Quả nhiên, nghe được cô gọi anh như vậy,ánh mắt Âu Minh Triết trở nên nhu hòa rất nhiều.
Anh nhìn Đàm Tiểu Ân, “Vậy em và Đinh Cẩn là thế nào?”
“thế nào là thế nào ạ?”
“Đừng giả bộ ngốc.” Âu Minh Triết nhắc nhở: “Tấm hình kia.”
Anh đều thấy được, cô còn giả ngốc.
Biết rất rõ ràng anh tại sao không vui, cô lại cố ý chọc tức anh!
Thật đáng hận mà.
Đàm Tiểu Ân cầm tay Âu Minh Triết, giải thích: “Là Tả Dục gửi cho em, cậu
ta nói bọn họ đang uống rượu, chuyện này cùng em không hề có một chút
quan hệ nào cả!”
“Cậu ta tự nhiên gửi ảnh cho em làm cái gì? Không nhìn hai người thân như vậy.”
Trong giọng nói của Âu Minh Triết nồng nặc mùi dấm.
Đàm Tiểu Ân cười một tiếng, “Chúng em là bạn học, chỉ là gửi tin nhắn không phải là rất bình thường sao?”
bọn họ là bạn học, mỗi ngày ở trong trường học, dù sao cũng đụng mặt nhau.
Lần trước Đinh Cẩn đến tìm anh, muốn anh tác hợp cho nó và Đàm Tiểu Ân.
Ngày đó, hôm sinh Nhật Đàm Tiểu Ân hắn lại muốn tặng quà cho cô.
Mặc dù bọn họ đều không nhắc đến việc này, nhưng không có nghĩa là chuyện này không tồn tại.
Âu Minh Triết nói: “nó ở trường quấy rầy em sao?”
Nếu là như vậy, tiểu tử kia lại muốn bị dạy dỗ rồi.
Đàm Tiểu Ân cười một tiếng, “Không, bình thường cậu ta ở trong trường đều
không nói chuyện với em, hôm nay là lần đầu tiên. Có thể là biết em với
chú đăng ký rồi! Cho nên nhìn khá đau lòng. Ban đầu em cùng cậu ta chia
tay, là bởi vì Vũ Minh Hân ở sau lưng khiêu khích, cậu ta hiểu lầm em.
Em thấy hình như cậu ta rất hối hận.”
Phụ nữ thường mềm lòng, mặc kệ người đàn ông phạm sai lầm như thế nào,
chỉ cần đối phương trở lại, nhận sai, liền không nhớ những chuyện không
vui trước kia, lựa chọn giống như Thánh mẫu tha thứ hết thảy.
Nếu như Đàm Tiểu Ân cũng là loại phụ nữ não tàn này, Âu Minh Triết căn bản
sẽ không ăn giấm, bởi vì anh cảm thấy, loại phụ nữ này, không đáng giá
để giúp đỡ.
Đàm Tiểu Ân nhìn bộ dáng nghiêm túc của Âu Minh Triết, biết anh lại bắt đầu đổ giấm rồi! Hơn nữa, còn đổ cả chum giấm luôn
Cô cố ý nói: “Đúng! Hối hận rồi.”
Âu Minh Triết đưa tay, nhéo mũi cô một cái, “Nói chuyện cẩn thận.”
Anh biết cô đang giỡn.
Nếu quả thực hối hận, cô sẽ không dám ở ngay trước mặt anh nói ra.
Đàm Tiểu Ân cười một tiếng, nghiêm túc nói, “Cũng đã qua hết rồi, em còn có cái gì hối hận? Đã qua chính là đã qua, khi đó không giữ lấy, hiện tại
lại nói chuyện gì thâm tình? Hơn nữa, em biết, nếu như em không có cùng
với chú ở chung một chỗ, cậu ta khẳng định nhìn cũng không muốn nhìn em. Chỉ là bởi vì nhìn thấy em mỗi ngày ở bên cạnh chú, mới không cam
lòng.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT