Nhã Hi đưa tay ra bắt tay người đứng trước mặt với vẻ miễn cưỡng, "nụ cười gượng" mà cô cho là xinh nhất. Bắt tay xong lại quay sang ôm chặt cứng Cố Minh, không chút khách khí mà nhìn chằm chằm Kiều Nhiên. Cô ta hơi mất tự nhiên dời mắt sang Cố Minh, cười nói.

" Trước đây cứ nghĩ 2 người là anh em cơ, không ngờ nhanh thế mà đã phát triển mối quan hệ rồi".

Cái gì mà trước đây cơ chứ? Chẳng lẽ 2 người đã quen nhau từ lâu rồi cơ à? Nhã Hi nghĩ thầm.

Kiều Nhiên cứ cười cười nói nói mấy chuyện cũ với Cố Minh, có lẽ 2 người này đã quen biết nhau từ trước khi Cố Minh đến ở nhà Nhã Hi rồi. Nghĩ thế, Nhã Hi có chút bực bội. Rõ ràng là 3 người cùng nói chuyện, thế nhưng lại chỉ có 1 người nghe 2 người kia nói, mà họ nói cái mà người thứ 3 không biết. Cố Minh dường như hiểu được tâm trạng Nhã Hi, cũng chỉ ậm ừ cho qua với Kiều Nhiên, sau đó nhanh chóng chào tạm biệt, đưa Nhã Hi đi dạo phố.

Kiều Nhiên nhìn bóng lưng 2 người đi khỏi, trong lòng không tránh khỏi có chút mất mát. Dựa vào cái gì? Rõ ràng cô ta là người quen biết Cố Minh trước, thế nhưng Cố Minh lại chọn Nhã Hi.

Nắm tay nhau đi dạo trên con phố giăng đầy ánh đèn vàng rực, thế nhưng 2 người lại không nói gì cả. Thực ra Cố Minh biết Nhã Hi có điều khó chịu trong lòng, liền mở miệng trước.

" Kiều Nhiên trước đây là hàng xóm của anh, từ cái lúc mà anh vẫn chưa về nhà em, trước năm 12 tuổi. Anh và cô ấy cũng từng học cùng nhau một thời gian. Nhưng mối quan hệ của anh và cô ấy cũng chỉ là bạn bè thôi, rất nhiều năm sau kể từ lúc anh rời khỏi nhà cũ, mới gặp lại cô ấy khoảng 2 tháng trước."

Nhã Hi thấy anh chủ động giải thích, tâm trạng cũng dễ chịu hơn rất nhiều. Anh còn nói "anh và cô ấy", nghĩa là đã vạch rõ mối quan hệ với Kiều Nhiên, nghĩ vậy, Nhã Hi không tự chủ được mà mỉm cười.

Thấy cô cười, anh liền nói tiếp.

" Được rồi, vậy giờ 2 bọn mình sẽ đi mua kem ăn nhé".



Cô gật gật đầu rồi cùng Cố Minh đi mua kem.

Cố Minh ở lại Anh thêm 3 ngày nữa rồi về nước. Trong mấy ngày anh ở đây, Nhã Hi cứ suy nghĩ mãi về việc có nên nói cho anh biết là cô đang đi làm thêm không, nhưng cuối cùng cô vẫn không dám nói. Cô sợ anh sẽ lo, rồi bảo cô nghỉ việc.

Cô trở lại cửa hàng bánh sau gần 1 tuần nghỉ việc, Cố Gia Kiệt cũng không hỏi lí do, cô thì vẫn làm việc như bình thường. Với Lưu Tinh thì đương nhiên thân hơn rất nhiều, nói chuyện cũng nhiều hơn trước.

Chỉ là dạo này cô cứ thấy điều gì đó rất lạ. Mỗi khi cô ở cửa hàng, cảm giác có ai đó đang theo dõi mình. Nhất là lúc cô đang trò chuyện, trao đổi với Cố Gia Kiệt, Lưu Tinh, Higo, hoặc thỉnh thoảng cùng Lưu Tinh đi học. Khi cô đứng cùng họ, là cảm giác ấy lại xuất hiện, nhưng lúc đi về nhà 1 mình, thì lại chẳng thấy gì bất thường. Điều này càng khiến cô khó hiểu.

Cố Minh sau khi từ Anh trở về, tâm trạng rất tốt, cười nhiều hơn, mấy vị quản lí trong công ty nhìn mà lác cả mắt, không biết bên đó có gì mà sau khi trở về sếp như "tẩu hỏa nhập ma".

Đang ngồi trong văn phòng làm việc, đột nhiên Kiều Nhiên gõ cửa đi vào, nói là muốn trao đổi công việc. Nhưng mấy phút sau, Cố Minh nhận được 1 bưu kiện. Bưu kiện này từ bên Anh gửi sang, anh còn tưởng là đồ của Nhã Hi gửi, háo hức mở ra, nhưng đập vào mắt lại là một thứ khác.

Những bức ảnh.

Kiều Nhiên ngồi bên cạnh cẩn thận theo dõi nét mặt của Cố Minh, thấy Cố Minh đang vui mừng đột nhiên cứng đờ người ra, cô ta cười thầm một tiếng, rồi nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình thường trên khuôn mặt, hỏi Cố Minh.

" Sao vậy? Trong đó có gì mà khiến cậu hoang mang thế?".

Nói rồi cô ta đi đến, nhìn thấy mấy bức ảnh chụp Nhã Hi với mấy chàng trai, có vẻ rất thân thiết. Rồi cô ta dùng giọng nói giống như là bất ngờ lắm kêu lên.



" Đây không phải là bạn gái cậu à? Sao lại thế này?"

Cố Minh nhanh chóng lấy bức ảnh đầu tiên ra rồi cất cái hộp đi.

" Nhã Hi đi làm thêm, vậy mà cô ấy lại không nói với tôi?"

Kiều Nhiên trố mắt nhìn, hóa ra điều khiến Cố Minh thay đổi sắc mặt như thế là vì việc Nhã Hi đi làm thêm mà không nói với anh à? Chứ không phải anh thấy ảnh Nhã Hi thân mật với người khác?

Kiều Nhiên thật muốn hộc máu ngay tại chỗ.

" Nhưng cô ấy thân thiết với mấy người đàn ông như vậy mà cậu không để tâm à?"

" Tại sao phải để tâm điều đó? Trong ảnh này chụp 3 người với Nhã Hi, có 2 người tôi biết, 1 người là bạn cũ của cô ấy, còn 1 người....đây cậu nhìn bức ảnh này xem."

Cố Minh đưa bức ảnh anh vừa lấy ra cho Kiều Nhiên xem, người đàn ông trong ảnh này nhìn rất quen mắt, rất giống....Cố Minh.

" Là anh Gia Kiệt, tôi không thể nhìn nhầm được đâu".

P/S : "Chúc bạn một ngày tốt lành, luôn lạc quan, vui vẻ, hướng về cuộc sống."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play