Đúng vậy, bé ngoan, không ngoan thì sao có thể vừa bị bọn họ bán lại còn đếm tiền hộ bọn họ chứ?

Trong lòng cô mỉa mai, Lục Tinh Thần loạng choạng đứng dậy.

Thấy hắn đứng còn không đứng vững, Lạc Li hơi lo lắng: “Anh có đi được không, thôi được rồi, để em đỡ anh đi!”

Cô đỡ cơ thể yếu ớt của Lục Tinh Thần, hai người đi ra khỏi căn phòng cho thuê.

Họ không đi về phía thang máy mà lại đi về phía bên cạnh thang máy.

Không chỉ thế mà trùng hợp là phòng 600 và 009 lần lượt nằm ở đầu hành lang và cuối hàng lang.

Căn phòng 600 mà lúc trước Giang Hoài và Tống Tuyết đi vào nằm ở đầu hành lang.

Mà hướng Lạc Li đỡ Lục Tinh Thần đi, lại đi về phía cuối hành lang, phòng 009 thật sự.

“Anh Tinh Thần có muốn biết… Chữ chết viết như thế nào không?”

Lạc Li đang cúi đầu bỗng nhiên ngước mắt lên, trong ánh mắt lộ ra vẻ nghiêm nghị sắc bén lạnh lùng.

Trong ánh mắt kia không có chút độ ấm, tựa như Lục Tinh Thần đứng bên cạnh cô chỉ là một cái xác lạnh băng.

Đây là…… Tô Lạc Li?!

Hắn cảm thấy máu trong người như bị đóng băng ngay lập tức, Lục Tinh Thần bị ánh mắt đầy sát ý dọa sợ đến mức tỉnh khỏi cơn say ba phần.

Đến khi hắn nhìn kỹ lại, tất cả lại giống như chỉ là ảo giác, Lạc Li vẫn đang bĩu môi cụp mắt tức giận: “Nặng quá đi mất, anh Tinh Thần nên giảm béo đi!”

Quả nhiên…… Vừa nãy chỉ là ảo giác……

Lục Tinh Thần nuốt nước bọt, sống lưng tê dại, bỏ đi suy nghĩ lung tung rối loạn trong đầu, nảy sinh một loại cảm giác sợ hãi không tên với thiếu nữ này.

May mà thang máy đã đến, loại sợ hãi không tên này dần dần biến mất trước khoảng trống trước mặt.

Lục Tinh Thần cảm thấy ý thức của bản thân mơ hồ hơn.

“Chào mừng đến…… Địa ngục nhân gian!”

Đột nhiên cô đẩy Lục Tinh Thần đang dựa vào cô vào phòng 009, khóe môi Lạc Li lộ ra một nụ cười ngọt ngào.

Nụ cười kia nở rộ như đóa hoa bỉ ngạn dưới địa ngục, lộ ra tử khí dày đặc.

Đến rồi!

Bộ mặt thật của em gái ma quỷ!

438 lặng lẽ rùng mình, không dám phát ra bất cứ tiếng động nào!

Ai đến bắt con yêu tinh này đi!

Đáng sợ quá……

“Nhóc con.”

Một giọng nam khàn khàn vang lên từ phía sau.

Lạc Li vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Bạch Dục khoanh tay trước ngực, đôi mắt phượng sâu thẳm đầy ý cười nhìn cô.

“Đại Bạch!”

Cô nhào vào lòng anh không chút phản kháng nào, tay nhỏ ôm lấy eo anh bắt đầu làm nũng.

“Nghịch ngợm!”

Bạch Dục không hỏi gì mà hơi rũ mắt, trên khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng xuất hiện một nụ cười nuông chiều không hề hợp với khí chất của anh.

Lạc Li nhắm mắt hưởng thụ, trên khuôn mặt hiện lên một nụ cười si mê kỳ lạ không hề khớp với vẻ bề ngoài ngây thơ của cô.

Bạch Dục không hiểu vì sao Tiểu Loli lại đột nhiên thay đổi thái độ, không còn sợ anh nữa.

Đại não còn chưa kịp phản ứng, một bàn tay to đã không nhịn được xoa đầu Lạc Li.

Calantha team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play