Thẩm Tiểu Ngư vội vàng lấy khoai tây ra khỏi cái sọt, cũng không có nhiều lắm, chỉ khoảng 10 cân. Tiểu Hứa Bách giúp cậu nhặt chúng ra. Mọi người trong nhà cứ tròn nhìn những vật tròn tròn mang theo đất cát lần lượt xuất hiện trên mặt đất, nhìn thực mù mịt. Thẩm Đại Ngư bọn họ hôm nay ở trên trấn có nghe qua Tiểu Ngư Nhi nói là có thể ăn no bụng,cũng không thực tin tưởng lắm. Còn tưởng rằng chính là tiểu hài tử nhìn thấy đồ vật lạ liền muốn chơi. cũng không đắt lắm liền mua cho cậu.
Thẩm Tiểu Ngư một lần nữa đem những lời trên trấn nói cho mọi người trong nhà nghe, bất quá cậu thấy bộ dáng không tin của bọn họ, liền không nói thêm nhiều gì nữa, chỉ nói chờ sáng mai cậu làm bừa cơm sáng liền biết ngay, dùng một ít để làm bữa sáng. Số khoai tây còn lại liền đem trồng trong không gian, thời gian trong đấy sinh trường khá nhanh, có thể thu hoạch thêm nhiều khoai tây. Chờ thêm một năm,hai năm trồng thêm được nhiều hơn thì đem một phần ra làm đồ ăn vặt. Khi đó gà sau núi cũng tới thời điểm bán, hơn nữa mứt cùng rau dưa đều mang tới cấp cho tửu lâu, như vậy trong nhà chậm rãi sẽ trở nên càng ngày càng dư dả hơn.
Mặc sức tưởng tượng một lần về sau có thể dử dụng khoai tây làm ra các loại đồ ăn vặt, nước miếng đã bắt đầu chảy dài!!!!1
Nhưng nhìn đến hiện tại, trong tay cũng chỉ có mấy củ khoai tây như này, vẫn là nhanh nhanh thu nước miếng lại thôi!!! Sau khi nói số tiền bán nhiều nhất chính là mứt, làm a cha bọn họ nghĩ rằng mình đã ăn mất thật nhiều tiền. Hẳn là nên giữ lại để bán. Bất quá bị Tiểu Ngư Nhi nhanh chóng gạt bỏ, không cần phải làm như vậy. Cậu muốn kiếm nhiều tiền cũng là vì để cả nhà sống tốt. Người trong nhà đương nhiên phải ưu tiên, muốn ăn liền ăn thứ tốt nhất. Cho nên mứt làm trong không gian cũng với hoa quả trong đó đều toàn bộ giữ lại. Hiện tại chỉ bán loại mứt, dùng quả bên ngoài kết hợp với chút nước suối thôi. Sợ hương vị quá khác biệt sẽ gây ra vấn đề lớn.
Ngày hôm sau vừa mới tới giờ Thìn, Thẩm Tiểu Ngư đã dậy rồi. Bởi vì sắp vào thu, sáng sớm và buổi tối thời tiết thường lạnh hơn, cậu rời giường liền lấy một cái áo khoác dày hơn mặc vào. Mặc xong quần áo cùng với đôi mặt mông lung bước ra ngoài. Vừa ra khỏi cửa đã bị không khí trong lành làm cho tỉnh táo. Tinh thần phấn chấn liền cầm cái bát đi ra sân súc miệng rửa mặt. Vệ sinh cá nhân xong, đi giải quyết một chút, a cha cũng đã đem canh xương hầm đun nóng lên. Cậu nghĩ rằng mấy ngày nay cả nhà đều bận, bữa sáng cần dinh dưỡng một chút. Liền đi vào nhà bếp chuẩn bị. Nếu canh xương đã hầm tốt, vậy trực tiếp cầm khoai tây tẩy rửa sạch sẽ dùng nước luộc lên, như thế vừa bớt việc lại còn no bụng,
Tiểu Ngư Nhi đi đổ một ít khoai tây ra. Sau khi rửa sạch, dành một ít dùng để chiên bánh khoai tây với trứng, còn lại đều đem luộc trong nước sạch. Có a cha cùng tiểu thúc cha hỗ trợ, thực mau liền chuẩn bị xong. Tiểu thúc cha nấu thêm ba món ăn kèm nữa, như vậy liền có đủ bữa sáng. Tổ cha cũng đã nấu xong thức ăn cho heo để nguội. Lập tức có thể bắt đầu ăn cơm. Bưng đồ ăn vào nhà chính thì thấy mọi người đều đang chờ, ngay cả cặp song sinh ngày thường khó gọi rời giường nhất cũng đã có mặt trên bàn đợi cho ăn. Xem ra cả nhà đều thực chờ mong canh xương hầm cùng khoai tây đây mà.
Thẩm Tiểu Ngư cùng a cha nhanh chóng dọn xong cơm sáng, đầu tiên cậu múc cho mỗi người một bát canh hầm, sau đó đặt trước mặt họ một củ khoai tây luộc. Liền bắt đầu làm mẫu ăn khoai tây như thế nào: Cậu trước uống một ngụm canh, dư vị một chút, ân! Thật sự rất ngon! Ngẩng đầu thì thấy mọi người vẫn đang nhìn mình, mới nhanh chóng cầm củ khoai tây tới, lột vỏ xuống rồi cắn một ngụm, thật thích, ăn thật ngon! Liền một ngụm rồi một ngụm. Vài lần như thế thì ăn xong mọt củ khoai, kỳ thật tuy rằng không phải rất lớn, nhưng đối với Tiểu Ngư Nhi ăn uống như thế cũng bắt đầu no no.
Những người khác nhìn đến như vậy, cũng bắt đầu học theo ăn, động tác đều nhịp uống một ngụm canh trước rồi lại cầm khoai tây lột vỏ. Tiểu Ngư Nhi nhìn thấy động tác của bọn họ, tay đang muốn lấy bánh khoai tây đột nhiên dừng lại. Vốn dĩ cậu muốn nói: Trước tiên không cần phải uống một ngụm canh đi! Chỉ là cậu quen uống canh trước rồi mới ăn. Nhưng là cậu nhìn thấy bộ dạng ăn đến happy của mọi người cũng không có nói. Mọi người ăn như vậy cũng không phải không được, như thế càng khỏe mạnh. Cả nhà cao hứng thì tốt rồi.
Sau khi mọi người nếm thử hương vị của canh xương và khoai tây, tất cả đều không thể ngừng lại. Đặc biệt là tổ phụ hán tử bọn họ, càng thích khoai tây hơn một chút. Còn các ca nhi ăn một hai củ đã có điểm no, liền ngừng lại, uống canh, thuận tiện ăn bánh khoai tây. Ha ha!! Nhìn bộ dáng Tiểu Ngư Nhi ăn say xưa đến như vậy, khẳng định cũng rất ngon.
Cuối bữa, khoai tây luộc đều hết sạch, xương canh hầm uống cũng không ít, bọn hài tử đặc biệt thích bánh khoai tây. Ngày thường bọn tiểu quỷ cũng ăn đến hăng say nhưng thức ăn vẫn còn dư không ít.
Thu dọn bàn ăn xong, các hán tử nhìn củ khoai tây với ánh mắt phi thường nóng bỏng. Đều có xúc động muốn luộc toàn bộ ăn hết. Thẩm Tiểu Ngư nhanh chóng bảo Mao Mao ca ca cất đi, số lượng còn lại là dùng để ươm giống, ăn rồi thì lấy gì mà trồng. Nhìn theo động tác của Mao Mao, mọi người đều lưu luyến thu hồi tầm mắt, lúc này mới nhớ tới người đi làm cần đi làm, kẻ đi học cũng nên ra cửa.
Bọn họ đều ra ngoài rồi, Tiểu Ngư Nhi chuẩn bị lên núi sau cho gà ăn, sau đó thả chúng ra, để tự do đi quanh núi. Lại đi tới xem vườn rau, nếu có cỏ thì nhổ cỏ hoặc đem mầm non ra chia.
Tửu lâu một đặt rau với số lượng lớn, cậu cũng phải cần chuẩn bị nhiều loại. Ngày hôm qua đã mua tương đối nhiều hạt giống, hiện tại mỗi loại cần gieo hạt thì gieo hạt, cần ươm giống thì ươm giống. Cái này không thể một mình có thể làm xong, phải nhờ a cha bọn họ tới hỗ trợ. Phụ thân cùng a cha giúp dựng giàn leo cho đậu que, dưa chuột....Cậu lại dạy cho a cha bọn họ đem khoai tây cắt thành từng miếng đem ươm mầm. Lại dùng nước suối trong không gian ngâm qua một lượt, rồi đem tro phủ lên mặt trên. Sau đó liền đem vườn rau chia làm đường đi hai bên, chuẩn bị dùng để trồng khoai tây.
Tiểu Ngư Nhi trồng hết khoai tây xuống đất, lại tưới thêm nước suối, chờ khoai tây lớn lên.
Sau khi làm xong vườn rau, cậu chuẩn bị đem một phần khoai tây đã để riêng ra mang vào trong không gian trồng.
Trong không gian hiện tại trừ bỏ một ít cây cỏ, cũng gia tăng thêm một ít gà con, không nhiều lắm, chỉ là ở thời điểm mọi người không chú ý liền nhập cư trái phép chuyển 5 con vào. Trước mắt, cậu chỉ nuôi mấy con, chờ gà sau núi lớn lên, ấp ra nhiều gà con thì cậu sẽ mang vào trong đây nuôi thêm.
Tiểu Ngư Nhi ở trong không gian đem khoai tây trồng xong, tiếp theo liền thu hoạch rau dưa đã trưởng thành, thuận tiện hái một ít quả chín xuống. Mấy ngày nay, phụ thân bọn họ sẽ lên núi hái quả dại, theo đó cậu sẽ nhờ danh nghĩa của mấy quả đó để làm mứt cho nhà mình ăn. Nhìn đến hoa quả trong không gian chín rất nhiều, lại tương đối trĩu quả. Tuy rằng sẽ không hỏng, nhưng là phải nghĩ biện pháp mới mang ra ngoài ăn được. Cậu không định dùng toàn bộ làm mứt, chỉ làm hoa quả đóng hộp cho cả nhà ăn. Thẩm Tiểu Ngư liền hái toàn bộ đào xuống, chuẩn bị dùng để làm đồ hộp
Sau khi sắp xếp đồ đạc trong không gian xong, Tiểu Ngư Nhi lại phóng mắt nhìn về phía hoa quả dại bên ngoài. Mấy ngày sau đó, phụ thân bọn họ lục tục hái về khoảng 200 cân. Tiểu Ngư Nhi trước tiên bắt đầu dạy a cha bọn họ làm mứt, dạy được một lúc liền buông tay để tự bọn họ làm. Tiểu Ngư Nhi bắt đầu làm quả đào đóng đồ hộp.
Đồ hộp kỳ thực cùng làm mứt cũng không kém nhau bao nhiêu, khác nhau là đồ hộp được đun với nhiều nước hơn, sau khi đun sôi thì phải để lại đủ nước. Mà mứt thì phải kiểm soát lượng nước, sau đó đun cho đường ngấm vào kết t*nh. Chỉ là đồ hộp không dễ đóng gói, phải đóng kín trong bình, bảo quản cũng không dễ dàng. Cho nên tạm thời không có ý tưởng bán ra ngoài, chỉ làm dành riêng cho nhà mình ăn, đương nhiên, mỗi lần trong nhà làm đồ ăn ngon đều mang tới cho nhóm thân thích nếm thử.
Thông qua cả nhà nỗ lực, ba ngày sau cũng làm ra được một lượng mứt lớn. Quả đào đóng hộp của Tiểu Ngư Nhi cũng hoàn thành, khiến cho người trong nhà đều thực thích hương vị này. Đặc biệt là cặp song đôi rất thích ăn. Vừa lúc nghe nói con út của Thẩm Tình bị trúng gió, đang uống thuốc, lại chán ăn cơm. Hứa Bách hôm nay phải về nhà một chuyến, cậu liền dùng hai cái bình khá lớn, đựng đồ hộp vào trong đó, lại gói thêm bốn năm cân mứt để nhóc mang về nhà. A cha bọn họ còn bắt mấy con gà cùng ít trứng gà và rau dưa, thành ra khá nhiều. Mọi người sợ Hứa Bách không mang hết được, liền kêu Mao Mao đưa về, cũng thuận tiện hỏi thăm một chút về bệnh của tiểu biểu đệ.
Ca ca bọn họ đi được một lúc, phụ thân cùng tiểu thúc mang theo mứt cùng đồ hộp đến cho từng nhạc phụ gia của mình. A cha bọn họ ở nhà làm nốt các công việc còn lại.
Chờ phụ thân bọn họ quay lại, liền bắt đầu đi giao hàng trên trấn. Lần này rau dưa trong nhà còn không nhiều lắm, cùng với chỉ có 40 cân mứt mà lần trước làm còn đưa qua. Phụ thân liền đi sang nhà thôn trưởng mượn xe bò đi lên trấn. Tiện thể bàn thêm với chưởng quầy, về sau số lượng sẽ tương đối nhiều, tửu lâu phải tự chính mình xuống lấy. Trong nhà đưa qua đưa lại quá phiền toái.
Lần này bán mứt được 4 lượng bạc, cả nhà đều thật cao hứng. Hơn nữa chưởng quầy cũng đáp ứng rồi, lần sau mứt làm tốt, sẽ phái xe tới kéo, cùng với rau dưa. Giá cả vẫn giống như đã thương lượng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT