Âu Minh Triết ôm cô, đem chăn kéo qua, che mặt cô lại, cưng chiều nói: “Vậy em tiếp tục nhìn, anh ngủ trước đây.”
Đàm Tiểu Ân nằm úp sấp ở trên người anh, âm thanh ngọt mềm mại, “Đè anh như vậy, anh cảm thấy có nặng không?”
“Nặng quá đi mất.” Anh nhìn cô, ngẩng đầu hôn lên trán cô một cái, “Nặng cũng phải chịu, ai bảo em là vợ anh?”
“Quá đáng.” Đàm Tiểu Ân từ trên người anh lăn xuống,miệng không ngừng kháng nghị: ” Em nặng chỗ nào? Anh nói nói xem?”
Căn bản không nặng!
Đàm Tiểu Ân còn lâu mới thừa nhận mình nặng.
Âu Minh Triết nói: “Em là cả thế giới của anh, em nói xem em có nặng không?”
Anh lật người, ôm gọn cô vào trong ngực.
Từ trong miệng anh nói ra được những lời này, làm cho Đàm Tiểu Ân mềm lòng đến rối tinh rối mù.
Đây không phải là đang tỏ tình trong truyền thuyết sao?
Nhắc tới thuận miệng cực kì.
Đàm Tiểu Ân nhắm mắt lại, chờ khi Âu Minh Triết đã ngủ mới mở mắt ra, trộm nhìn lén anh.
Ông xã của cô bình phục rồi, thật tốt!
–
Buổi sáng là bà Âu làm bữa ăn sáng, trải qua một đêm, bà phảng phất mới rốt cục trở lại thực tế.
Sau đó càng nghĩ càng vui vẻ, căn bản không ngủ được, liền dậy sớm làm đồ ăn sáng cho cả nhà.
Thẩm Niệm Niệm sáng sớm đã chạy đến Nhà họ Dương.
Dương Nhạc Linh mới vừa thức dậy, còn đang ngồi trước gương chải đầu, hỏi: “làm sao sớm lại tới đây?”
“Có chuyện.” Thẩm Niệm Niệm nhìn Dương Nhạc Linh, một mặt ngưng trọng nói.
“Chuyện gì?” Dương Nhạc Linh không nhịn cười được, cô ta cảm thấy Thẩm Niệm Niệm có chút ngạc nhiên, mỗi lần đều là cái vẻ mặt này, như kiểu có chuyện trọng đại phát sinh vậy.
“Âu Minh Triết bình phục rồi.” Thẩm Niệm Niệm nói.
Mẹ cô ta và bà Âu quan hệ rất tốt, buổi sáng hai người gọi điện thoại, bà Âu cao hứng, liền nói với mẹ cô ta như thế.
Dương Nhạc Linh dừng một chút, nhìn mình ở trong gương, ngay sau đó cười một tiếng, “Được rồi vừa sáng sớm đừng đùa kiểu này, không vui tý nào. Lần trước không phải cậu nói, Đàm Tiểu Ân mang thai, kết quả thế nào?”
Âu Minh Triết bình phục, Dương Nhạc Linh căn bản không tin.
Nhất là lần trước, bà Âu đã nói dối một lần.
Dương Nhạc Linh chỉ coi bà Âu đang sĩ diện, cố ý nói như vậy.
Hay hoặc là nói, chuyện Âu Minh Triết bị thương, làm bà Âu kích thích quá lớn, thế cho nên hiện tại não không tỉnh táo nữa rồi.
Thẩm Niệm Niệm nói: “Đây là thật, mình lừa cậu làm cái gì?”
“Được, cứ coi như cậu nói thật đi.” Dương Nhạc Linh cợt nhả nói: “buổi chiều mình ra sân bay rồi.”
Hôm nay cô ta đến thủ đô.
Mẹ nuôi của Dương Nhạc Linh, là cô ruột Chấn Đông, lần này cô ta đến đó là muốn tạo quan hệ với người nhà họ Ngôn.
Về phần Âu Minh Triết, sớm đã không có quan hệ gì với cô ta nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT