Cách nói của Đường Lưu Vũ khiến không khí dịu xuống đối chút, Cố Dạ cũng rất thoải mái đáp:
- Ngươi cứ hỏi.
Đường Lưu Vũ liền tiếp:
- Mảnh đá màu đỏ mà các ngươi vừa trộm được là gì? Tại sao nó lại có khả năng vô hiệu hóa toàn bộ các thiết bị khoa học hiện đại, đến cả vật phẩm hỗ trợ như dược phẩm cũng không dùng được?
Cố Dạ nhìn Tư Cẩn Ngôn, đáp lại là một cái nhún vai bất đắc dĩ. Tư Cẩn Ngôn dùng giọng nửa đùa nửa thật đáp:
- Đường Lưu Vũ, ngươi ở cô nhi viện không được học qua Lịch Sử Hình Thành Trật Tự Thế Giới Mới sao? Đây chính là môn cơ bản bắt buộc được phổ biến tại tất cả các quốc gia nhân tộc, dù không có điều kiện đến trường cũng phải được phổ cập để có nhận thức đúng đắn và thế giới hiện tại.
Đường Lưu Vũ cười gượng:
- Đúng là có học qua, nhưng ta cảm thấy hơi vô vị nên có trốn một số buổi. Mỗi năm bọn hắn lại đến một lần nên ta dứt khoát mặc kệ.
Tư Cẩn Ngôn cạn lời, sau cùng thở ra một hơi, kiên nhẫn giải thích lại:
- Ta không biết ngươi học và bỏ buổi nào nên sẽ nói sơ lại một lược. Vũ trụ của chúng ta từng có một nền văn minh tu luyện cực kỳ rực rỡ. Đại năng bay lượng trên không, du hành vũ trụ, dùng thuật pháp biến ra mọi thứ, nắm trong tay sức mạnh hủy thiên diệt địa. Bọn hắn có sức mạnh, có thể làm mọi thứ mình muốn nên việc tập trung vào nghiên cứu phát triển khoa học kỹ thật là không cần thiết. Vào thời kỳ đó nhân tộc chúng ta có một vị thế khá quan trọng trong cả vũ trụ. Với tư cách là sinh vật có số lượng cá thể cũng như đại năng đông bậc nhất, nhân tộc đứng thừa sức đối đầu với bất kỳ chủng tộc hùng mạnh nào.
- Sau đó biến cố xảy ra, một vũ trụ khác va chạm với vũ trụ của chúng ta, hình thành lên một lỗ hổng khổng lồ nối liền hai bên. Sinh vật từ vũ trụ bên kia tràn qua, bắt đầu những trận chiến không có hồi kết. Trận chiến này khiến vô số đại năng ngã xuống, số lượng sinh linh chết nhiều không đếm hết. Khi trận chiến bị đẩy đến cao trào thì dị biến lại xuất hiện. Một thứ sức mạnh hủy diệt không rõ nguồn gốc xuất hiện tiêu diệt gần như tất cả, đồng thời tái định hình lại vũ trụ. Khi mọi thứ dần ổn định, những sinh linh may mắn sống sót bắt đầu xây dựng lại cuộc sống mới trên đống đổ nát. Nhưng bọn hắn nhận ra rằng mình không thể tu luyện được nữa trong điều kiện pháp tắc mới.
- Pháp tắc này chẳng khác nào giết chết nhân tộc, chủng tộc vốn không có sức mạnh nổi trội, chỉ dựa vào khả năng sinh sản và năng lực học hỏi. Chúng ta từng bước bị dồn ép đến mức đứng bên bờ vực diệt vong. Cuối cùng hai vị lãnh tụ nhân tộc hoành không xuất thế ngăn cản kết cục này. Một vị võ giả đưa ra phương pháp chuyển hóa sinh mệnh thành tiềm năng, thức tỉnh năng lực, cho nhân tộc sức mạnh đối kháng kẻ thù. Một vị học giả phổ biến những nghiên cứu nhiều năm của mình, đặt nền móng cho nền văn minh khoa học rực rỡ hiện tại. Với hai thứ này, nhân tộc từng bước lấy lại vị thế vốn có. Vẫn tưởng với sức mạnh khoa học bá đạo không gì cản được, sớm muộn chúng ta cũng sẽ giành lại vị thế vốn có, thậm chí vượt xa cổ nhân. Nhưng một thứ xuất hiện chặn đứng tham vọng này.
Tư Cẩn Ngôn nói đến đây liền sử dụng máy chiếu ba chiều. Hình ảnh một khối đá rất lớn màu đỏ thẫm hiện ra, bất kể là kích thước hay màu sắc đều rõ nét hơn viên đá mà bọn hắn cướp được trước đó. Chờ hình chiếu hiện rõ, Tư Cẩn Ngôn mới nói tiếp:
- Đây là Nguyền Thạch, thứ ngăn cản tham vọng của nhân tộc. Đến nay chúng ta vẫn chưa biết được Nguyền Thạch xuất hiện từ đâu. Giả thuyết được công nhận nhiều nhất là một vật phẩm được thần tộc tạo ra ra truyền lại phương pháp luyện chế cho các chủng tộc khác nhằm khắc chế nhân tộc.
- Nguyền Thạch sẽ vô hiệu hóa toàn bộ thiết bị khoa học hiện đại trong một phạm vi nhất định tùy theo kích thước và năng lượng mà nó chứa đựng. Hành tinh mà các chủng tộc khác sinh sống chứa đầy những thứ này. Nếu chúng ta muốn xâm chiếm hành tinh đó trước tiên phải cử Thức Tỉnh Giả bậc cao đi phá hủy toàn bộ trước và ngược lại, khi các chủng tộc kia muốn xâm chiếm hành tinh nhân tộc sẽ tìm cách đưa thứ này vào trước khi tấn công.
- Nguyền Thạch thông thường sẽ chỉ mất công hiệu khi bị đánh nát. Còn mảnh mà chúng ta lấy được gọi là Kết Tinh Nguyền Thạch. Chúng là phần tinh túy không tan biến của một khối Nguyền Thạch lớn, vẫn giữ được một phần nhỏ năng lực vốn có. Thứ này có thể chứa đựng trong hộp kính hoặc hợp kim đặc biệt mà ta đã sử dụng để phong ấn năng lực, dùng để phục vụ cho việc nghiên cứu khắc chế. Tiếc rằng cho đến nay vẫn không có kết quả, Nguyền Thạch sở hữu sức mạnh pháp tắc rất mạnh, còn khoa học của nhân tộc cũng chỉ vừa chạm đến cánh cửa pháp tắc nên không cách nào khống chế được.
- Sức mạnh của Nguyền Thạch rất thần bí, đến nay vẫn chưa được phân tích hết. Theo những ghi chép mà nghĩa phụ lưu lại, Nguyền Thạch sẽ phong tỏa tất cả những vật phẩm hiện đại dựa theo mốc thời gian. Hiện tại là niên đại 13568, cũng tức là mười ba ngàn năm trăm sáu mươi tám năm kể từ khi nhân tộc đặt mốc thời gian cho sự phát triển thời đại mới. Nguyền Thạch sẽ xóa bỏ công dụng của tất cả những thiết bị liên quan đến khóa học vào khoảng niên đại 100-200, cho nên sẽ có rất nhiều thứ bao gồm cả dược phẩm chữa thương không thể sử dụng được.
- Ngày nay khi cuộc chạy đua khoa học đang ngày càng leo thang, các đế quốc mạnh mẽ từ chối chia sẻ những công nghệ tiên tiến nhất cho các quốc gia yếu hơn, Kết Tinh Nguyền Thạch được xem như một thứ vũ khí quân sự. Khi các đế quốc có ý định phát động chiến tranh xâm lược, quốc gia nhỏ sẽ dùng Kết Tinh Nguyền Thạch vô hiệu hóa toàn bộ vũ khí, biến nó thành trận chiến đơn thuần giữa những Thức Tỉnh Giả.
- Ngoài ra khi nhân tộc tổ chức các cuộc viễn chinh mở rộng lãnh thổ hay ngăn chặn các chủng tộc kia âm thầm đưa Nguyền Thạch vào hành tinh đều cần đến Thức Tỉnh Giả mạnh mẽ. Đây là lý do các nghiên cứu về chuyển hóa sinh mệnh, thức tỉnh và rèn luyện luôn được đề cao phát triển song song với khoa học công nghệ hiện đại. Vũ khí có mạnh đến mấy nhưng không dùng được vào lúc cần thiết thì đều là vô dụng.
Tư Cẩn Ngôn nói rất dài, phần đầu là tóm gọn Lịch Sử Hình Thành Trật Tự Thế Giới Mới, nửa sau là các tin tức chuyên sâu liên quan đến Nguyền Thạch. Thứ này đương nhiên sẽ không phổ biến rộng rãi, Tư Cẩn Ngôn học được từ chỗ nghĩa phụ, đem giảng giải cho tất cả những người khác cùng biết.
Đường Lưu Vũ nghe xong cũng mất một hồi lâu mới tiêu hóa hết được. Khi đã tiếp nhận mọi chuyện, hắn không khỏi lo lắng:
- Nói như vậy chúng ta vừa cướp đi vũ khí quân sự mạnh nhất của Thủy Nguyên Quốc?
Cố Dạ cười hỏi lại:
- Ngươi lo lắng cho quốc gia này? Cũng đúng, dù sao đây là nơi ngươi sinh ra và lớn lên…
- Không phải, ta là cô nhi, ở đâu cũng không quan trọng. Nhưng chúng ta gây ra chuyện lớn như vậy, có khi nào sẽ trở thành tội phạm bị truy nã hay không?
Hai người kia nghệch mặt ra, chỉ có Vân Lam nhìn thẳng vào Đường Lưu Vũ:
- Ngươi đang lo mình không mua được nhà?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT