏi tầm mắt của mọi người trong phòng
"..."
" Juvia... Juvia cũng muốn đi! Juvia muốn tìm Gray-sama!" Sau một hồi lâu do dự đến do dự đi, cô gái nước cũng bật dậy cúi người rồi chạy ra khỏi phòng
"..." Đám còn lại hai mặt nhìn nhau
Cho đến khi Lisanna thở dài đứng dậy:" Vậy em cũng ra ngoài dạo thêm một vòng... Cana, chị đi không?"
"... Không, cả người chị vẫn không có sức lực..." Tóc nâu liếc mắt nhìn cô một cái rồi lại nằm bẹp xuống bàn
Ngày hôm qua, trong lúc Charlos đã lén trốn tiệt khỏi quán trọ nơi mà cơn bão Mirajane đang "tàn phá" và không biết đã xảy ra chuyện gì...
Cana đã có một trận khóc thét tởn tới già còn hai đứa em tóc bạch kim... hình như bị chị hai tét mông
Cho đến hiện tại, cả ba người bọn họ vẫn không tài nào buông xuống được khuôn mặt đỏ bừng
...
Mira có vẻ giận thật - ấy là những lời Jellal e dè truyền lại...
Charlos ngu ngốc cái hiểu cái không bị kéo đi ngoài đường hiện tại mới đột ngột nhớ ra là còn có một chuyện như vậy, giật mình quay sang người bên cạnh
" Có chuyện gì sao?" Mira nhận ra tia sáng tò mò trong mắt tóc đen, vén tóc giả vờ hung dữ nhìn lại
Có điều ánh mặt trời rơi xuống đôi mắt đang cười của cô ấy, lại đang dát một lớp bạc tuyệt đẹp như đại dương vào những ngày nắng
Trời quang mây tạnh rồi mà
" Không có gì..." Charlos lắc đầu, cười nghịch ngợm:" Chỉ là nhận ra cậu hôm nay lại đẹp hơn hôm qua!"
" Còn cậu, lại nói nhăng nói cuội!" Mira nhướn mày, vươn tay nhẹ bấm vành tai người kia một cái rồi cười rúc rích quay đi
" Đi thôi, tớ cũng được tính là nửa dân bản địa. Để tớ đưa cậu đi Mira, bên kia nghe nói có cửa hàng đồ bạc đẹp lắm!" Charlos hai bước làm một vượt lên trước Mira một chút, hơi siết lấy bàn tay nằm gọn trong tay mình, cười càng ngốc nghếch
" Huhhhhh..."
" Thế thì dẫn đường đi chứ, ngài "dân bản địa"?" Người bỗng nhớ ra là mình đang-được-theo-đuổi đấy hơi nâng cằm, kiêu sa cất tiếng
" Tuân lệnh!" Người theo đuổi cười rúc rích cúi người vươn tay chỉ dẫn:" Hướng này, thưa quý cô~"
...
" Em... tôi có thể đi cùng không?" Laxus nhìn cô gái tóc bạch kim đang ủ rũ chuẩn bị ra ngoài, không nhịn được hỏi
Nhưng vừa hỏi xong thì Laxus lại muốn tìm một chỗ mà chui xuống luôn cho rồi. Biết là em ấy đang cô đơn một chút... Nhưng sao lại đường đột như thế chứ?! Để lại ấn tượng xấu thì sao??
"?" Có điều muộn rồi, Lisanna đã nghe thấy, cô quay đầu vô cùng ngạc nhiên
Laxus hình như đâu có thích dạo phố?... Chẳng lẽ hôm nay đầu sét bỗng nhiên được khai sáng?
" Tôi... tôi chỉ là..." Laxus lắp bắp:" Tôi chỉ là... muốn thay đổi phong cách một chút..."
" Em không phiền chứ?" Anh trai nhà Dreyar mất đến nửa phút mới chợt nhớ tới là có đợt em gái anh nói rằng cái headphone toàn đinh với cái áo da báo của anh "nhìn khá không ổn"
Nên nếu anh nhờ... ý mà khoan!!! Vậy trước đây Lisanna có nghĩ thế không?! Có phải anh đã gây ra ấn tượng xấu từ lúc anh không biết luôn rồi không?!
Trong lúc Laxus còn đang hoang mang Hồ Quỳnh Hương thì Lisanna đã đến trước mặt anh từ bao giờ, vẫy tay gọi:" Laxus? Laxus? Sét đánh tới này?"
" A? Hả?" Đến lúc nhận ra, quanh chóp mũi Lôi Sát Long đã có một làn hương nhẹ quấn lấy, chưa bao giờ anh nửa mừng nửa giận vì mũi của sát long thính hơn người thường như bây giờ
" Lisanna?" Laxus co quắp sờ sờ mặt... gần quá!
" Anh muốn đi nữa không?" Lisanna chắp tay sau lưng ngả người về phía anh chớp chớp mắt
"... Đi!" Laxus hồi hộp gật đầu.
Ấn tượng xấu đã có rồi... thì sửa, đúng, phải tích cực sửa chữa hình tượng trong mắt Lisanna!
" Tốt quá! Thật ra... em cũng sớm nghĩ là anh nên đổi trang phục..."
" Mấy bộ cũ... rất kỳ quặc..." Lisanna quay đầu che giấu ánh mắt mình, kéo lấy tay Laxus lôi đi:" A, không phải em có ý gì đâu, chỉ là nó..."
Toi rồi toi rồi, lỡ lời rồi! Lisanna khựng lại, đau khổ nhận ra... ở cùng Charlos mấy tháng cô bị lây bệnh ngốc của chị ấy rồi! Aaaaaa!
(Charlos: rồi liên quan cái gì tôi?)
Nhìn đôi mắt em út nhà Strauss hối lỗi quay lại quan sát mình, anh cả nhà Dreyar còn có thể làm gì?
" Không không không, tôi không có để ý!!!" Lôi Long điên cuồng lắc đầu:" Là chính tôi muốn đổi trước mà! Tôi cũng cảm thấy mấy bộ đó... có hơi trẻ trâu..." Mặt Laxus đỏ bừng
" Vậy... em chọn cho anh... không sao chứ?" Lisanna rụt rè hỏi
" Tôi thấy rất tốt!" Laxus hít sâu, lấy lại phong thái hằng ngày lôi cô đi
Tim đập kiểu này... quen là được rồi, quen là tốt rồi...
Cặp đôi thứ hai ra khỏi cửa nhà trọ, lần này là để lại sau lưng một bãi chiến trường
" Huhuhu... Laxus ghét bỏ quần áo tôi mua rồi..." Freed trốn trong hẻm nhỏ vừa lén lút nhìn ra vừa cắn khăn tay rấm rức khóc:" Huhuhu... Laxus..."
" Nghe Laxus nói... chúng ta có phải cũng nên đổi trang phục hay không?" Bickslow đứng sau cậu ghét bỏ túm lấy vạt áo của mình thử kéo
" Nên không, nên không, nên không~" Đặc sản búp bê của anh lập tức đồng thanh
" Không được!" Đổi lấy là Freed mạnh mẽ phủ quyết
Ở trong nhà trọ, Jellal từ lâu đã ra ngoài tiếp tục tìm hiểu thông tin, Gajeel và Lily vừa tò mò vừa ham vui nên lấy cớ bảo kê cũng chạy theo, chỉ để lại Eflman còn chưa thôi há hốc ngồi giữa phòng họp
Bằng cách quái quỷ nào mà cả chị và em gái cậu đều bị Dreyar kéo đi cả rồi?
" Xem ra sau này người độc thân cũng đừng nên đến hội quán, aizzz..." Cana ôm lấy thùng rượu của mình, bĩu môi có chút ghen tỵ:" Mình nên đi mua một bộ kính râm thì hơn..."
__________________________________
" Ồ vậy là giờ... đi bên trái hay bên phải ấy nhỉ?" Charlos ngẩng đầu híp mắt nhìn cái biển hiệu gần nhất trong tầm mắt mình, cản thấy nó quen quen... mà cũng lạ lạ, Charlos gãi đầu:" Phải nhỉ?" Đoán bừa
" Là trái!" Bên tai cô vang lên tiếng cười rúc rích, vâng, không ai khác mà chính là Mira:" Trời ạ, không ngờ là tớ lại quên một chuyện quan trọng như thế này!"
" Ồ..." Charlos chỉ có thể gãi má cười bẽn lẽn
Vâng, không giấu gì mọi người, ai mà chẳng có đôi ba lần làm việc ngu ngốc đến cái trình độ muốn đào một cái lỗ mà chui xuống phải không? Cô gái tóc đen này đang ở trong tình trạng tương tự...
" Đi thôi, tớ đưa cậu về đồ ngốc!" Mira nắm tay Charlos nhanh chóng kéo cô về phía trước:" Đã 11h rồi, nếu không nhanh lên thì chúng ta sẽ về muộn mất!"
Tình huống là: bạn mạnh miệng muốn dẫn crush đi chơi, nhưng đi đến nơi thì quên mất đường về... bạn sẽ giải quyết chuyện này thế nào?
Charlos:... Để cô ấy dắt về đi. Dù sao cũng không phải bị mang đi bán, chỉ là ngại thì không để đâu cho hết cái ngại mà thôi...
Công nhận muốn đâm đầu ghê luôn ấy!
Mira vẫn cười khúc khích, bàn tay nắm lấy tay Charlos thi thoảng sẽ khẽ nhéo một cái, cũng thi thoảng sẽ vung vẩy lên xuống vài lần, hoặc sẽ khẽ ngọ nguậy năm ngón tay mình rồi cảm nhận bàn tay lớn hơn một chút khẽ siết. Tóm lại là, chơi thật vui vẻ là được!
Nụ cười của Charlos từ ngượng ngùng dần nhuốm lên một tia sủng nịnh rồi nhanh chóng lan tràn
Xấu mặt thì đã làm sao? Mira thấy vui là thế giới này đều ổn!
Nhưng mà ấy, cái số Charlos... quả nhiên là không thể im lặng được quá lâu
Trước mắt cặp đôi dần xuất hiện một đám đông chắn hết nửa con đường, người đến lại còn ngày một đông hơn
" Ê ê, mau đến xem kìa mọi người! Hội mạnh nhất đang dạy dỗ hội yếu nhất đó!"
" Cái gì? Giờ đâu phải Đại Hội?"
" Thì đương nhiên không phải, chỉ là ngẫu nhiên đụng trúng thôi! Nghe nói là một tên sát long hết thời bò đến trước mặt Song Long Sabertooth!"
" Thiệt hay giả?!"
" Giả sao được! Mau mau đến coi!"
Mira và Charlos đáng lẽ ra đã bỏ đi ngay từ lúc nhìn thấy đám người đó nếu như không nghe thấy được cuộc hội thoại, hiện giờ ấy hả...
" Charlos, chúng ta còn bao nhiêu thời gian?" Mira cười híp mắt
" 56 phút 38 giây, đủ dùng." Khóe môi Charlos cũng cong lên càng cao
Nhưng bất cứ ai quen biết hai người họ mà nhìn thấy cảnh này, trong đầu đều sẽ nhảy ra ba chữ:
" Có việc làm!"
Cặp đôi đột ngột biến mất
" Có lẽ các anh nên gọi chúng tôi là Sát Long Ma Đạo Sĩ thứ thiệt, vì chúng tôi sẽ hạ đo ván Acnologia!" Hạ cánh trên một mái nhà dân, giữa vòng tròn của đám đông lớn tiếng hô gào, Charlos và Mira nhìn thấy một cậu trai tóc gai màu vàng nhạt có cái khuôn mặt kênh lên...
" Giống Laxus hơn 7 năm trước..." Mira nhàn nhạt nhận xét:" Đây là Song Long Sabertooth sao?"
" Ừm..." Charlos đơn giản gật đầu
" Đừng có nói ngông cuồng như vậy, các cậu thậm chí còn chưa thấy Acnologia nữa!" Lúc này, phía dưới đám đông, Lucy chen vào bức xúc lên tiếng
" Đúng đó, đừng có đứng đó nổ nữa!" Giống Natsu, Happy cũng đối mặt với lời nhạo báng của hai con mèo nhà kia, đỏ mắt
" Càng nhìn càng thấy con mèo này ngốc thiệt đó!" Con màu đỏ cười nhạo
" Lector à, cậu thiệt là thông minh đó nha!"
Hóa ra con kia là Lector... kênh không khác chủ
Natsu đã đứng dậy đối mặt với hai kẻ tự nhận mình là Sát Long Ma Đạo Sĩ thứ thiệt, cau mày
Kẻ tên Sting cười:" Quan trọng là sự khác nhau ở tư cách Sát Long Ma Đạo Sĩ!"
Natsu và Gajeel học Diệt Long ma pháp trực tiếp từ những con rồng của họ nên được gọi là Sát Long Nhân thế hệ thứ nhất.
Những người gắn Lacrima có chứa ma thuật Diệt Rồng vào cơ thể thì được gọi là Sát Long Nhân thế hệ thứ hai.
Cả hai khái niệm này, từ xưa xửa xừa xưa mà cụ thể là 7 năm trước đó Charlos đều đã từng nói đến
Ở đây, chúng ta tiếp cận với một khái niệm mới
Sting và Rogue - hai Sát Long Nhân vừa học Diệt Long ma pháp từ rồng, vừa gắn Lacrima chứa ma thuật diệt rồng vào cơ thể
Và họ là Sát Long Nhân thế hệ thứ ba.
Ừ thì dễ hiểu nên không có gì để thắc mắc, chỉ là vì họ vừa nhắc đến những con rồng, nên Natsu không nhịn được hỏi một câu
Cách trả lời của họ...
" Kẻ hắn nghe đi..." Ảnh Long nhếch mép
" Hai con rồng đã nuôi nấng và dạy Diệt Long ma pháp cho chúng tôi đã bị chúng tôi xử đẹp từ rất lâu rồi!" Bạch Long cười gàn rỡ, như đang cố dằn mặt Natsu:" Cho nên chúng tôi chính là những Sát Long Nhân đúng nghĩa!"
" Các ngươi... đã sát hại cha mẹ của mình!" Mắt Natsu long lên một ngọn lửa
Chê bai, dè bỉu, cậu có thể đạp lên chúng mà đi tiếp!
Nhưng hai đứa này...!!!
" Nghe vậy là đủ rồi đúng không?"
" Cậu tin những gì chúng nói không Mira?" Charlos ôm lấy tay, lạnh lạnh cười
" Ara, nói sao giờ nhỉ..." Mira khẽ vén mái tóc bị gió đêm thổi tung, cười càng ngọt lịm:" Trẻ hư... dù là con nít, cũng nên có một bài học."
Nếu như được hỏi về tật xấu lớn nhất của Fairy Tail, vậy sẽ có hai điều được nhắc đến
Một là phá hoại
Hai là bênh vực người mình
" Tớ nghĩ cậu nói đúng..." Charlos nhìn theo hai cái bóng nghêng ngang rời khỏi, không biết từ đâu lấy ra một cái nón lưỡi trai, cuộn tóc mình vào trong đó, cởϊ áσ sơ mi rồi híp mắt nhàn nhạt cười
Mắt cô ấy là màu tím
Mira đến cạnh cô vươn tay, dịu dàng chỉnh lại vài cọng tóc bất trị nhất quyết chảy khỏi vành nón rồi nhẹ giọng nhắc nhở: " Đánh nhau không tốt đâu đấy nhé~"
" Đương nhiên, tớ sẽ có chừng mực..." Charlos khẽ cười, hơi nâng cằm, cọ mũi vào trán cô nàng tinh quái:" Đợi tớ..."
" Được rồi."
Tóc đen biến mất
Mira bình tĩnh ôm tay ngẩng đầu nhìn mặt trăng trên đỉnh trời, yên lặng nhẩm đếm
Cô không đi theo... vì cô biết Charlos có một cơn giận riêng cần phải xả
Nên nhớ, đối chiến Acnologia, cũng không phải chỉ có mình Natsu... thất bại... có rất nhiều người...
Sát Long thế hệ một hay thế hệ hai, cũng chẳng phải chỉ có Hỏa cùng Thiết...
Vậy mà... hai kẻ sức chiến đấu trong mắt cô ấy chỉ là một con số 0 tròn trĩnh...
Dám dè bỉu trận chiến đó, dè bỉu "tư cách Sát Long Nhân" trước mặt cô
Chúng chẳng khác nào... vừa dẫm đạp lên sự cố gắng sống sót của toàn bộ gia đình họ
Vậy nên ta mới nói: kiêu ngạo...
Cái giá của nó không hề rẻ chút nào
...
Song Long Sabertooth tuyệt đối sẽ không thể nghĩ tới, rằng sau khi hạ cả một hội mắt mù trên phố, họ vẫn lại lần nữa bị cản đường
Năm nay mấy hội này làm sao đây? Muốn quần ẩu loại đối thủ mạnh trước Đại Hội à?
Chậc. Ít ra là tên này có vẻ thông minh hơn khi chọn quãng đường vắng...
" Ngươi lại muốn gì đây? Bè lũ của đám trước hay đám mới toanh đấy? Thèm đòn à?" Sting bẻ tay răng rắc, vặn cổ nhếch môi:" Đồng bọn ngươi đâu? Kêu ra một lượt cho bớt tốn thời gian của nhau đi anh bạn!"
