Lâm râm !

Cơn mưa đã rơi nhẹ nhàng xuống những hạt sau cùng . Trời mưa sắp dứt rồi , bầu trời vẫn còn một màu đen . Làn da trắng của Dao lại như thắp lên một khoản trời nhỏ ở nơi này , Long chỉ nhìn Dao im lặng . Đã như thế suốt hơn 2 tiếng rồi .

Dao ngồi hát một hồi thì im lặng , cả hai không ai nói gì cả .

- Mưa tạnh rồi , anh thấy cũng đã đến giờ tập hợp rồi đó .

Long cất tiếng trước .

Dao xoay sang nhìn Long , mỉm cười một cách yếu ớt . Long cảm thấy cô gái này yếu ớt quá , có khi nào sẽ bị cảm không ? Dao đứng dậy , Long cũng đứng dậy .

Hai người đi song song nhau về lại chổ tập hợp . Im lặng...

- Anh Long đang mướn nhà trọ gần trường à ?

Dao cười cười xoay sang hỏi Long , Long cười cười đáp lại :

- Ừa , anh mướn ở con hẻm đối diện trường .

Dao lại cười mỉm yếu ớt đáp :

- Bạn trai em cũng ở trong quận Tân Bình đó .

Long mỉm cười , hắn hiểu dụng ý của cô bé này . “ Xác định hoa đã có chủ “ đây mà...Hắn cười nói lại :

- Anh cũng có thích một cô gái trong lớp , đang định theo đuổi đó .

Dao ánh mắt mở to lên , vui vẻ hỏi :

- Là chị My phải không anh ?

Long ngạc nhiên nhìn Dao hỏi :

- Sao em biết vậy ?

Dao che miệng cười khúc khích rồi nói :

- Chị My rất nổi tiếng trong trường đó , làm sao em không biết được . Chỉ đẹp vậy mà , anh không biết là có nhiều anh trong trường theo đuổi chị ấy lắm à ?

Long ngớ ra , vậy mà hắn không để ý việc này ta . Suy nghĩ hồi hắn làm ra vẻ khó khăn đáp :

- Đành vậy , anh không có gì đặc biệt nhưng được cái chai lì em ạ .

Dao cười khúc khích , ngước nhìn xa xa rồi la lên :

- A , nhóm của em ở kia rồi . Tạm biệt anh Long nha , có gì gặp lại ở trường nha .

Long cười cười nhìn ra xa , ở đó có vài nhóm đã tụ tập lại . Lại cười cười nói với Dao :

- Ừa , em về cẩn thận , coi chừng cảm lạnh đó nha . Bai bai

Dao vẫy vẫy tay chào Long rồi chạy lại chổ đám bạn . Long nhìn theo bóng lưng đó không biết nghĩ gì , hắn lại đi tìm xung quanh xem đám bạn hắn ở đâu . Một lát hắn thấy nhóm mình , hắn lại trở về nhập bọn .

- Hình như nghe nói hôm nay có người đi chơi với bạn gái khắp nơi nhỉ .

Vừa bước vào nhóm đã nghe một câu châm chọc rất quen tai . Long cười cười nhìn sang người đẹp nhìn nhìn hắn với đôi mắt xem thường . Hắn nghĩ nghĩ , không thèm trả lời xoay sang nói chuyện với thằng bạn . My nhìn thấy vậy hứ một cái rồi xoay sang cười cười nói nói với thằng khác .

Long biết , cô gái này hình như là có chút ghen . Thế nên hắn làm tới mới được . Nhưng trong đầu hắn đang xoay vần rất nhiều suy nghĩ , hắn không quên được hình dáng yếu ớt của Dao . Người con gái đó , sao gieo vào lòng hắn nổi nhớ đơn giản như vậy...

Long lặng yên , nhìn lên bầu trời trên cao , những áng mây đen dần đi để lại bầu trời trong xanh phía trên . Những tia sáng nhỏ bé len lỏi qua kẻ trời chiếu xuống thế gian đầy hoa cỏ . Đến lúc về nhà rồi...

Long và đám bạn lên trở lại xe số bốn , Long có nhìn lướt qua xe của Dao . Hắn không nhìn thấy Dao , hắn không quan tâm nhiều tiếp tục tiến vào xe .

Mọi người lại tự động chọn vị trí củ ình ngồi xuống , có lẽ Long thấy hơi mệt . Hắn nằm xuống ghế , lấy tai phone ra nghe nhạc . Miên man nghĩ về những câu Tâm Thuật đã nói , có lẽ do mệt nên hắn thiếp đi lúc nào không hay...

- Nè , về trường rồi . Mày tình dậy coi .

Ơ , lại có tên bạn nào đó lay hắn dậy . Hắn cố mở mắt ra , hắn thấy toàn thân ê ẩm . Từ từ nâng người dậy , cố lấy lại tỉnh táo . Hắn nhìn quanh rồi từ từ xếp hàng đi xuống xe .

My chỉ liếc hắn một cái , không nói gì cả mà đi theo đám bạn đi lấy xe dưới tầng hầm trường về nhà . Long thấy thế cũng không nói nhiều , hắn dáo dác nhìn quanh một chút . Đúng là xe của Dao đi phía sau , vẫn chưa tới ...

