Mấy ngày gần đây Ninh Hồi không đào cây nên Thanh Thanh Thảo Nguyên cũng không có cây trồng, gấu trúc nhàn đến phát sợ. Cả ngày nó hết ngâm mình bơi lội dưới hồ nước thì lại lăn lộn trong bùn lầy. Ninh Hồi kê gối mềm đệm dưới người, buồn chán tự đếm tóc của mình.

Lúc Thanh Miêu mang theo điểm tâm tiến vào, nàng vừa hay đếm đến năm trăm sợi, đầu óc nàng mụ mị hoàn toàn không kéo nổi tinh thần.

“Nếu thiếu phu nhân nhàm chán quá thì chi bằng ra ngoài kia đi dạo một lát đi?” Thanh Miêu bưng bánh gạo vừa mới nấu từ trong hộp thức ăn ra rồi gắp một miếng nhỏ để nàng ăn thử.

Ninh Hồi cắn một miếng, nhai mãi hồi lâu mới nuốt xuống, hỏi: “Ta có thể đi dạo ở đâu được đây?” Ngày trời tuyết rét căm này, đi đến nơi đâu cũng chẳng có gì thú vị.

Thanh Miêu ngẫm nghĩ một hồi, dò ý: “Chi bằng tới Trân Bảo Các? Nghe nói nơi đó mới có mấy thứ đồ chơi mới lạ lắm ạ.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play