Bên ngoài gió lạnh ập vào mặt, cho dù có ánh nắng mặt trời bao phủ trên người nhưng vẫn cảm nhận được cái lạnh buốt thấu xương như cũ. Ninh Hồi vừa lên xe ngựa đã ôm chặt thảm nhỏ của mình chẳng rời tay, Thanh Đan bỏ thêm than vào lò giữ ấm trong xe, vén rèm nhìn phố dài sạch sẽ bên ngoài, cất tiếng hỏi: “Thiếu phu nhân, người còn chưa nói chúng ta đi đâu đấy?”
Ninh Hồi liếc mắt nhìn tuyến đường hiển thị trên màn hình, đắn đo xem mình nên mở miệng thế nào.
“Bình Xuân có nơi nào hay ho không?”
Nhân mấy ngày nàng nằm dưỡng bệnh trên giường, Thanh Miêu và Thanh Đan đã tìm hiểu rất kỹ càng rồi, vừa nghe nàng hỏi đến đã trả lời ngay: “Từ trên tháp Phi Yến ở trong thành nhìn xuống là có thể bao quát cả Bình Xuân, thiếu phu nhân có muốn đi xem thử không ạ?” Nàng ấy ló đầu nhìn ra ngoài, chỉ về phía tòa tháp cao có đỉnh mái phi yến giương cánh vô cùng nổi bất giữa mái các vụ viện khác, nói: “Người xem, chính là nơi kia.”
Ninh Hồi cong mắt mỉm cười, cuối cùng quyết định: “Vậy đi tới đó đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT