Edit: Điềm Điềm

***********************

Một câu nói ngắn ngủi của Tần Tinh Lan khiến lòng Dung Hề mềm như bông.

Đưa tay ôm chặt hắn: ” Anh phạm quy quá rồi.”

Tần Tinh Lan nhếch khóe môi: ” Sau này anh có việc sẽ không giấu em, đừng tức giận nữa.”

” Nhớ đó, những chuyện khác em có thể mặc kệ, nhưng ai làm tổn thương anh, nhất định phải nói với em, không được nghẹn trong lòng.”

” Ừm, được.” Tần Tinh Lan gật đầu, thái độ ngoan ngoãn.

Dung Hề buông tay ra: ” Vậy anh đi rửa tay đi, chúng ta ăn cơm. ”

Cùng Dung Hề nói rõ ràng, Tần Tinh Lan mới an tâm đi thay quần áo.

Nhìn hắn trở về phòng, Dung Hề rũ mắt đối diện màn hình hiển thị 0520: ” Sau này có chuyện như vậy, trước tiên phải nói với tôi. ”

” Được thưa chủ nhân.” Một tiếng này 0520 trả lời dứt khoát lưu loát, tựa như sợ chậm một chút, Dung Hề ngay cả nó cũng giáo huấn.

Buổi tối ăn canh đậu phụ thịt bò bắp cải cay với cơm, Tần Tinh Lan liên tiếp thêm cơm hai lần, mới buông đũa xuống.

Dung Hề đem nước dâu tây đã chuẩn bị xong đẩy đến trước mặt hắn: ” Tần Sơn Nham ngày hôm qua tìm anh, là vì chuyện chức Trung tướng? ”

Tần Tinh Lan nghe vậy buông cái ly trong tay xuống, nắm tay cậu trong lòng bàn tay, tay Dung Hề rất gầy, khớp xương mảnh khảnh, móng tay tròn trịa đầy đặn, lộ ra vẻ phấn nộn đáng yêu, nhẹ nhàng nhéo nhéo: ” Hắn muốn xin đi Thiên Lang Tinh, anh từ chối.”

” Nhiệm vụ đi tới Thiên Lang Tinh không phải là quân khu phái ra sao, chẳng lẽ là do hắn tự mình xin sao?”

Dung Hề đã phát hiện điều gì đó, mở to hai mắt.

Nếu là như vậy, Tần Chung đến tìm cậu thật sự là một cái hố!

” Ừm, là chính hắn xin cấp trên.”

” Vậy vì sao Tần Chung lại… ông ta có phải cảm thấy anh sẽ hại Tần Sơn Nham không? ”

Dung Hề cảm thấy nếu Tần Chung thật sự nghĩ như vậy, có thể nói là lấy đá ném vào chân mình, vội vàng tới tặng đầu người cho Tần Tinh Lan.

Tần Tinh Lan cười rộ lên: ” Có thể chuyện lần trước quá dễ dàng buông tha cho bọn họ, ngược lại làm cho bọn họ cảm thấy bất an.”

Dung Hề bỗng nhiên không biết nói cái gì cho phải.

Đưa tay nắm lấy tay Tần Tinh Lan: ” Bọn họ tự tìm, anh không nên để trong lòng.”

” Được.” Sự quan tâm của tiểu thư tính đối với Tần Tinh Lan làm hắn vô cùng thích thú, lôi kéo Dung Hề đứng lên, ” Trở về nghỉ ngơi thôi.”

” 0520 ở lại thu dọn, chủ nhân cùng sư tử lớn trở về nghỉ ngơi đi ^ – ^.”  0520 dùng thanh âm loli đáng yêu nói như vậy, lại làm bộ không cảm nhận được tầm mắt Tần Tinh Lan rơi vào trên người nó.

” Vậy thì vất vả 0520 rồi.”

” Không vất vả, chủ nhân.”

Buổi tối Dung Hề đang ngủ, trước mặt 0520 đang sạc ở phòng bên cạnh bỗng nhiên bị bóng tối bao phủ.

Một bàn tay đặt trên vỏ não của nó và âm thanh lạnh lùng vang lên: ” 0520, chúng ta hãy nói chuyện.”

Màn hình 0520 nhấp nháy: ” Sư tử lớn có thể trò chuyện nhưng không thể làm như vậy!”

Tần Tinh Lan thu tay lại: ” Hôm nay vì sao phải đem nội dung đẩy cho Dung Hề thấy?”

” Bởi vì 0520 không nói, chủ nhân cũng sẽ tự mình nhìn thấy, chủ nhân đối với sư tử lớn rất quan tâm, 0520 cũng rất để ý, cho nên 0520 cảm thấy đem chuyện này nói cho chủ nhân, không có sai!”

Âm thanh loli đáng yêu của người máy nhỏ mang theo một loại chấp nhất bướng bỉnh.

Lồng ngực Tần Tinh Lan vì những lời này mà ấm áp, nghĩ không hổ là người máy của tiểu thư tính: ” Cho nên đây là ý tốt?”

” Chính là ý tốt!”

” Không phải vì tranh sủng?”

“ 0520…… Mới không nghĩ tới như vậy…”

Bỗng nhiên có chút chột dạ quay đầu, Tần Tinh Lan nhếch khóe môi, đưa tay xoay đầu nó lại: ” Có muốn làm bảo dưỡng thân máy không? ”

” Muốn!”

” Lúc nghỉ ngơi giúp ngươi làm!”

” Là phần thưởng sao?”

” Đúng vậy.”

“^ – ^”

……

Phiên tòa của An Liệt Ninh không kéo dài quá lâu, cũng trao cho An Liệt Ninh quyền tự chủ đáng kể về lựa chọn phiên tòa công khai hay không, đây cũng là một trong những chính sách ưu đãi cho Omega.

Khi tất cả mọi người đều cho rằng An Liệt Ninh sẽ lựa chọn phiên tòa riêng để bảo vệ thể diện của mình và gia đình, An Liệt Ninh lại ký vào thư xét xử công khai.

Đối với chuyện này Dung Khải sau khi nhận được tin tức cũng không khỏi cảm thấy bất ngờ.

An gia bên này nghe nói An Liệt Ninh lựa chọn công khai hầu tòa, trước tiên chạy tới nhà hỏi An Hùng rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, vì sao An Liệt Ninh lại lựa chọn công khai hầu tòa, hắn rốt cuộc chuẩn bị nói cái gì?

Chỉ là bị lão quản gia lấy lý do An Hùng thân thể không khỏe, tạm thời không gặp khách mà từ chối.

An Hùng sau khi nghe nói, cũng không nói thêm gì, tình huống hiện tại của hắn càng ngày càng không tốt, thời gian xao động kéo dài càng lâu, thương tổn đối với tinh thần trì càng lớn.

Lão quản gia do dự một chút vẫn là đem chuyện trong lòng để ý nói ra: ” Gia chủ, trì hoãn như vậy chỉ là nhất thời, chỉ sợ lần sau, sẽ không dễ dàng như vậy.”

An Hùng cố gắng ổn định khí lực: ” Đừng lo lắng, nó sẽ nhanh chóng kết thúc thôi.”

Vì vậy bất kể An Liệt Ninh muốn làm gì, điều đó cũng không quan trọng.

Bởi vì thời gian của hắn đang đến.

Tin tức An Liệt Ninh tiếp nhận phiên tòa công khai vừa truyền ra, nhất thời khiến dân chúng bàn tán sôi nổi…

[ Tôi hiện tại có chút bội phục hắn, hắn cư nhiên lựa chọn công khai hầu tòa, nguyên bản tôi còn nghĩ hắn thân là Omega, luật pháp Đế quốc đối với Omega có ưu đãi, cho nên còn tiếc nuối một chút, ăn dưa nhưng ăn không được quá trình, không nghĩ tới hắn cư nhiên lựa chọn công khai!!!!! ]

[ Tôi luôn cảm thấy An Liệt Ninh muốn làm chuyện gì đó, An gia là muốn ngã rồi sao, dám để cho hắn tùy tiện làm như vậy, công khai hầu tòa chẳng khác nào đem mặt mũi ném trên mặt đất, An gia lần này là không có ý định bảo toàn mặt mũi hả???? ]

[ Từ sau khi chuyện của Tần Chung và con trai, tôi đối với thế gia gì đó liền phi thường không hiểu, cảm giác bọn họ làm việc dễ tùy tâm sở dục*, có lẽ tôi chính là dân thường nên không hiểu tư tưởng của mấy người có quyền có thế!!! ]

*Không theo ai hết, cứ theo ý mình mà làm/ Thích gì làm nấy.

[ Loại thời điểm này lựa chọn công khai, muốn nói không muốn gây chuyện, ai sẽ tin tưởng, dùng dân chúng làm giám sát, An Liệt Ninh sẽ không phải là muốn nói bí mật lớn kinh thiên động địa chứ? ]

[ Không hiểu sao lại chờ mong nha, ha ha ha!!! ]

……

Chuyện dân chúng có thể nghĩ đến, Dung Khải sau khi kinh ngạc tự nhiên cũng nghĩ được.

Huống chi Dung Diễn sau khi nghe nói An Liệt Ninh lựa chọn công khai phiên tòa, cố ý hỏi: ” Phiên tòa công khai là ý tứ của An gia?”

Dung Khải lắc đầu, trấn định nói: ” Hẳn là ý của hắn, lúc tin tức truyền ra ngoài, những người khác của An gia đi tìm An Hùng, chỉ là bị An Hùng nói sinh bệnh cự tuyệt gặp mặt.”

” An Hùng bị bệnh, bệnh gì?”

” Chuyện này cũng không rõ ràng lắm ạ.”

” Đi điều tra một chút.”

” Vâng.”

Sau khi Dung Khải từ thư phòng rời đi, dựa theo Dung Diễn phân phó sai người đi điều tra chuyện An Hùng sinh bệnh, mặt khác mình đi gặp An Liệt Ninh.

Không giống như lần đầu tiên gặp mặt, An Liệt Ninh sống trong Viện kiểm duyệt mang theo một loại cảm giác bình thản nói không nên lời.

Phảng phất tất cả sự nóng nảy đều biến mất khỏi người cậu, chỉ còn lại những thứ thuần phác nhất.

Thấy hắn An Liệt Ninh cười rộ lên: ” Nhị điện hạ sao lại rảnh mà tới đây?”

Dứt lời, còn rót cho hắn một ly nước.

Dung Khải thu hồi ánh mắt rơi trên mặt cậu, ngồi xuống nói: ” Nghe nói hùng phụ ngươi bị bệnh?”

” Phải không, lúc ta tới vẫn chưa nghe nói.”

Giọng điệu của An Liệt Ninh tự nhiên, nghe có vẻ không khác gì trước đây.

Dung Khải nở nụ cười: ” Vậy có thể lời đồn đãi không đúng, ở chỗ này có quen không?”

” Không quen Điện hạ có thể để cho ta rời đi sao?” An Liệt Ninh cười nhạt một tiếng, ý cười vẫn chưa tới đáy mắt, lời nói vừa chuyển, ” Nhị điện hạ tới đây là có cái gì muốn biết sao?”

” Ta có rất nhiều điều muốn biết, nhưng chỉ sợ ngươi hiện tại sẽ không nói.”

” Đúng vậy, chờ phiên tòa công khai đi.”

Dung Khải nhìn cậu, bỗng nhiên cảm thấy An Liệt Ninh thật sự có chút không giống, đứng dậy: ” Kỳ thật ngươi có thể không cần lựa chọn công khai…”

” Đây là lựa chọn tốt nhất, Nhị điện hạ.”

Dung Khải gật gật đầu, hắn hiểu được, phiên tòa công khai là kết quả cân nhắc kỹ lưỡng của An Liệt Ninh: ” Trước khi đưa ra quyết định còn phải suy nghĩ một chút, hậu quả mình có thể gánh chịu hay không.”

” Nhị điện hạ đang lo lắng cho ta sao?”

An Liệt Ninh đứng dậy theo hắn, đột nhiên dựa vào hắn, trong không khí tản ra một chút hương nho nhàn nhạt.

Dung Khải không nhúc nhích, lẳng lặng đứng tại chỗ nhìn cậu.

An Liệt Ninh nhếch khóe môi: ” Thật ra ta đối với Nhị điện hạ từ sau lần đầu tiên gặp mặt, liền có lòng ái mộ.”

Dung Khải dường như đối với kết quả này cũng không ngoài ý muốn, biểu tình cũng không thay đổi một chút nào: ” Phải không, điều này ngược lại làm cho ta có chút ngoài ý muốn, chỉ là chúng ta có thể không thích hợp lắm. ”

” Ta đương nhiên là không xứng với Nhị điện hạ, điểm này ta tự nhiên biết.”

Hương nho tỏa ra trong không khí dần dần trở nên nồng đậm, Dung Khải chớp chớp mắt: ” Ta nghĩ bây giờ ngươi cần một loại thuốc ức chế để bình tĩnh lại một chút. ”

An Liệt Ninh đỏ hốc mắt, đưa tay bắt lấy ống tay áo của hắn, nhẹ nhàng dựa vào, đem gáy trắng nõn bại lộ trước mặt Alpha: ” Nhị điện hạ có thể giúp ta không?”

Dung Khải nở nụ cười, An Liệt Ninh quả thật đã thay đổi, trở nên tràn đầy tính công kích.

Đẩy một Omega đang mời gọi hắn ra, trên thực tế có một chút thất lễ, chỉ là: ” Xin lỗi, ta sợ ta không thể giúp ngươi.”

Thân thể An Liệt Ninh tựa vào vai hắn cứng đờ, sau đó ngẩng đầu, nhìn về phía Dung Khải phảng phất không bị tin tức tố của cậu quấy nhiễu: ” Vì sao, ngươi còn có thể bình tĩnh như vậy!”

” Làm thế nào để không bị ảnh hưởng bởi tin tức tố, là một thành viên của gia đình hoàng gia, ta từ nhỏ đã phải học, yên tâm ta sẽ để cho họ chuẩn bị thuốc ức chế cho ngươi.”

Dứt lời, Dung Khải mở cửa rời đi.

An Liệt Ninh bị lưu lại đỏ mặt, nhẫn nại thân thể không khỏe dựa vào mép bàn, cố gắng chống đỡ không để cho mình ngã xuống.

Trong mắt lại xuất hiện không cam lòng cùng thất vọng.

Dung Khải từ Viện kiểm duyệt đi ra, sắc mặt có chút trắng bệch, sau khi tùy thị trưởng dẫn hắn lên xe, liền nghe Dung Khải khàn khàn nói: ” Thuốc ức chế loại A. ”

Tùy thị trưởng sửng sốt một chút, sau đó từ trên xe lấy ra thuốc ức chế Alpha loại A dự trữ đưa cho Dung Khải.

Hắn là Beta, không phát hiện được tin tức tố, bởi vậy nếu Dung Khải không nói, hắn căn bản sẽ không phát hiện ra sự dị thường của hắn ta.

Nhìn hắn đem thuốc ức chế loại  A tiêm vào thân thể, trên khuôn mặt tái nhợt dần dần chuyển biến tốt đẹp.

” Ngài đây là…”

” Không có việc gì.”

Tùy thị trưởng nghe vậy nhất thời hiểu được, chuyện này không nên biết, quay đầu lại, đem thuốc ức chế loại A xử lý, lái xe rời khỏi Viện kiểm duyệt.

” An gia bên kia phái người đi điều tra đi.”

Lúc này An Liệt Ninh chủ động quyến rũ hắn, tuyệt đối không phải là ái mộ thoát tội đơn giản như vậy.

Khẳng định là xảy ra chuyện khẩn cấp gì đó, mới làm cho cậu ta sốt ruột như thế.

……

Ôn tuyền dưới sự làm việc không ngủ không nghỉ của A Nhất  A Nhị, rốt cục cũng được xây dựng xong, ôn tuyền lớn như vậy, còn chưa đổ nước, Dung Hề đứng trên cầu gỗ nối giữa phòng ấm và biệt thự, làm bước kiểm tra cuối cùng.

0520 đi theo cậu: ” A Nhất  A Nhị đi sạc, chủ nhân còn có chỗ nào cần cải thiện không?”

” Thoạt nhìn đều tốt, chúng ta đổ nước thử xem.”

Dung Hề dứt lời, 0520 xoay người nhanh chóng xuống cầu gỗ: ” Chủ nhân chờ tôi, 0520 đi lấy ống nước.”

Không có ngăn cản, nhìn 0520 chạy đi, Dung Hề ngồi xổm xuống nhìn ôn tuyền lớn như vậy, trong lòng có chút chờ mong.

Ôn tuyền này được xây dựng bên cạnh phòng ấm, không chỉ không phá hủy thảm thực vật xanh tươi trước đó, mà còn rất tốt để trang trí phong cảnh.

Chờ mùa đông đến, khí nóng trên mặt ôn tuyền bay bay, phối hợp với hoa mai nở rộ, đình viện rộng lớn không biết sẽ xinh đẹp đến mức nào nữa.

Chỉ cần suy nghĩ về nó là cậu tràn ngập mong đợi.

0520 đem ống nước đã nối xong đưa cho Dung Hề, chờ cậu tiếp nhận, đứng lên đem nước đổ vào trong ôn tuyền.

Với sự tràn vào của dòng nước, ôn tuyền dần dần phát huy hiệu quả mà nó nên có.

Mặc dù bốn phía đã làm lớp lọc, nhưng Dung Hề vẫn đem ôn tuyền từ trong ra ngoài quét một lần, mới dám đổ đầy nước.

Mực nước không ngừng dâng cao, đứng ở trên cầu gỗ, Dung Hề liền có thể cảm giác được nhiệt độ từ ôn tuyền bay lên, không đến mức quá nóng, ấm áp lại mang theo cảm giác ẩm ướt.

Đá ôn tuyền không chỉ có thể rải nhiệt, mà còn điều chỉnh nhiệt độ.

Nếu không một viên đá ôn tuyền cũng sẽ không đến trăm vạn như vậy.

Mà ôn tuyền này của cậu toàn bộ đều dùng đá ôn tuyền chế tạo, giá trị bao nhiêu Dung Hề cũng không dám tính toán kỹ.

Sau này nếu có người dám nói sư tử lớn nhà bọn họ nghèo, liền dẫn hắn đến ngâm ôn tuyền, hừ!

Mực nước đạt đến mức tiêu chuẩn, Dung Hề ngồi xổm xuống đưa tay thử nhiệt độ nước, lúc mới chạm vào nước sẽ cảm thấy có chút nóng, nhưng thích ứng sẽ cảm thấy vừa vặn.

Quả nhiên là thứ tốt, mắc cũng có giá trị của mắc.

Đem ống nước cất đi, Dung Hề trở lại phòng, tìm ra hai bộ quần áo tắm ôn tuyền một đen một trắng, chờ Tần Tinh Lan trở về, có thể trải nghiệm hiệu quả một chút.

Nghĩ như vậy, Dung Hề chuẩn bị bữa tối, đặc biệt chuẩn bị thêm một chút rượu.

Dưới ánh trăng, cùng người bạn thích dựa vào nhau để uống rượu và ngâm mình trong ôn tuyền, thật vui vẻ ^ – ^.

” Chủ nhân, sao cậu lại vui vẻ như vậy?” 0520 tò mò sử dụng màn hình hiển thị để đối mặt với cậu.

” Ôn Tuyền đã được xây dựng xong, có chút vui vẻ.”

” Chủ nhân đang muốn buổi tối cùng sư tử lớn ngâm mình chứ gì?”

Suy nghĩ trong lòng bị vạch trần, Dung Hề nhẹ nhàng gõ lên vỏ não 0520: ” 0520 cậu biết quá nhiều, phạt cậu sau này biết cũng không được nói ra.”

” Chủ nhân cậu đỏ mặt nha^ – ^.” 0520 thanh âm loli lộ ra nụ cười xấu xa, nhưng nhanh chóng liền trở về 0520 săn sóc, ” Chủ nhân thẹn thùng, sau này 0520 giả vờ không biết là được rồi. ”

Dung Hề sờ sờ vỏ não của nó: ” Vậy thật sự là cám ơn cậu! ”

……

Thích Vụ nâng vali đến khách sạn trên một con phố của Thiên Mã Tinh, ông chủ đứng ở phía sau quầy nhìn thấy khách tiến vào, nhất thời nở nụ cười: ” Hoan nghênh đã đến, xin hỏi là muốn ở khách sạn sao?”

” Tôi muốn một gian phòng ánh sáng tốt, ở lâu.”

” Được, chờ lát nữa để tôi kiểm tra một chút, ánh sáng tốt. À, ngài vận khí không tệ, tầng ba có ánh sáng tốt, gian cuối cùng, tôi dẫn ngài lên xem.”

Ông chủ nói xong từ phía sau quầy đi ra, nhìn thấy vali trên tay Thích Vụ, nhịn không được nói: ” Ngài là quân nhân sao?”

Bởi vì vali của Thích Vụ ngoại trừ màu xanh quân đội, mặt trên còn in chữ Đế khu ( Quân khu Đế quốc).

Thích Vụ cười: ” Ông cảm thấy tôi giống sao, hàng secondhand loại này cũng không ít, hơn nữa còn rất rẻ.”

” Ngài nói rất đúng, loại vật tư quân công mô phỏng này, chính là vì thỏa mãn sở thích thu thập của dân chúng, để tôi đến giúp ngài cầm!”

” Không cần, ông dẫn đường là được rồi.”

Đang nói lời này, chuông gió treo trên cửa liền truyền đến tiếng thanh thúy.

Hai người cùng nhau nhìn qua, chỉ thấy thú nhân trẻ tuổi tóc ngắn sạch sẽ đeo bản vẽ đi vào, trên người đối phương mang theo một cỗ hương vị thuốc nhuộm, ánh mắt Thích Vụ rơi vào ngũ quan chói mắt của đối phương, trong mắt nổi lên một chút kinh ngạc.

Nhìn thấy Thích Vụ, đối phương cười phất phất tay: ” Ông chủ có khách mới rồi.”

” Tiểu Tiền cậu lại đến bến tàu sao?”

” Đúng vậy, hôm nay phong cảnh tốt như vậy, thích hợp vẽ tranh, Lâm Tiểu Tiền, Beta, khách ở đây.”

” A Thích, sắp trở thành khách lưu trú lâu dài ở đây, cũng là Beta như cậu.”

” Thật là trùng hợp.”

Lâm Tiểu Tiền cười rộ lên, lộ ra một đôi răng hổ xinh xắn đáng yêu: ” Tôi giúp cậu đi, cái vali này thoạt nhìn rất nặng. ”

” Không cần, tôi tự mình có thể cầm.”

” Vậy được rồi, chúng ta lên đi, ông chủ ăn cơm tối có món gì?”

” Hôm nay nhà bếp làm gà hầm nấm, ăn kèm với bắp cải cay!”

” Bắp cải cay?” Trong thanh âm trong trẻo của Lâm Tiểu Tiền lộ ra nghi hoặc, tựa như rất khó hiểu vì sao ông chủ lại làm bắp cải cay.

” Hắc, ngữ khí của cậu có chút kỳ quái, bắp cải cay tôi vừa mới học được trong buổi phát sóng trực tiếp trên mạng, hương vị khẳng định tốt hơn so với người máy làm ra, biết bây giờ đồ ăn của đầu bếp đắt bao nhiêu không, tôi không thu tiền của các cậu, miễn phí cho các cậu ăn, cậu cũng không cần ỏng ẹo được không?”

” Ông lại ngồi xổm trong phòng livestream của người dẫn chương trình Đào kia sao?” Lâm Tiểu Tiền nghe vậy lập tức nói, ” Đào Tử thái thái kỳ này làm bắp cải cay sao? ”

” Đương nhiên, bắp cải cay ăn kèm cơm, tôi nói cho cậu biết hương vị tuyệt vời!”

” Tôi tin rằng Đào thái thái làm ra có hương vị tuyệt vời, nhưng ông chủ, ông…quên nó đi… không đả kích ông, nhưng A Thích…” Lâm Tiểu Tiền vừa muốn nói vừa thôi vỗ vỗ bả vai cậu, hết thảy đều không nói nên lời.

Chọc ông chủ đi ở phía trước đặc biệt muốn quay đầu đánh người, thế nhưng còn có Thích Vụ ở chính giữa ngăn cản.

Làm thế nào ông cũng phải duy trì phong độ trước mặt khách mới.

Ông chủ thở phì phì quay đầu, Thích Vụ liền nhìn thấy Lâm Tiểu Tiền làm mặt quỷ với ông.

Đi lên tầng ba, Lâm Tiểu Tiền dừng lại trước cửa phòng gần cầu thang: ” A Thích lát nữa tôi đi tìm cậu, cùng đi ăn cơm?”

Thích Vụ hướng hắn cười gật gật đầu: ” Được. ”

Ông chủ mở cửa ra thuận thế nói: ” Nếu ở lâu, khách sạn trọn gói ba bữa, à, đây chính là phòng có ánh sáng tốt nhất hiện nay của khách sạn. ”

Một phòng ngủ một sảnh, bên ngoài ban công rộng lớn chính là bến tàu lớn nhất Thiên Mã Tinh.

Thích Vụ đi qua, gió lạnh thổi mái tóc nửa dài, loại thả lỏng trước nay chưa từng có, khiến cậu nhịn không được nở nụ cười: ” Ông chủ tôi ở đây đi.”

” Được nha, tôi họ Bạch, sau này gọi tôi một tiếng lão Bạch là được.”

” Được rồi, điếm trưởng* Bạch.”

*Từ này có thể hiểu là quản lý được ủy quyền của một chuỗi cửa hàng. Mình tra từ điển để là store manager. Mình cũng không chắc nên sẽ để luôn từ Hán Việt.

” Hắc, một tiếng điếm trưởng này của cậu so với ông chủ còn dễ nghe hơn, nhất thời làm cho tôi cảm thấy cao lớn hơn rất nhiều.”

Lão Bạch nói xong từ tài khoản của cậu rút tiền phí, cùng cậu nói những điều cần lưu ý, thời gian ba bữa cơm rồi mới xuống lầu rời đi, chỉ là ông chủ Bạch vừa đi, cửa đóng lại đã bị gõ.

Thích Vụ nhớ tới chuyện Lâm Tiểu Tiền lúc vào cửa nói muốn tới tìm cậu ăn cơm, đi qua mở cửa ra, chỉ thấy Lâm Tiểu Tiền trong tay cầm một cái bình hoa, bên trong cắm một bó hoa khô: ” Tặng cho cậu!”

” Cám ơn, muốn vào ngồi một lát không?”

” Được rồi.” Lâm Tiểu Tiền tiến vào, nhìn Thích Vụ đem bình hoa của hắn đặt lên bàn, cười nói, ” Cậu vận khí thật tốt, vừa tới liền đụng phải gian phòng tốt như vậy, tôi đã ở thật lâu, mới được đổi đến gian phòng hiện tại. ”

” Vậy xem ra tôi vận khí không tệ.”

” Cậu cũng là bị phong cảnh mê người của Thiên Mã Tinh hấp dẫn sao?”

” Đúng vậy, Thiên Mã Tinh bốn mùa như xuân, còn có biển sao xinh đẹp, không tận mắt nhìn thấy, thú sinh sẽ tiếc nuối.”

” Vậy cậu chuẩn bị ở bên này bao lâu?”

” Không biết.” Thích Vụ đem quần áo của mình từ trong vali lấy ra treo vào trong tủ, ” Còn cậu thì sao, ở bên này bao lâu rồi? ”

” Được mấy tháng rồi, trước mắt còn chưa có ý nghĩ rời đi, bên này phong cảnh rất tốt, mỗi ngày đều là bộ dáng bất đồng, đời này để cho tôi ở lại chỗ này, tôi đều cam nguyện.”

Thích Vụ nhìn ánh sáng trong mắt đối phương, biết Lâm Tiểu Tiền không nói dối.

Cất quần áo xong, Thích Vụ mở miệng nói: ” Đi thôi, đi ăn cơm. ”

” Đúng, đi ăn cơm, tôi nói với cậu ông chủ là fan của Đào thái thái, nhưng hoàn toàn không có tay nghề của Đào Tử thái thái, cậu một hồi lượng sức một chút.”

” Đào Tử thái thái livestream là ai?”

Từ khi cậu tới nơi này, đã nghe được tên này từ miệng Lâm Tiểu Tiền và ông chủ Bạch vài lần.

” À, cậu không biết sao, hiện tại anh ấy xem như là người dẫn chương trình khu sinh hoạt rất hot trên nền tảng Gia, trên có thể may búp bê, dưới có thể vào bếp nấu cơm, lợi hại nhất vẫn là hương liệu sư, làm ra hương liệu, đối với thời kỳ xao động của Alpha gien cấp thấp có hiệu quả rõ rệt.”

” Thời kỳ xao động sao?” Thích Vụ trong lòng căng thẳng, nhớ tới ngày đó Đồ Lẫm nhắc với cậu Đế quốc có một vị hương liệu sư có thể trị liệu thời kỳ xao động.

Có phải là đây không?

” Đúng vậy, có phải bị dọa hay không, lúc ấy phơi bày là nhờ…”

Lâm Tiểu Tiền đem dưa ăn từ quang võng nói cho Thích Vụ biết.

Chờ hắn nói xong, Thích Vụ gật đầu: ” Vậy hắn quả thật rất lợi hại. ”

” Đúng vậy, bất quá bình thường cậu cũng không lên mạng sao, chuyện này lúc trước trên mạng rất hot, gần đây tiểu thiếu gia  An gia lập tức phải công khai xét xử.”

” Rất ít khi lên.” Thích Vụ cùng hắn từ trên lầu đi xuống, theo hắn vào phòng ăn.

Lúc này trong phòng ăn có hai ba vị khách, đã dùng cơm.

Thấy bọn họ đi vào, ông chủ Bạch giơ thìa gắp thức ăn trong tay lên: ” Đến rồi à? ”

Thích Vụ nhìn gà hầm nấm trong xe ăn cùng bắp cải cay bên cạnh.

” Nếm thử món bắp cải cay này, cam đoan cậu không hối hận!”

Đối mặt với sự thúc giục của ông chủ Bạch, Lâm Tiểu Tiền vụng trộm kéo tay áo của cậu, Thích Vụ cười nói: ” Ít thôi tôi không thể ăn cay. ”

Ông chủ Bạch nghe vậy nhất thời cười thấy răng không thấy mắt: ” Yên tâm, khẳng định ngon. ”

Nói xong múc một muỗng vào khay cơm Thích Vụ.

Chờ Lâm Tiểu Tiền bưng phần kia của mình ngồi xuống bên cạnh Thích Vụ nhỏ giọng nói: ” Sao cậu lại nghĩ không thông suốt như vậy? ”

” Ông chủ Bạch nhiệt tình như thế, không tiện từ chối.”

” Ông ấy chính là bắt được cậu vừa tới, cậu tự mình nếm thử đi.”

Thích Vụ nhìn bắp cải cay trong đĩa, từ bề ngoài mà xem, cậu cũng không cảm thấy có chỗ nào không đúng, cùng cái cậu ăn qua cũng không khác biệt lắm, không rõ Lâm Tiểu Tiền vì sao kiêng kị như vậy.

Mang theo tò mò gắp một miếng bỏ vào miệng, trong nháy mắt vào miệng, lông mày nhíu lại, tư vị đắng chát nổ tung trong miệng, lại trộn lẫn cay cay, quả thực có một loại ảo giác đang uống thuốc súng.

Thấy cậu nhíu mày, Lâm Tiểu Tiền đưa cho cậu một ly nước: ” Mau súc miệng. ”

Ông chủ Bạch lúc này lại đây, trong giọng nói mang theo chờ mong rõ ràng: ” Thế nào, thế nào? ”

Thích Vụ đem thứ trong miệng phun ra, uống một ngụm nước, cố gắng đem hương vị trong miệng đè xuống: ” Ông chủ Bạch, ông có nếm qua chưa? ”

” Nếm qua rồi, tôi cảm thấy hoàn toàn ok!”

Thích Vụ gật đầu: ” Có lẽ khẩu vị của tôi với ông không giống nhau.”

” Phốc!!!!” Lâm Tiểu Tiền không nhịn được mà bật cười, ” Lão Bạch tôi liền nói ông buông tha đi, ông yên lặng làm fan nhỏ không được sao? ”

Ông chủ Bạch thở dài: ” Không được, tôi cũng không tin đời này tôi không nấu được một món ăn bình thường! ”

Thích Vụ nghe vậy chớp chớp mắt, thì ra ngài cũng biết không bình thường?

Ăn cơm tối xong, Lâm Tiểu Tiền đứng lên nói: ” Đi, dẫn cậu đi dạo quanh bến tàu, hoàng hôn bên kia đặc biệt xinh đẹp. ”

” Được nha!”

Hai người từ khách sạn đi ra, gió biển thổi hơi lạnh, Lâm Tiểu Tiền đưa tay chỉ vào chân trời: ” A Thích mau nhìn, hoàng hôn.”

Hoàng hôn nửa rút nhuộm đỏ bầu trời, ánh sáng ấm áp xinh đẹp, làm cho đáy lòng người ta nổi lên ấm áp.

Thích Vụ dừng lại, lẳng lặng nhìn hoàng hôn trên bầu trời, trong lòng dâng ra một mảnh yên bình.

” A Thích, đẹp quá, đây chính là Thiên Mã Tinh, Thiên Mã Tinh lãng mạn.”

” Ừm, rất đẹp!”

……

Tần Tinh Lan từ bên ngoài đi vào, liền nhìn thấy 0520 đứng trên cầu gỗ được xây dựng xong, trên tay xách lẵng hoa, ném hoa vào ôn tuyền.

Thấy hắn bước vào, 0520 lắc lẵng hoa trong tay nó như một đứa trẻ: ” Sư tử lớn anh đã trở lại, chủ nhân đã chuẩn bị xong cho bữa tối nha!”

Nghe thấy tiếng nói chuyện ngoài viện, Dung Hề đẩy cửa ra, cong mắt cười rộ lên.

Tần Tinh Lan trở về phòng, liền nhìn quần áo và khăn tắm đặt bên giường, khóe môi không nhịn được nhếch lên, vừa vặn bị Dung Hề tới tìm hắn nhìn thấy: ” Anh đang cười trộm cái gì vậy? ”

Tần Tinh Lan quay đầu nhìn tiểu thư tính đi vào: ” Đây là cái gì vậy? ”

” Anh đoán xem.”

Dung Hề học theo bộ dáng lúc trước của hắn đi qua, đưa tay ôm lấy hắn, cằm đặt ở trên vai hắn: ” Lát nữa ăn cơm xong ngâm ôn tuyền nha, ngâm ôn tuyền lại uống rượu, thật thú vị.”

Tần Tinh Lan bị lời này của cậu làm sung sướng đến gật đầu: ” Được.”

Sau bữa tối, Dung Hề lôi kéo Tần Tinh Lan thay quần áo, quấn khăn tắm quanh thắt lưng, từ phòng tắm đi ra.

Dung Hề có chút ngượng ngùng ôm lấy quần áo tắm: ” Em đi ra ngoài trước.”

Nói xong muốn đi mở cửa, Tần Tinh Lan đưa tay ôm lấy khăn tắm quấn quanh hông cậu, không dùng sức, lại làm cho tiểu thư tính hoảng sợ, vội vàng đè tay hắn quay đầu nhìn hắn: ” Anh làm gì vậy? ”

” Chờ anh cùng nhau đi.”

Dung Hề hai má nóng lên: ” Anh cởi quần áo, còn muốn em chờ, anh nhanh lên. ”

Tần Tinh Lan thu vào đáy mắt sự ngượng ngùng của cậu, dựa vào nói: ” Em giúp anh.”

Tim Dung Hề đều run lên, rụt cổ có chút ngứa ngáy, đỏ mặt: ” Tần Tinh Lan, em phát hiện bây giờ anh càng ngày càng…”

” Không muốn khắc chế.”

Dung Hề phát hiện Tần Tinh Lan luôn có biện pháp làm cho cậu mềm lòng.

Đỏ mặt xoay người: ” Anh đã lớn như vậy rồi, quần áo của anh cũng không biết cởi ra sao?”

Tần Tinh Lan không biết xấu hổ gật đầu, đôi mắt màu xanh biếc dừng trên người cậu, khàn giọng: ” Ừm.”

Dung Hề nhìn hắn một cái, đưa tay……

Khi hai người từ trong phòng đi ra, Dung Hề chôn trong lòng Tần Tinh Lan, đỏ mặt bị hắn ôm.

Cả người từ đầu đến đầu ngón chân, đều lộ ra phấn hồng mập mờ.

Tần Tinh Lan cẩn thận bỏ tiểu thư tính vào trong nước ấm, Dung Hề dựa vào tảng đá, cả người thoạt nhìn có chút lười biếng.

Chờ Tần Tinh Lan ngồi xuống, Dung Hề dựa vào, ghé vào vai hắn: ” Rượu em chuẩn bị đâu?”

Thấy cậu còn chưa quên cái này, Tần Tinh Lan cười đưa tay lấy cái sọt đặt bên cạnh mở ra, lấy ra bình sứ trắng đựng ở bên trong.

Dung Hề đưa tay tiếp nhận đặt vào ôn tuyền: ” Hâm một chút. ”

” Ừm.”

Rượu ấm lên, mùi thơm rất thuần hậu, Dung Hề đổ vào trong chén nhỏ đưa cho Tần Tinh Lan.

Sau đó tự mình rót một chén, đặt ở bên môi nhẹ nhàng nhấp một ngụm, hương vị cay cay làm cho cậu nhịn không được hít cái mũi.

Biểu cảm nhỏ khiến Tần Tinh Lan cảm thấy đáng yêu: ” Cay đó, uống ít một chút.”

Dung Hề lắc đầu: ” Quá đã!”

Tần Tinh Lan bị những lời này chọc cười, uống rượu trong ly của mình, cảm giác dục vọng theo thực quản trượt xuống, toàn bộ thân thể giống như bị mở ra, quả thật quá đã.

Dung Hề ăn một quả dâu tây đặt trong đĩa. Hạ thấp mùi rượu trong miệng.

Tựa vào vai Tần Tinh Lan, ngửa đầu nhìn những vì sao trên bầu trời.

Đêm yên tĩnh có tiếng côn trùng, tiếng nước, và bầu trời đầy sao.

Tần Tinh Lan tính toán thời gian, ôn tuyền tuy tốt, nhưng cũng không thích hợp ngâm quá lâu.

Quay đầu muốn nói chúng ta trở về đi, liền nhìn thấy tiểu thư tính tựa vào vai hắn ngủ thiếp đi, mà bình sứ nhỏ trước đó đựng rượu trôi nổi trên mặt nước.

Ánh mắt màu xanh biếc lộ ra một cỗ bất đắc dĩ, cư nhiên vẫn là một tiểu tửu quỷ.

Đem Dung Hề cẩn thận từ trong nước nâng lên, hành động bất thình lình làm cho Dung Hề nổi lên bất an, nhỏ giọng gọi tên hắn: ” Tinh Lan. ”

” Anh ở đây.”

Nghe thấy thanh âm, mày Dung Hề nhíu chặt buông ra, vùi vào trong ngực hắn, ngủ càng an ổn.

Đặt Dung Hề lên giường, Tần Tinh Lan giúp cậu lau khô thân thể mặc quần áo, mới thanh lý mình.

Chờ hắn nằm xuống, Dung Hề tự giác tiến lại gần hắn mới an tâm tiếp tục ngủ.

Được ỷ lại như vậy, trong lòng Tần Tinh Lan rất thỏa mãn, hôn lên sườn mặt tiểu thư tính đang ngủ say, an tâm nhắm mắt lại.

Mơ đẹp nhé, Dung Hề.

……

Ngày xét xử công khai, toàn bộ mạng phát sóng trực tiếp, Dung Hề cũng vì vậy mà cố ý leo lên quang võng.

Khi An Liệt Ninh xuất hiện tại phiên tòa, bình luận trên mạng lập tức sôi trào…

[ Tôi thao, An Liệt Ninh gầy đi rất nhiều nha!!!!! ]

[ Tôi làm sao còn cảm thấy hắn đẹp?????? ]

[ Các người nói Omega tốt đẹp vì sao có thể tàn nhẫn làm ra chuyện như vậy, tôi thật sự không thể hiểu được!!!!! ]

[ Đáng tiếc, sau này còn có ai dám cưới hắn, căn cứ theo luật pháp Đế quốc, An Liệt Ninh sẽ được an bài đi!!!

……

An Liệt Ninh thoạt nhìn rất bình tĩnh, cũng không có bất kỳ hành vi thất thố sụp đổ khóc lóc, cậu thậm chí khi nhìn thấy Nhị điện hạ, còn cười hướng hắn gật đầu.

Khi Chủ tịch Hội đồng Thẩm phán ngồi xuống, câu hỏi đầu tiên được hỏi là: ” An Liệt Ninh, ngươi có biết sai lầm của ngươi không?”

” Ta biết sai.”

An Liệt Ninh không chút do dự phun ra ba chữ, cậu phối hợp quá mức, làm cho Thẩm phán Viện kiểm duyệt hài lòng gật gật đầu: ” Đối với chuyện ngươi đã làm, ngươi còn có cái gì muốn bổ sung không?”

” Chứng cớ các ngươi không phải đều có sao, còn cần ta bổ sung cái gì.” An Liệt Ninh đem ánh mắt rơi vào trên người Dung Khải, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ nói, ” Không biết nếu ta báo cáo Đại điện hạ, sẽ giảm bớt trừng phạt sao?”

Cậu nói tự nhiên, lại giống như sấm sét ầm ầm đánh vào mặt hồ bình tĩnh, hoàn toàn làm rối loạn tiết tấu của tất cả mọi người ở đây.

Dung Khải biết cậu lựa chọn công khai phiên tòa, khẳng định muốn làm chuyện gì đó, nhưng không nghĩ tới, cậu mở miệng lại cho hắn kinh hỉ lớn như vậy.

Chỉ là giờ này khắc này hắn không thể có nửa phần thất thố.

Ngay cả khi ai đó lên tiếng, hắn cũng phải giữ im lặng.

Bởi vì không chỉ tại nơi này, còn có công chúng toàn Đế quốc đều đang nhìn hắn, nhìn hắn từ mỗi lời nói đến hành động.

Chủ tọa phiên tòa xét duyệt đè nén sự khiếp sợ trong lòng, quay đầu lại nhìn Dung Khải kiềm chế nhìn An Liệt Ninh: ” Ngươi tốt nhất nên suy nghĩ rõ ràng những gì mình muốn nói. ”

” Chủ tọa phiên tòa là cảnh cáo ta không được nói lung tung sao?” An Liệt Ninh bỗng nhiên cười rộ lên, ” Ta nghĩ ta vừa mới nói, lúc này tất cả công chúng xem phiên tòa đều nghe thấy, ta nói ta muốn tố cáo Đại điện hạ Dung Thăng, kết đảng tư nhân, tham ô quân phí, có chứng cớ. Các ngươi có thể đi lục soát nhà đấu giá Huy Diệu, ta nghĩ các người điều tra là có thể biết rất nhiều thứ.”

” Chuyện này cực kỳ quan trọng, chúng ta không có khả năng nghe một phía từ ngươi.” Dung Khải đúng lúc mở miệng, ” Nhưng ta sẽ cho người đi điều tra, hôm nay phiên tòa tạm dừng.”

Một khắc hắn dứt lời, hình ảnh công khai phiên tòa trong nháy mắt biến mất trước mắt công chúng ——

[ Trời ơi, kích thích như vậy sao???? ]

[ Tôi biết An Liệt Ninh có chuẩn bị, nhưng tôi không nghĩ tới lần này hắn chơi lớn như vậy!!!!! ]

[ Tiểu Omega này sao có thể làm chuyện như vậy, trực tiếp tiết lộ Đại điện hạ, Đại điện hạ xa xôi ở biên vực, có biết có người ở sau lưng đâm dao không???? ]

[ Tôi hiện tại bắt đầu chờ mong vương thất có thể đem chuyện này làm rõ hay không, phải làm sao bây giờ!!!!! ]

[ Tôi cảm thấy Nhị điện hạ cơ hội tới rồi, An Liệt Ninh tôi có chút nhìn không rõ hắn, rõ ràng là Nhị điện hạ bắt hắn, nhưng tôi cảm thấy hắn hình như là cố ý tặng Nhị điện hạ nhân tình, vì sao hắn lại làm vậy??? ]

[ Tôi hiện tại có chút nhiệt huyết sôi trào, đây là chuyện gì xảy ra, nếu thật sự giống như hắn nói, vương thất phải xử lý Đại điện hạ như thế nào, lưu đày??? ]

[ Nếu tội danh của Đại điện hạ được thành lập, Nhị điện hạ chẳng phải là ổn định sao???? ]

[ Hiện tại cao hứng nhất hẳn là Nhị điện hạ, lúc ngủ gật có người tặng gối đầu, ha!!!! ]

[ Tôi hiện tại nghiêm túc hoài nghi, An Liệt Ninh cùng Nhị điện hạ có một chân!!!!!! ]

[ Chỉ có tôi tương đối tò mò thái độ An gia sao, An Liệt Ninh chơi lớn như vậy, chẳng lẽ là An gia cho phép????? ]

[ An gia có phải không muốn sống???? hay không? ]

[ An gia: không leo lên được vị trí đứng đầu thế gia, lão tử mẹ nó không còn muốn sống nữa, emmmm!!! ]

……

Dung Hề nhìn bình luận trên màn hình bay đầy trời, giống như rất nhiều người cậu hoàn toàn không hiểu An Liệt Ninh rốt cuộc muốn làm cái gì!

Công khai hầu tòa, chỉ vì báo cáo Đại điện hạ?

Mục đích là gì, ta không dễ chịu làm cho hoàng gia các ngươi cũng không dễ chịu sao??

Lý do này có thể hơi quá ngây thơ, hơn nữa lấy trứng chọi đá thật sự tốt không?

Hành động như thế, đặt An gia ở đâu đây?

Thương địch tám trăm tự tổn hại một ngàn sao?

Ở góc nhìn Dung Hề mà nói, hoàn toàn mất nhiều hơn được.

Ngay khi Dung Hề cảm thấy khó hiểu về chuyện này, nhìn hai tin được đẩy tới trong khu đẩy ——

Dung Khải: Xin vui lòng cho Đế quốc một ít thời gian và sự tin tưởng, cảm ơn mọi người.

Tần Tinh Lan like tin tức này.

***********************

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play