Phượng Lâm Hà vẫn đang mặc đồ ngủ thì bị sự vui mừng của Tống Sư Yểu đánh thức, vậy là cũng chẳng kịp thay quần áo, mặc nguyên bộ đồ ngủ với dép bông rồi chạy xuống. Anh kinh hãi nhìn Tống Sư Yểu ngồi xổm ở phía đối diện, nhìn chằm chằm chậu hoa cực lớn kia mọc ra hai phiến lá nhỏ: “Đây thật sự là Giang Bạch Kỳ à?”

Tống Sư Yểu gật đầu: “Hoa Nương Tựa của tộc bọn họ đấy, cùng nhau sinh trưởng, Hoa Nương Tựa nảy mầm thì Kỳ Kỳ cũng nảy mầm.”

“... Ồ.” Đối với con người sinh ra từ bào thai mà nói, phương thức sinh trưởng của tộc này đúng là quá thần kỳ.

Giang Bạch Kỳ nảy mầm rồi, đương nhiên Tống Sư Yểu sẽ càng bảo vệ anh chặt chẽ hơn, ngoại trừ ban đêm đi ngủ và ban ngày thỉnh thoảng phải ra ngoài làm việc thì dường như không rời một tấc. Sau khi nảy mầm, tốc độ sinh trưởng của Hoa Nương Tựa nhanh lên, ngày nào cũng phát triển, nhanh chóng biến từ hai phiến lá nhỏ thành một dây leo thon dài, sau đó không lâu lại mọc ra một cái mới, cứ thế cứ thế… Nhanh chóng biến thành rất nhiều dây leo nhỏ bé, mềm mại, dần dần phủ kín mặt ngoài chậu hoa lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play