- Thả lỏng cổ tay , đừng gồng chân , đừng cương cứng eo .
Lại là tiếng la của Lôi , Long lập cập làm theo , lúc đầu có hơi lủng cũng nhưng rồi cũng thành hình . Giữa biển dao gươm tấp nập thế này mà lại đi thực chiến để học võ , không biết là dịp may hay là chuyện bất thường nữa .
Long không trả lời Lôi mà chỉ làm theo , hắn cũng hơi bất ngờ chính mình với khả năng thích ứng những lời nói của Lôi . Hắn cứ làm theo , rồi lại được , cứ như hắn rất quen thuộc với những thứ đó . Lực đánh của hắn càng ngày càng mạnh mà sức hắn vung ra càng ngày càng ít , lại có cảm giác rất nhẹ nhàng đơn giản .
Ặc , dân giang hồ mà sao có cảm giác đánh đấm giống con nít thế .
- Tiếp theo , nghe cho kỹ , mỗi đòn đánh đều phải mượn lực mà đánh , thuận theo gió , đẩy lực từ mủi chân , gót chân , bắp chân , mông , eo , ngực , cổ rồi mới cung tay ra .
Hở ? Long cảm thấy cái này khá khó đây.....làm sao mà....a , hắn lại hoàn thành một cách rất dễ dàng .
Bụp !
- Á aaaa
Lại trúng ngay vai của một tên cầm dao .
Càng ngày càng thuần thục ! Thậm chí Long còn cảm nhận được nhát chém của nhiều tên trước khi nó kịp vung tay ra . Lạ thật ! Làm sao lại...
- HAHAAHAHA , GIỎI ! GIỎI ! QUẢ THẬT KHÔNG UỔNG CÔNG ANH BỎ NHIỀU CÔNG SỨC VÌ CHÚ .
Lại là giọng cười cuồng ngạo của Lôi vang bên tai Long , Long không biết phản ứng ra sao , chỉ biết tiếp tục đánh . Đánh càng ngày càng quen tay , bước chân càng ngày càng thuần thục !
Quả thật Long có cảm giác hơi bị lẹ , làm sao mà có thể nhanh như vậy chứ ?
- Không chỉ dùng cổ tay và vũ khí , cùi trỏ , ngón tay , đầu gối , vai , ngực . Chổ nào trên cơ thể cũng dùng để đánh được . Nào , thực hiện !
Lại một câu nữa của Lôi , Long hươ ống sắt lên ngang mặt một tên đang tiến tới .
Vúttttt
Tên đó né xuống ,
Bốp !
- Á aaaa
Mặt tên đó tối xầm lại , vừa ăn một cú lên gối của Long , còn lực hắn ngã ngược về sau , bất tỉnh .
Long lại hươ ống sắt trong tay sang bên trái , vút ,
Kongggg !
Tiếng kim loại chạm nhau , ống sắt một tên khác và Long . Long chợt lỏng tay cầm ống sắt !
Vụt !
Ống sắt rớt khỏi tay Long , tên kia hớ lực , hơi ngã về phía trước ,
Bập !
- Á aa
Một cú đấm ngay mặt .
Ầm !
Lực đấm quá mạnh khiến hắn bị tông vào vách tường , bóng tối bao lại , hắn ngất đi .
Bặp !
Ống sắt đã được Long chộp lại .
Lôi nhìn theo hàng loạt hành động hoàn mỹ của Long , cười lên một nụ cười khoái trá . Tốt ! Hoàn mĩ không có chỗ chê ! Đúng là thiên tài luyện võ !
- Long , em làm khá lắm đó .
Lôi đắc ý , lại khen tặng Long một câu . Long không quay đầu lại , cũng không để ý mà cứ tiếp tục đánh đấm . Lôi bổng nhiên có một cảm giác bất an .
Long vẫn điên cuồng đánh chém , đôi mắt tự dưng đã trở nên vô thần .
Long.......
Long..........biểu hiện này là............
Chẳng lẽ là.........
Mặt Lôi xầm lại , chẳng lẽ....chẳng lẽ lại là cảnh giới vong ngã trong truyền thuyết võ học ? Người sinh ra để chiến đấu sao ?
Lôi im lặng , chú ý quan sát Long . Sao ? Long bước lên một bước , đôi mắt vô thần , cơ thể huy động liên tục ngày càng nhanh .
Nhanh ! Mạnh ! Chuẩn !
Dường như chỉ có ba từ đó có thể diễn tả Long lúc này , Lôi mở to hai mắt nhìn Long . Cái gì....
Cảnh giới vong ngã vì võ đó , chỉ có trong truyền thuyết thôi mà . Lôi nhớ lại năm xưa khi học một môn võ cổ truyền , người thấy ấy nói trong điển tịch của gia đình có một cụ cố tổ có thể nhập vào cảnh giới vong ngã của võ học . Trở nên điên cuồng tiến bộ trong cảnh giới này , một bước tiến bộ mà thành bất khả chiến bại trong võ học , khai phá tối đa tiềm năng của cơ thể .