Long lại tiếp tục tàn tàn lội bộ trở về nhà .

Đường xá lầy lội , khắp nơi đều là nước . Không khí lạnh và mùi ẩm quanh đây . Long lại thích không khí như thế này !

Cạch !

Long dừng chân lại trước đầu hẻm , nghiêng cái đầu nhìn chiếc xe màu trắng , sang trọng đang đậu gần cái nhà trọ của mình . Ơ , hắn tiến lại gần .

- Chào nhà thơ Long .

Long cười cười , người vừa chào hắn không xa lạ gì . Bạch Lan , còn một cô gái đứng kế bên Bạch Lan vừa cười gật đầu chào hắn nữa . Người gật đầu cười thì tên Nhã . Hôm nay thật là có duyên với con gái !

- Xin chào hai người đẹp , thật là lâu quá mới gặp nhỉ .

Hai người cười cười nhìn Long , có lẽ quá quen tính tên này rồi . Nhã mở miệng trước :

- Hôm nay Bạch Lan cùng Nhã muốn mời Long đi uống nước , không biết Long thấy sao ?

Long cười cười gật đầu , hai cô bé này định làm gì thế nhỉ ? Coi bộ không còn nét đau buồn nhiều nữa . Nhìn thấy thì có vẻ đã đợi hắn cả buổi chiều rồi .

Cả ba lên xe , lần này Bạch Lan giành ngồi ghế trước còn Nhã và Long ngồi ghế sau . Bác tài cười cười nhìn Long , coi bộ còn nhận ra hắn . Người quen...

Lúc trước Long muốn ngồi ghế sau cùng Nhã , giờ đã được toại nguyện nhưng hắn rất là có một cảm giác ... lạ lạ . Có lẽ hôm nay có nhiều việc xảy ra quá nên Long không có tâm trạng mà chọc ghẹo ai nữa . Hắn rất yên lặng ngắm nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ . Nhã và Bạch Lan thấy thế cũng không ai lên tiếng . Chỉ có trong đôi mắt của Nhã có một nổi buồn không tên nào đó...

- Dạo này Long vẫn khỏe chứ , ăn tết có vui không ?

Nhã bổng nhiên hỏi . Long xoay lại nhìn Nhã cười cười nói :

- Long vẫn khỏe như trâu , mọi việc vẫn ổn . Ăn tết cũng vui , vậy còn Nhã ?

Nhã mỉm cười ấm áp đáp lời :

- Nhã cũng rất khỏe , tết Nhã cùng với cha đi du lịch vài chổ cũng rất vui .

Long mỉm cười nhìn Bạch Lan hỏi :

- Bạch Lan và anh Thượng dạo này sao rồi ?

Bạch Lan cười cười nói :

- Anh Thượng hôm nay cũng rất muốn đi nhưng có việc bận nên không đi được . Lan và anh Thượng đều khỏe .

Long mỉm cười im lặng , hai người con gái cũng im lặng . Mọi thứ lại trở về không khí lặng lẽ ban đầu . Long có hơi thắc mắc , sao hai người con gái này tự dưng lại trở nên vui vẻ yêu đời vậy nhỉ ?

Cả ba ghé vào một quán trà sữa khá vắng , làm Long hơi bất ngờ là hai cô bé này lại biết hắn ghét náo nhiệt . Cả ba kêu đồ uống rồi nói chuyện phiếm với nhau , đủ trên trời dưới đất . Bạch Lan và Nhã bị Long chọc cười đến ra nước mắt , tên này chỉ có cái chọc cười là giỏi .

Một lát sau , Nhã nói :

- Vậy , Long học quản trị kinh doanh đã có kế hoạch gì chưa ?

Long hớp một hớp nước cười nói lại :

- Long cũng chưa biết , có lẽ là sau đó đi làm để dành tiền để mở ra cái gì đó làm ăn .

Nhã cười cười , bộ dáng nữa thật nữa giả nói :

- Hay là Long làm cho Hoàng Lực đi , với trí tuệ của Long thì chắc chắn sẽ được đề bạt rất cao đó . Biết đâu...còn có thể thay thế vị trí của ba nữa .

Bạch Lan nghe đến đây cười khúc khích , nói vào :

- Vậy , thay thế vị trí của bác Nhân , vậy có cần lấy con bác ấy để nhận của hồi môn không ta ?

Nhã đỏ mặt , gõ nhẹ vào đầu Bạch Lan . Lan cười cười ôm bụng rất vui . Long bó tay hai cô gái này , lắc nhẹ đầu , uống nước . Lấy Nhã à ? Cũng là một ý hay nhưng mà ... hiện giờ có quá nhiều việc rắc rối rồi . Long không muốn có bạn gái bây giờ nữa , để mọi chuyện qua đi hãy tính tiếp .

Long cười cười hỏi :

- Long có phần hơi bất ngờ là hai người đẹp lại...ùm...lại trở nên vui vẻ như thế này đấy..

