Mặt trời ngả về hướng tây, vườn hoa, trong đình nghỉ mát.

Minh Triệt: “Nhiều năm như thế, hình như em vẫn nợ anh ba từ.”

Nguyệt Vô Tình: “Ba từ nào?”

Minh Triệt: “Nói yêu anh đó!”

Nguyệt Vô Tình (mím môi): “Tôi biết.”

Minh Triệt: “Anh đang bảo em nói cơ mà!”

Nguyệt Vô Tình: “Nói gì cơ?”

Minh Triệt: “Nói anh yêu em!”

Nguyệt Vô Tình: “Tôi biết rồi!”

Minh Triệt: “Tôi bảo em nói —— anh yêu em cơ mà!”

Nguyệt Vô Tình: “Tôi biết anh yêu tôi.”

Minh Triệt: “Đi chết đi!”

Nguyệt Vô Tình: “……..Em yêu anh.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play