Long vẫn không ngừng nhanh hơn , Lôi vẫn chú ý Long , ánh mắt Long vẫn cứ vô thần mà đánh chém . Tốc độ ngày một nhanh hơn , bộ pháp ngày một đơn giản , gọn gàng hơn .
Cách đánh của Long lại rất chuẩn xác , không sai đến một li . Nhiều lúc dao kiếm sượt qua người Long mà làm người ta đứng tim . Chỉ nhích một ly , chỉ đi một bước . Vậy mà trăm đường chém không trúng !
Lôi im lặng , không để ý từ lúc nào Long đã tiến lên hai bước . Trở thành đơn đã độc đấu , không cần nhóm của Lôi nữa . Giờ lại thành chiến trường của một người như trước !
Long đã bị điên rồi !
Đó là suy nghĩ đơn giản nhất của Lôi lúc này .
Máu , lại bắt đầu bám lấy người Long , tiếng hét , tiếng la thảm , tiếng kim loại không còn lọt vào tai Long nữa . Hắn , không biết đã ở trong mộng cảnh nào rồi .
Tất cả người bên nhóm của Lôi , cả hai mươi người áo thun mà trong đó đã có một đám người áo thun trắng thành màu đỏ . Im lặng , đứng nhìn ! Một con quái vật đang từng bước từng bước một tiến lên .
Phía trước là năm trăm người ,
Tên đó , tên đó đang dồn họ bước trở ra con hẻm . Cái gì....định trực diện đối đầu với năm trăm người hay sao ?
Lôi lúc này mới giật mình dậy , thôi chết , dù có là cảnh giới vong ngã cũng không thể đánh được năm trăm người . Sức người là có hạn !
Lôi nghĩ thế , liền lao vút lên , đánh vào Long ,
KHOOOOOOOOOO !
Một chấn động mãnh liệt truyền đến cánh tay Lôi ,
Quá mạnh !
Lôi không để ý cánh tay đang run , hươ ống sắt lên đánh tiếp một đòn vào Long .
Ơ...
Lôi đánh hụt , Lôi giật mình !
Lôi tự tin với thực lực của mình đến vậy mà lại bị Long đánh ngược lại .
Lôi nhanh chóng trụ vững người lại , dù gì cũng là người có hạng trong nghề . Nhưng...
Long đã áp sát Lôi từ khi nào , Lôi chém ống sắt mạnh xuống Long .
Trong khoảnh khắc đó.......
Lôi đã giật mình ! Mắt Lôi không tin được mở to ra mà nhìn !
Lôi , có lẽ suốt đời này không thể nào quên được khoảng khắc đó . Không phải vì Long đáng sợ , không phải Long giỏi . Mà vì....đôi mắt đó , đôi mắt đó.........
Lôi đã nhìn thấy một thứ , Lửa !
Tròng mắt của Long đã không còn là màu nâu nữa , nó biến thành một màu cam , một màu cam đặc sệt , từ trong tròng mắt cam đó có những khói nhẹ màu cam lơ phơ khi có khi mất . Hơi thở của Long lại mang theo những đợt khói trắng nhẹ , rất nhẹ !
Nóng ! Cảm giác khi đỡ đòn của Long , cái hơi thở đó....giống như cơ thể Long đã hóa thành một lò lửa .
Điều đầu tiên Lôi liên tưởng đến trong khoảng khắc đó , thứ mang lại sự sống cho con người từ thời nguyên thủy : Lửa ! Ánh sáng đầu tiên của nhân loại trong đêm tối hàng kỷ nguyên trước .
Lửa ! Thứ thêu rụi hàng ngàng sinh mạng , tàn phá mùa màng cỏ cây hàng ngàn năm trước .
PỒNG !
Ống sắt của Lôi và Long đồng thời bị đánh cho biến dạng , Long còn thuận thế đánh một cái vào vai Lôi . Lôi không la một tiếng , nhảy vút về phía sau ôm vai . Long không đuổi theo , với tay lấy một ống sắt ven đường khác , tiếp tục điên cuồng chém giết .
Lôi quên đi vết thương , im lặng đứng nhìn một con quái vật đang từng bước từng bước tiến lên . Tiếng la hét , sợ hãi , tiếng chửi rủa , kim loại vang đầy con hẻm .
Lôi thấy tốc độ của Long càng ngày càng nhanh , không có giới hạn ! Lôi im lặng đứng nhìn , cứ như thế đến khi Lôi chính thức xác nhận rằng Lôi đã không còn theo kịp tốc độ tay của Long được nữa....
Nhanh !