" Một kẻ ngu ngốc!" Mèo đỏ Lector khoanh tay cười khinh ra mặt
" Fro cũng nghĩ như vậy đó!"
"..."
" Này!" Thấy kẻ đứng chặn đường họ vẫn chỉ lẳng lặng đút tay trong túi, nhìn cũng không nhìn mà nói thì không nói... Sting quạu hẳn:" Rốt cuộc là ngươi có đánh hay không? Nếu không đừng cản đường chứ? Chết tiệt!"
Gió hôm nay đột nhiên yên tĩnh hẳn và trăng thì dường như lại sáng quá mức... sáng đến nỗi... soi rõ nụ cười nửa miệng bất cần dưới chiếc nón lưỡi trai của kẻ kia
Rogue đứng bên cạnh cũng từ từ thu lại vẻ nhàn nhạt mặc kệ đời của mình, hơi nhíu mày quan sát
" Song Long Sabertooth? Sát Long thứ thiệt?" Một hồi lâu sau, khi Sting đã hoàn toàn cạn kiệt kiên nhẫn và sắp xông lên, kẻ kia khẽ cười một tiếng
Thật kỳ lạ... giọng nói của hắn nghe rất rõ... nhưng tại sao lại không tài nào phân biệt ra là nam hay nữ? Âm sắc ra sao? Nó cứ như tan ra trong ký ức họ vậy...
" Đúng thế! Ngươi là ai? Ngươi muốn gì?!" Song Long cảnh giác nhướn cao chân mày:" Muốn đánh nhau? Hay gây hấn?"
" Hân hạnh gặp mặt~ Rất tiếc câu trả lời..." Dáng người đang đứng trước mắt vụt cái đã biến mất... nhưng giọng nói thì vẫn quanh quẩn bên tai:" Là không."
" Ở kia!" Rogue tinh mắt quan sát thấy dáng người cao gầy lần nữa nhàn nhã hiện ra trên mái nhà dân, từ trên cao nhìn xuống bọn họ
" Ta không có hứng thú cùng các ngươi chơi mèo vờn chuột. Ta chỉ đến cho một lời khuyên chân thành mà thôi..."
" Mấy đứa nhóc tỳ."
" Ngươi gọi ai là nhóc?!" Lector chống nạnh:" Sting chính là Sát Long Ma Đạo Sĩ mạnh nhất!"
" Fro cũng nghĩ như vậy đó! Rogue rất mạnh!"
Nhưng kẻ kia hoàn toàn làm lơ các cậu, thảnh thơi làm theo ý mình:
" Talent is god given.
Be humble.
Fame is man given.
Be Grateful.
Conceit is self given.
Be careful. (1)"
" Chết tiệt! Ngươi đang lảm nhảm cái gì?!" Bạch Long cuối cùng cũng đã mất sạch kiên nhẫn, cái thứ giọng điệu bề trên ấy! Sao hắn dám nói vậy với những kẻ mạnh nhất của hội mạnh nhất chứ?!
Nơi trên cao truyền đến tiếng cười:" Mấy cậu nhóc, sự thật là ký ức đôi lúc cũng không phải một bằng chứng đúng nghĩa đâu..."
" Sự thật duy nhất ta biết chính là ngươi muốn chết! Bạch Long Quyền!" Sting nhảy bật lên, ma lực cuồn cuộn đổ vào nắm tay cậu
Đánh vỡ mồm thằng ranh đó!
" Sting!" Rogue nhíu mày ngăn cản nhưng đã muộn. Tệ thật, đáng ra họ không nên sử dụng ma thuật mạnh như thế ở trong thành phố
" Này thằn lằn con... lượng sức mình là việc ngươi nên làm..." Kẻ bí ẩn thoải mái cười mỉa vào sự lo lắng của Rogue, so với các cậu lại càng kiêu ngạo nâng cằm:" Vị trí tốt nhất mà ngươi nên đứng bây giờ..."
Đồng tử Sting co rụt lại trong một khoảnh khắc...
" Là dưới chân ta."
Rõ ràng là cậu còn cách người kia một khoảng cách bằng hai sải tay lận, thế nhưng hắn ta chỉ hơi nhấc chân, khẩy một cái vào không khí
Kình lực truyền đến vô pháp chống cự
Bạch Long kiêu ngạo ngã nhào về chỗ cũ... dưới chân kẻ thống trị...