Bạch Lan thôi cười , Nhã xoay sang nhìn Long . Nhã mỉm cười hiền hậu đáp :

- Thật ra trước đó Nhã đã suy nghĩ rất nhiều , cũng đau khổ nhiều lắm , cuối cùng sau việc của anh Văn thì Nhã đã hiểu cuộc sống rất là phức tạp . Ba đã luôn ở cạnh Nhã lúc đó , cuối cùng Nhã hiểu ra bên cạnh Nhã còn rất nhiều người quan tâm Nhã . Khi Nhã nhìn thấy mái tóc bạc của cha , Nhã đã khóc rất nhiều lần . Nhã sau nhiều đêm suy nghĩ đã hiểu là , dù hôm nay ta có đau khổ cỡ nào thì ngày mai thế giới này vẫn không vì ta mà dừng lại . Người sống hay chết là ở trong tim mình cơ !

Long mỉm cười nhìn Nhã , khe khẽ ngâm một câu :

- Không nếm thăng trầm lẻ nào đầu chẳng bạc ? Vì thấy chuyện đời nên đôi con ngươi trầm đục , mắt đầy nếp nhăn ?...

- Này này , hai người bỏ tôi ra rồi đó à ?

Bạch Lan xen vào một câu chọc phá hai người . Long xoay sang nhìn Lan cười cười nói :

- Còn Bạch Lan thì sao ?

Lan cười cười nhìn Long nói :

- Quả thật món quà ngày hôm đó Long tặng cho Lan quá lớn . Lan không tài nào nghĩ rằng một người mới gặp sẽ ình biết hung thủ giết người mình yêu . Nhã nói đúng , mọi chuyện đã qua lâu rồi . Suốt hai năm nay , vì lo lắng cho Lan mà anh Thượng đầu đã điểm hoa râm , cũng không màng chuyện gì khác . Sắp qua tuổi thành gia lập thất rồi . Lan cảm thấy mình rất là ích kỷ , mình phải vượt qua nổi đau mà sống thật tốt để không phụ lòng những người quan tâm mình .

Long hớp một hớp nước . Có lẽ , thế này mới là một kết cục tốt . Hắn lại xoay sang cười giỡn nói :

- Vậy hai người có ai có ý trung nhân chưa ta ?

Bạch Lan cười cười xen vào :

- Nghe nói Nhã định bắt Long về làm rể Hoàng Lực đó , Long thấy sao nè ?

Long cười cười , Nhã nhéo nhéo Bạch Lan với gương mặt ửng đỏ . Long không nói gì , cười cười đáp lại :

- Nhưng mà Long lỡ thích Bạch Lan rồi tính sao giờ ?

Bạch Lan gương mặt tỏ vẻ khổ sở đáp :

- Nhã ơi , Lan không có giành với Nhã đâu nha . Đừng có mà trả thù Lan đó .

Nhã bực dọc xoay mặt đi chổ khác . Lan cười vô cùng vui vẻ . Như nhớ tới cái gì đó , Nhã xoay sang nghiêm túc nhìn Long nói :

- Nhã nghe nói là , đám xã hội đen kỳ trước đang có ý đồ xấu với Long đó . Nghe nói là vì Long vạch trần Văn nên đã làm mất kế hoạch thống trị Hoàng Lực của chúng . Nhã biết Long giỏi nhưng phải cẩn thận hơn nữa nhé .

Long mỉm cười ấm áp nhìn Nhã , gật đầu đáp :

- Ừa , Long biết rồi .

Nhã hơi đỏ mặt lên . Bạch Lan phán vào ngay :

- Hai người tình chàng ý thiếp quá đi , tôi nổi da gà quá à .

Nhã lại xoay sang nhéo nhéo Bạch Lan . Long trầm tư , xã hội đen ? Giờ mình có con mắt này rồi thì đâu sợ người thường nữa . Dù trong thế giới tâm linh nó không là gì cả , lần trước chỉ 3/10 lực đấm của anh Sáu cũng làm mình trật khớp mà . Nhưng nếu mà người thường thì mình không lo lắm .

Ba người lại tiếp tục nói cười vui vẻ . Hôm đấy Nhã bị Bạch Lan chọc đến hai má đỏ bừng lên , Long nhìn ra thấy Nhã cũng rất đáng yêu nha .

Sau cùng ba người đi ăn ở cái quán “ Nhiều món ngon “ mà lần trước Long thấy đông nên dẫn Nhã đến . Có lẽ là Nhã chơi khăm Long , vì Long tưởng tượng là được đi nhà hàng....Haiz , phải chi là New World thì tốt biết mấy ...

Xong Nhã và Bạch Lan lại chở Long về nhà trọ . Long vẫy tay chào hai người rồi bước vào nhà . Chiếc xe trắng lăn bánh đi , Nhã cố với đầu lại nhìn ngôi nhà ở phía sau đang xa dần...

Bạch Lan nhìn Nhã , trong đôi mắt không biết nghĩ gì . Chỉ mỉm cười rồi nhìn ra cửa sổ , nhìn lên đem đen trên trời...

Nơi đó có một ngôi sao cam lấp lánh đang chiếu sáng...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play