Quá nhanh !
Long bây giờ chỉ như một cái bóng màu đỏ , thoắt ẩn thoắt hiện không ai theo kịp được .
Lôi đứng trong hẻm , im lặng nhìn ra..........
Im lặng !
Hắn , đã lỡ tạo ra một con quái vật rồi , làm cách nào dừng lại đây ?
Lôi lại chợt nhìn trời , đã sắp hoàng hôn rồi sao...
Vút !
Chát ! Bốp !
Rắc ! Pặc ! Chát !
Ầm !
- Á aaaa
- Á aaa
- Á á á aaaaa
- Chạy , chạy lẹ lên !
- Chạy , chạy ra khỏi đây đi !
Tiếng huyên náo từ trong con hẻm cất ra , hàng chục người chạy ra không ngừng làm ứ đọng số đông đang bước vào . Là quái vật , không phải là người !
Tốc độ của Long lúc này nhanh tuyệt luân , không kịp nhìn thấy hắn hươ tay thì đã có năm mười người la thảm . Cứ thế này thì đánh làm sao ?
Chạy ! Chạy lẹ ra khỏi đây .
Đám đông ở phía sau nhao nhao cả lên , có chuyện gì xảy ra ?
Vút ! Chát ! Bộp !
- Á aaaa
- Á aaaaaaaaaaaaa
Long đã đánh ra tận ngoài hẻm !
Rất nhiều tên cười khẩy , đôi mắt sáng lên , gương mặt lộ ra vẻ tham . Nó ở trong hẻm nên khó đánh , giờ ra ngoài này thì chỉ có nước chết !
Mười mấy người lần lượt lao lên , họ vẫn chưa định hình lại .
- Á aaaa
Tiếng hét thảm lại vang vọng khắp khu vực , một vài người định lên giật mình dậy đứng nhìn định hình lại . Trong một khoảng khắc ngắn ngủi hạ ngay mười mấy người , là....là quái vật nào thế ? Chưa từng nghe trên giang hồ có thằng này !
Long nhìn thấy rừng người tựa như thấy mồi ngon , cầm ống sắt nhanh như cắt xé ngay vào hàng ngũ người đó .
Đánh !
Pặc ! Rắc ! Bụp !
Khonggggg !
PỒNG !
Tiếng đánh nhau , kim loại va chạm , thịt nứt , xương vỡ , tiếng la hét không ngừng vang lên . Một số người nhìn thấy Long cảm thấy sợ hãi nên bỏ chạy .
Một tên ốm nhách , mặc cái áo thun ba lổ màu xanh , đầu cắt chỉ để lại một nhúm tóc , mắt híp , mỏ hô . Hộc...hộc....hắn ráng chạy ra ngoài con hẻm .
Vút !
Một ống sắt chắn ngang đường đi . Hắn hoảng sợ dừng chân lại định hình nhìn kỹ . Một người ăn mặc rất bụi , đeo khẩu trang , đội nón , đôi mắt lạnh lùng đang cầm ống sắt chắn ngang đường đi của hắn .
- Quay lại hoặc chết !
Tên đeo khẩu trang khẩu khí lạnh lùng thốt lên .
Tên áo ba lổ định nói gì đó nhưng lại đảo mắt một vòng , nhìn xung quanh . Không biết từ khi nào đã xuất hiện ba chiếc xe tải chở container cỡ lớn đậu ở đây , hắn lại tinh ý thấy là ở các góc ra vào của nơi này đều có vài người đeo khẩu trang , đội nón kết , ăn mặc rất bụi đứng gác . Bọn họ đều cầm ống sắt trong tay và gương mặt lạnh lùng .
Tên áo ba lỗ sau khi xác định tình hình thì nhìn nhìn tên trước mặt rồi không nói gì quay trở lại chiến trường của tên điên đang chém giết trong đó . Dù gì ở đó cũng đông người , không tin không giết được một thằng !
Long lúc này vẫn điên cuồng chém giết ! Hắn đã không còn suy nghĩ được nữa rồi , lao lên , nhanh hơn , mạnh hơn .
Thiết nghĩ , đâu mới là giới hạn của hắn ? Tại sao còn chưa có dấu hiệu đình chỉ ?
Lôi và nhóm hai mươi người đã bước ra hẻm , từ trong hẻm đứng nhìn một con quái vật đang quần chiến với hàng trăm người . Người ta bảo mãnh hổ khó địch quần hùng ?
Vậy còn long.......?............
Không phải vô lý mà long lại có thể địch vạn người , biểu tượng của vua , trời đã ưu ái cho nó là số một .
Vậy tại sao lại ví là long tranh hổ đấu ?
Rồng và Cọp , cọp há có thể so với rồng ?
Vậy , người xưa vẫn là kẻ so đo khập khểnh ?
Ta lại nghĩ , ý họ ví cái sự ngạo nghễ chúa sơn lâm của hổ dữ và cái cuồng ngông của rồng trên cao à so sánh . Vì nếu hổ mà thêm cánh , như ngạo nghễ mà có thực lực để bay cao thì nó cũng sẽ cuồng ngông .
Vậy , vẫn là rồng mới là tối thượng !
Hổ ! , vẫn chỉ là một con hổ trong một khu rừng , rồng , lại bay cao khắp cả châu lục này mà ngạo thị ngàn đời qua...
Lôi nhìn Long đang cuồng loạn chiến đấu ngoài kia thì im lặng ,
Thời của Lôi Hổ , thật sự đã qua rồi........
Ta đã già !
Mặt trời dần xuống núi , đưa lại những màu đỏ tươi phủ lên mặt đất , hòa vào máu và tiếng thét nơi con hẻm nhỏ .
Rồi mặt trời cũng đi , nhường lại ặt trăng dần nhú và những ngôi sao xuất hiện , một ngôi sao cam lấp lánh và một mặt trăng bị nhuộm đỏ hơn nữa .
Bên dưới con hẻm , đèn đường đã được bật . Một trăm người cuối cùng vẫn đang quần chiến với một cái bóng màu đỏ lúc ẩn lúc hiện , không ai bắt kịp được tốc độ của Long nữa rồi .
Là ma ?
Hay là người ?
Sống thì phải làm người ,
Chết thì mới thành ma .
Có kẻ thì sợ ma ,
Còn ta bây giờ lại sợ người !
Những tiếng hét thảm vẫn không ngừng vang lên , từng người , từng người một được đưa ra khỏi hẻm . Những kẻ mang khẩu trang , đội nón kết đã ngăn chặn hàng trăm lượt bỏ trốn suốt từ nãy giờ . Có kẻ chống đối thì ngay tại chổ bị đánh nát xương tay , xương chân , những kẻ kia hoảng sợ nên quay lại .
Ngày hôm nay là ngày gì mà thứ gì cũng điên rồ như vậy ? Tám trăm thằng hoàn toàn bị một thằng hạ ! Có còn lẽ thường nữa hay không ?
Vút ! Bốp ! Chát !
Vụt ! Rầm !
Ầm !
Tiếng đánh nhau vẫn vang lên đều đều , tiếng đếm đã chấm dứt từ lâu . Chỉ còn lại vài mươi người cuối cùng , tất cả đã tuyệt vọng , cố mong kiếm lấy một đường sống . Tên này chẳng phải người nữa rồi !
Cạch ! Cạch ! Cạch !
Tiếng bước chân người .
Một người bước tới , vác một người con gái nhỏ nhắn trên vai , có vẻ khá dư dã sức , một tay còn lại đang rít một điếu thuốc lá .
Phìuuuuu
Hắn phả khói ra , gương mặt trung niên cỡ bốn mươi , có nét gì đó khô gầy mà nanh ác , tóc dài đến vai lại chảy năm năm , nhuộm một màu vàng khè . Hắn mặc cái quần jean đen và cái áo gió xanh duy nhất . Hắn bước lại gần chổ Long đang loạn đấu .
Xoạt !
Hắn đỡ người con gái trên vai xuống , cô gái có vẻ đang bất tỉnh . Tên đó xoay mặt cô gái lại , một người con gái gương mặt hiền lành , đôi mi thanh và một cái miệng nhỏ nhắn , làm người ta bất chợt nhớ đến một cái tên : Dao !
Hắn để cô gái dựa vào người mình , mặt hướng về phía Long ,
Hoéttttt !
Hắn đưa tay lên , huýt sáo một cái .
Vút !
Bốp ! Chát !
Long bên kia vừa hạ gục thêm vài tên , nghe tiếng khiêu khích nên xoay lại . Lại lao vút về phía vừa phát ra tiếng huýt sáo như một con thú hoang , hắn thoắt ẩn thoắt hiện , tiến nhanh như điện chớp , tay lại vung ống sắt lên từ lúc nào .
Tên tóc vàng cười khẩy , đẩy cô gái ra hướng về phía Long . Dường như hắn thấy rất rõ ràng các động tác cực nhanh của Long . Hắn lại liếm môi một cái ra chiều thích thú , nói khẽ :
- Cứ tận hưởng đi , của mày đấy.
Vúttttttttttt
Ống sắt của Long lại hạ xuống , lần này vị trí là đầu của Dao . Nơi mà ánh mắt người con gái thánh thiện đang nhắm nghiền ngủ say .
Gió , lại rít lên trong cái đêm hoang tàn ấy . Trời nổi lên vài cụm mây hồng , có như một khung cảnh buồn như thương tiếc điều gì chăng ?
Hay là trời sắp mưa ?
Mưa sao ?
Mưa !