" Sting!"
" Sting-kun!"
Rogue và Lector lo lắng chạy lại
Nhưng bụi bặm dính trên mặt thời khắc này, cũng không khiến Sting chán ghét bằng cảm giác khó thở trong lòng ngực cậu lúc ấy
" Ngươi... là ai?!" Bạch Long gằn giọng
Lần đầu tiên trong suốt 7 năm, cậu ngước lên nhìn một người
" Ảnh Long Gào Thét!" Rogue đã nhận ra vấn đề của sự việc, xem ra hôm nay, không đánh bại được hắn, các cậu cũng không cách nào rời khỏi!
" Hỏi chuyện người khác không phải thái độ như vậy." Kẻ bí ẩn nhếch môi cười nhạo báng:" Lễ phép của các ngươi ném cho con vật xấu số nào ăn rồi?"
Trong cơn lạnh buốt não của tất cả...
Đòn đánh của Rogue đông... đông!
" Không..." Vụn băng lấp lánh phản chiếu trong ánh mắt mờ mịt của bốn đứa trẻ
Rồi vỡ tan như chính ánh sáng trong mắt chúng
" Không thể nào..."
Tiếng thì thầm yếu ớt của ai đó, mang người ta chìm sâu vào nỗi sợ hãi
Khi kẻ địch chỉ hơn ngươi một chút, ngươi sẽ không phục, không cam lòng, sẽ đốt lên ý chí chiến đấu càng mạnh mẽ
Nhưng nếu kẻ kia hơn ngươi quá nhiều... vậy chỉ còn lại... nỗi kinh hoàng
" Được rồi hỡi những nhóc thằn lằn nhỏ..." Bóng dáng cao gầy, kiêu ngạo, phóng túng không ràng buộc
Là chủ nhân của bóng đêm, ngự trị của cơn gió
" Từ nay về sau, mỗi lần nhắc tới Acnologia, xin hãy nhớ kỹ..." Không gian tĩnh lặng như tờ... khi luồng ma lực nuốt người trào lên, nhấn chìm tất cả trong biển tuyệt vọng mênh mông không lối thoát:" Nếu muốn ít nhất là không chết ngay từ cái móng vuốt đầu tiên mà hắn hạ xuống..."
Bịch! Bịch! Sting và Rogue không ngăn được chân mình quỳ xuống, đánh mạnh vào nền gạch dưới áp lực nghẹn thở
Họ chưa bao giờ cảm giác được tử vong gần như vậy, dồn dập cầu xin dưỡng khí...
Họ sẽ chết, chỉ cần một tiếng ra lệnh của quân vương... thế giới này sẽ gϊếŧ chết tất cả
Ma lực của một người... khí thế của một người... thật sự có thể đạt tới cái mức này hay sao? Đây là một cơn ác mộng à...?
" Đầu tiên, đi được đến chỗ của ta."
Song Long nghe được tiếng cười trên đầu mình, âm giọng mỉa mai dành cho những con kiến yếu ớt thích nhảy nhót- cái giọng điệu mà trước đây vốn dĩ chỉ có các cậu dám nói với kẻ khác, giờ giáng xuống như hàng chục cái bạt tai đau rát vào mặt từng người
Khuất nhục cắn môi
" Good luck, baby~"
" Rồi chúng ta sẽ còn gặp lại~"
Trăng trên cao, vẫn như lúc trước sủng nịnh cười
Vương của thế giới, không chấp nhận hồ giấy coi khinh
__________________________________
(1) Tài năng do Chúa trời cho.
Hãy khiêm tốn.
Danh tiếng do người khác cho.
Hãy biết ơn.
Tính tự phụ do tự ta cho.
Hãy cẩn thận.
John Wooden
Bởi vì Thiên Lang Đảo là một trong hai trận chiến duy nhất mà Charlos không thể tham gia cùng mọi người và trận này lại suýt nữa đã mang cả Fairy Tail đi khỏi cô, nên dám nhắc đến nó kiểu dè bỉu như vậy trước mặt Charlos thôi đã là gan lắm rồi, đằng này còn mở miệng nói dóc... Song Long quá xui thôi ^_^
Charlos: 🙂 Cỡ mấy đứa thì Laxus một đấm, Gildarts một ngón tay, mà hạ được rồng thì chị tụi bây đã san bằng cái Thần giới!
*gây chuyện mode: on*
A.S