Long hơi bối rối nhìn cô gái trước mặt . Long gãi gãi đầu nói :
- Anh hơi bất lịch sự , tại anh thấy em rơi nước mắt nên...
Dao cười rất ấm áp nói :
- Không sao , em cảm thấy rất tin tưởng anh Long . Em biết anh sẽ không hại em .
Long im lặng thất thần , là cô gái này chân thành hay là thật sự cô ấy thuần khiết ? Long còn đang ngờ ngợ thì Dao đưa tay lên lau giọt nước mắt bên má rồi cười tươi nhìn Long . Long cười cười nói :
- À , hay là đi vòng vòng chơi em thấy sao ? Dù gì nơi này cũng đẹp mà .
Dao chớp chớp mắt tỏ vẻ suy nghĩ rồi nói :
- Chân em đang trật khớp rồi .
Long nhìn xuống chân Dao , gãi gãi đầu . Hắn cũng có biết phải làm sao đâu à . Bổng có một sáng kiến . Hắn xoay sang Dao nhe răng cười cười nói :
- Đợi anh ở đây một chút nhé .
Dao nhìn hắn ơ cái rồi gật đầu . Hắn nhìn Dao gật đầu xong mới chạy đi .
Xoạt ! xoạt ! xoạt ! xoạt !
Hướng nào ta ? À phải rồi !
- Này , Tâm Thuật , cho tôi hỏi tí .
Long lại chạy lại chỗ Tâm Thuật linh thú ngủ mà hỏi . Con thú không trả lời , coi bộ vẫn say giấc nồng . Long hít một hơi lớn , đưa hai tay lên miệng la lên :
- TÂM THUẬT ! TỚI GIỜ ĂN CƠM RỒI KÌA !!
“ Gruuuu “ . Con linh thú ngóc cái đầu bự của mình lại nhìn quanh rồi nhìn xuống Long . Gương mặt Long đang cười gian trá . Coi bộ linh thú cũng tham ăn như như thú thường nha . Con linh thú tỏ vẻ khó chịu nói :
- Con người , sao lại phá giấc ngủ của tôi ?
Long cười cười nói :
- Xin lỗi , tôi không cố ý . Chỉ là bạn tôi bị trật chân , Tâm Thuật có cách nào giúp không ?
“ Phùuuuuu “ Con thú thở ra một hơi mạnh , coi bộ thật sự là nản với câu trả lời đây . Nó từ từ đứng dậy , đứng thẳng dậy . Dưới bụng nó như có mấy cái gì màu xanh , vàng vàng , đỏ ẩn trong lớp lông dày . Con linh thú cuối xuống nhìn Long nói :
- Dưới bụng tôi có mấy cây thuốc , lấy cái lá cây gần chân trái , cây có lá màu đỏ hoa vàng .
Hở ? Long hơi bất ngờ . Long còn tính nhờ con này cho thêm một pháp thuật nào đó chứ . Thật là...
Hắn ngờ ngợ đi tới . Ngẩng đầu lên nhìn bụng con linh thú .
- A , chúa ạ !
Hắn thật sự chấn động ! Dưới bụng con thú có hàng trăm cây thuốc đang mọc ngược , rễ cắm vào bụng con thú , chúng tỏ ra mùi thơm dịu dàng và phát sáng . Coi bộ không phải là thứ thường đâu à !
Hắn ngắm nhìn đến xuất thuần . Quá...dữ dội , các màu sắc xanh , đỏ , vàng , tím v.v... đan xen trong lớp lông trắng thật làm cho người ta cảm thán kinh ngạc .
- Con người , nhanh lên !
Long nghe tiếng Tâm Thuật nhắc nhở , chợt giật mình tỉnh lại . Đi tìm tìm cái cây mà con thú nói ...gần chân trái , gần chân trái . A , đây rồi ! Cái lá dẹt dẹt , to như lá cây bàng vậy hai mặt màu đỏ .
Long với tay bứt lấy cái lá màu đỏ của cái cây . Hắn lại đi ra khỏi chổ đó , đứng đối diện với Tâm Thuật như củ . Tâm Thuật lại từ từ nằm xuống , che lại hết những cây thuốc đó . Long thầm nghĩ , sao mấy cây đó bị đè thế mà không sao nhỉ ? Hắn cười cười nhìn Tâm Thuật hỏi :
- Cám ơn nhiều nha , nhưng tôi xài cái này thế nào hả ?
- Lấy nó buộc quanh chỗ vết thương là được , khi nào màu đỏ trên lá hóa thành màu xanh bình thường là hoàn tất .
Con linh thú đơn giản trả lời . Long à một tiếng tỏ vẻ hiểu . Hắn lại cười cười nói :
- Cám ơn nhiều nha , giờ Tâm Thuật cứ ngủ đi nha tôi không làm phiền nữa .
“ Phìiii “ con thú thở mạnh một hơi như xem thường Long rồi không nói gì nữa . Long quá quen với cảnh này , nó lại ngủ rầu chứ đâu . Hắn lại cầm cái lá đỏ trong tay chạy trở về chỗ của Dao .
“ Phù , phù “
Hắn thở trâu bò đứng vịnh cái ghế . Dao nhìn hắn mà thấy có phần hơi tức cười , thân hình to con của hắn mà chạy qua chạy lại có gì đó ... ục ịch thật . Dao khúc khích cười , Long thấy thế cũng cười vui vẻ . Dao nhìn thấy cái lá đỏ trên tay Long nhưng không hỏi nhiều .
Long đi đến , Dao vẫn ngồi trên ghế . Hắn quỳ xuống trước mặt Dao , cặm cụi lấy cái lá to , dẹt quấn quanh chỗ cái chân của Dao . Hình ảnh của hai người lúc này rất mờ ám . Dao nhìn nhìn hắn không nói gì . Cô hơi có phần ngại ngùng .
Long chỉ cặm cụi làm việc của mình , rất chú tâm không nghĩ gì khác . Hắn quấn cái lá dẹt quanh chỗ trật . Í , nhanh thật , vừa quấn xong là màu đỏ trên lá mờ dần rồi mất luôn . Long dỡ cái lá quẳng sang một bên , vừa hỏi vừa ngước lên :
- Hết đau rồi chứ ?
Ánh mắt Long chạm vào đôi mắt to , đôi má hồng của Dao đang nhìn xuống . Hai người im lặng nhìn nhau . Họ nhìn nhau như vậy dưới bầu trời mây đen , gió lạnh thổi từng cơn một . Dao cảm thấy cảm giác gì đó , rất ấm áp...
Long lại thấy cảm giác gì đó...
Lạ thật ,
Tim mình lại đập nhanh rồi !
Bao nhiêu người sẽ cùng với người mình yêu ở một nơi , yêu thật đẹp .
Để cho chút quan tâm ấm nồng con tim nhỏ ,
Ngày mai anh sẽ không còn là chàng trai em yêu , anh có thể là người chồng – một người đàn ông .
Ngày mai em không còn là cô bé con , em là người đàn bà giỏi bếp núc , chăm lo chồng con .
Người yêu ngày xưa , ngày yêu củ , chuyện tình trong kỷ niệm khép lại trong hạnh phúc cuối cùng . Lấy nhau nhé...
Yêu ! Sao lạ lùng thế nhỉ ?
UỲNH RẦM !
Hai người giật mình sau tiếng sấm . Dao giật mình , sao lúc nãy mình lại xúc động như vậy cơ chứ ? Long hơi bối rối , ngại ngùng suy nghĩ . Chưa đợi Long nghĩ xong Dao đã cất tiếng :
- Chân em hết đau rồi , thần diệu thật . Anh làm sao được thế ?
Long đứng dậy , gãi đầu cười cười nói :
- À , phương thuốc gia truyền của anh đó mà .
Dao cười cười không nói gì . Nhìn qua lại rồi Dao lại nói :
- Lúc nãy em làm rớt cái móc khóa điện thoại . Nhưng tìm không thấy , cũng không quan trọng lắm . Thôi , bỏ qua vậy mình đi vòng vòng chơi nha .
Long nhìn cô bé cười cười , giơ tay ra hiệu như là mời Dao đi trước . Cô gái cười cười vui vẻ đi tới . Hai người đi song song cười nói rất vui vẻ .
Trên trời , vẫn những tiếng xét tụ tập . Mây đen kéo lại nhưng người ta không quan tâm lắm .
Bên dưới trời , hai người một nam một nữ vẫn cười nói rất vui vẻ . Long phát hiện ra là cô bé này rất hay kể về bạn trai mình . Thật là một cô bé chân thành , đi đâu cũng nghĩ tới người ấy .
Hai người đi một lát thì quay về chỗ chơi trò chơi . Mọi người đã chơi xong nãy giờ , đang kéo nhau đi ăn . Trường có đặt đồ ăn trong nhà ăn sẵn rồi . Cả đám cùng tụ tập đi ăn , Long và Dao cũng vào nhập bọn . Vì người đông quá nên Long cũng không thấy được nhóm của My ở đâu . Hắn cứ cùng Dao nhập bọn với một bàn mà hắn cho là các gương mặt khá thân thiện .
Vừa ăn vừa nói chuyện phiếm với mấy người cùng bàn , Dao cười rất vui vẻ và phục tài chọc cười của Long luôn . Công nhận , lúc này Long nói nhiều thật . Như con vẹt , liên tục không ngừng vậy .
Lúc ăn , trời đổ mưa lâm râm xuống . Long nhìn lướt ngang rồi không để ý nữa . Một lát mưa lại hết
Ăn xong phủ phê , hắn lại rủ Dao cùng đi chung nguyên đám sang thác nước .
Đường đi cũng không khó khăn , nhưng Dao đi lại rất khó . Long móc cái bao tay trái ra mang vào tay . Hắn đã chuẩn bị sẵn sau cái ngày hắn có con mắt , hắn sợ ai đó nhìn thấy lúc hắn sử dụng thì nguy .
Hắn mang bao tay vào rồi dẫn Dao đi tỏ vẻ rất “ quân tử “ . Đi đến thác nước phải đi qua một con đường nhỏ , vài thềm đá . Hai người đứng trên nền đất phía trên thác nước nhìn sang . Long hơi thất vọng vì thác nhỏ quá , có vẻ giống nhân tạo . Nước có màu nâu đất , ở giữa dòng nước có mấy cục đá lớn và cây cầu nhỏ bằng gỗ ( thật ra là giống mấy tấm ván gỗ lót hơn ) bắt ngang qua . Muốn qua bên kia bờ thì phải đi ngang qua cọc đá đó hoặc là đi đường vòng xa hơn .
Long còn nhìn thấy một thứ khác nữa . Có một con linh thú hình dáng y hệt Tâm Thuật nhưng lông lại là màu đen tuyền đang đứng ở giữa hồ , nó đang đứng trên mặt nước . Nó đi qua đi lại tránh để đụng du khách đang tắm ở đó .Hai con này là anh em à ? Long thắc mắc không biết dưới bụng con này có gì ta ?
Long dẫn Dao đi qua mấy cọc đá với cây cầu nhỏ bằng gỗ . Hắn nhớ là lúc nãy có thấy một cô dâu và một chú rể dắt tay nhau đi ngang cầu này rất lảng mạn . Có lẽ , đây cũng là một cách biểu đạt tình yêu . Tiếc là người phía sau lại là người yêu người khác thôi . Híc
Lúc đứng trên cây cầu nhỏ bằng gỗ , Long nhìn sang con linh thú . Con linh thú chỉ xoay sang nhìn Long một cái rồi quay đầu đi tỏ vẻ không quan tâm . Long cũng không hiểu nó đang làm gì nữa . Long vẫn ân cần dẫn Dao đi đến bờ bên kia xem xem có gì .
Cạch !
Vừa đặt chân lời bờ , Long xoay sang nhìn một vòng . Dao cũng đặt chân lên bờ .
Chợt ! Long xoay người lại nhìn Dao cười cười nói :
- Thôi , mình quay lại đi . Ở đây không có gì hay đâu .
Dao nhìn Long thắc mắc hỏi :
- Sao vậy ? chưa đi mà , đi hết đi hãy quay lại được không ?
Long gãi gãi đầu suy nghĩ rồi cười :
- Bên kia anh nhớ là có chổ tụi mình bỏ qua hồi nãy , hay là quay lại xem cái rồi hãy qua lại bờ bên đây được không ?
Dao nhìn Long suy nghĩ , rồi cười thật tươi nói :
- Được ạ , vậy mình quay lại nhé .
Long cười cười gật đầu . Dao xoay đi , tỏ vẻ quen đường từng bước một cẩn thận đi lên những cọc đá . Long nhìn theo bóng lưng Dao , lại từ từ xoay lại nhìn một hướng khác .
Ở hướng đó , một người con trai đang ôm một người con gái nói chuyện . Lổ tai Long thính hơn người khác , hắn còn đang ngầm sử dụng con mắt trong bao tai nên hắn nghe rất rõ :
- “ Khi nào anh mới nói rõ với con bé đó đây hả ? “
- “ Sớm thôi mà , tại anh thấy cô ấy trong sáng quá nên không nỡ... “
- “ Vậy anh thích nó đúng không ? Vậy chúng ta chia tay đi ! “
- “ Em lại thế nữa rồi , anh sẽ sớm làm thôi . Em chịu chưa ? Mà em tự dưng đến đây làm anh bất ngờ đó . “
- “ Có gì đâu mà bất ngờ , em muốn cùng đi chơi thác Giang Điền với anh không lẽ không được à ? Hay anh chỉ thích đi với con bé kia . “
- “ Em ghen quá đi à , anh đã nói dối cô ấy là gia đình có chuyện mà chạy đi . Đương nhiên là anh yêu em rồi . “
- “ .................... “
Long không nghe nữa . Giọng nói người đàn bà chua chát , người đàn ông lại xuống nước năn nỉ . Người con trai Long không hề xa lạ ,
Bạn trai Dao !
Hai người tuy đã chọn một góc khuất để để nói chuyện nhưng vừa đặt chân lên bờ Long đã nhìn thấy . Long không muốn Dao vô tình thấy được mà đau lòng nên kêu cô gái đi ngược trở lại nhưng nghe hai người nói chuyện Long đã hiểu là trước hay sau thì Dao cũng sẽ phải đối mặt với điều đó...
Hắn bước lên cọc đá , gương mặt trầm tư bước theo sau Dao .
Sao chuyện trên đời , luôn rắc rối như thế ?
Tình yêu ơi , tình yêu ơi ,
Có phải là như thế mời là một tình yêu chính thức không ?
Long nhìn bóng lưng nhỏ bé , gầy yếu phía trước của Dao mà suy nghĩ . Đôi vai ấy có thể gánh được bao nhiêu nổi đau đây nhỉ...