Cuộc sống thế này đúng là khó sống mà, Ninh Hồi chua xót nghĩ trong lòng, hai mắt nhìn về phía trước, ánh mắt trống rỗng.

Bùi Chất nhìn Ninh Hồi, ánh mắt lấp lánh ý cười, hắn không trêu chọc nàng nữa, nắm tay nàng đi thẳng đến cửa phủ. Khi hắn vừa hồi phủ đã có hạ nhân thông báo cho mấy người Bùi Hân với Bùi Trân chuẩn bị rời đi. Đến khi hai người bọn họ bước ra cổng chính, mấy người khác đã đợi ở bên ngoài được một lúc.

Ngày thường Bùi Chất cũng hay đi sớm về muộn, thậm chí các dịp lễ tết hắn cũng không xuất hiện ở phủ. Dù là cùng sống trong một phủ, nhưng trên thực tế mấy người Bùi Trân cũng hiếm khi được gặp mặt vị huynh trưởng này. Hôm nay vừa mới nhìn thấy, bọn họ chỉ cúi người chào hỏi rồi vội vàng ngậm miệng, không dám lên tiếng nói chuyện.

Xe ngựa đã chuẩn bị xong từ sớm, Bùi Chất bước trước lên băng ghế rồi đưa tay đỡ Ninh Hồi đi lên, sau khi họ vào bên trong, mấy người khác mới lên xe ngựa.

Hai tỷ muội Bùi Trân Bùi Duyệt ngồi cùng xe, Liễu Phương Tứ và Bùi Hân ngồi cùng xe, Bùi Hân cúi nửa đầu để che đi đôi mắt hơi sưng đỏ của mình, Quất Hạnh dìu nàng ta đi qua trước trước mặt của Liễu Phương Tứ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play