Di chuyển đồng bộ, bài tập cơ bản đầu tiên trong phối hợp tác chiến, thứ mà Đường Lưu Vũ còn chưa có cơ hội tiếp xúc được ba người thực hiện một cách rất bài bản. Bọn hắn không đi song song, đồng thời phải tránh lính canh và người qua lại nhưng luôn chạm vào rào chắn từ trường cùng một thời điểm. Không có một sai sót nào dù là nhỏ nhất xảy ra. Bằng cách này, ba người nhanh chóng tiến vào bên trong khu vực số một, nơi đang có hàng trăm nhà khoa học đang miệt mài nghiên cứu. Các bản vẽ công nghệ dưới dạng hình chiếu xuất hiện khắp nơi, các cuộc tranh luận diễn ra gay gắt không có hồi kết. Nhìn thấy những bản vẽ này, Cố Dạ hưng phấn truyền tin cho hai người còn lại:
- Quả nhiên là nơi này. Cẩn Ngôn, đã xác định được vị trí của thứ đó hay chưa?
Tư Cẩn Ngôn rất không muốn đáp lại, nhưng lại không cách nào che giấu:
- Hướng phía nam có hành lang hẹp một người đi, cuối hành lang là một cánh cửa. Thứ chúng ta đang tìm ở đằng sau cánh cửa đó.
- Phải, thông tin về năng lực của hắn không được cập nhật trong hệ thống. Ta đã tranh thủ tra cứu bên ngoài, có khá nhiều tin đồn nhưng khả năng lớn nhất là cường hóa thể chất.
Cố Dạ tỏ vẻ xem thường:
- Loại phổ biến nhất?
Tư Cẩn Ngôn nghiêm túc nhắc nhở:
- Cường hóa thể chất là loại phổ biến nhất nhưng cũng là loại khó xếp hạng nhất. Kẻ yếu chỉ tương đương cấp F, mạnh thậm chí đạt đến cấp A hoặc S. Đối phương đã thức tỉnh năm lần, cường hóa thể chất cấp độ thấp nhất là B, là một đối thủ cực kỳ khó giải quyết.
Tư Cẩn Ngôn đang nói sự thật chứ không phải cố ý nghiêm trọng hóa vấn đề. Cố Dạ và Vân Lam hiểu được nên đều gật đầu. Ba người chậm rãi di chuyển, tiếp cận hành lang kia mà không ai hay biết.
Trên hành lang không có bố trí rào chắn từ trường. Có khả năng là để giúp tên Thức Tỉnh Giả kia thuận tiện trong việc di chuyển hoặc đơn giản là đối phương có sự tự tin tuyệt đối vào năng lực của mình. Vừa đặt chân vào hành lang, Tư Cẩn Ngôn lập tức quét qua cảnh tượng bên trong rồi bố trí thiết bị tạo ảo ảnh, thiết bị xóa bỏ sóng chấn động, tạo vùng cách âm cũng như một rào chắn từ trường tạm thời. Việc này cho phép bọn hắn tùy ý hành động mà không sợ bị quân lính bên ngoài phát hiện can thiệp. Tất nhiên mấu chốt vẫn nằm ở chuyện đánh bại tên Thức Tỉnh Giả cấp độ năm kia. Nếu không đánh bại được đối phương, mọi sự chuẩn bị đều là vô nghĩa.
Người từ bên ngoài không biết gì nhưng tên Thức Tỉnh Giả ở cuối hành lang lại lập tức cảm nhận được sự thay đổi rất nhỏ khi Tư Cẩn Ngôn cài đặt thiết bị. Hắn chậm rãi đứng dậy, gương mặt hiện ra vẻ hưng phấn, liếm môi một cái rồi nói:
- Cuối cùng cũng có kẻ đến, ta sắp bị công việc này làm chán đến chết rồi.
Lúc này hắn đã phấn khích đến mức không thể tiếp tục chờ đợi mà chủ động tiến về phía trước. Hai bên chạm trán ở vị trí chính giữa hành lang, nam nhân khẽ cau mày, cất giọng ồm ồm hơi khó nghe:
- Ra mặt đi.
Tư Cẩn Ngôn thầm thở dài, đối phương là hệ cường hóa thể chất, bao gồm cả giác quan, chức năng tàng hình quả nhiên không qua mặt được. Truyền tin đến hai người kia xong, cả ba lập tức thu hồi công năng, quay trở về trạng thái chiến đấu. Tên Thức Tỉnh Giả cấp độ năm trước mặt bọn hắn là một nam nhân hình thể cao lớn, người mặc chiến giáp, lưng đeo trọng kiếm. Chiến giáp và trọng kiếm của hắn không có dòng chảy năng lượng lưu chuyển, ngoại trừ vật liệu luyện chế là loại có độ cứng cao thì chẳng có gì đặc biệt. Từ yếu tố này có thể phán đoán đây là một kẻ khá tự tin vào bản thân, không thích dùng đến vũ khí công nghệ, đây là một điểm có thể tận dụng.
Vừa nhìn thấy ba người, trên mặt nam nhân hiện ra sự thất vọng không che giấu:
- Ba đứa trẻ con? Ta còn tưởng liên minh Bắc Vực sẽ cử đến những kẻ khá hơn. Trở về đi, ta sẽ xem như chưa có việc gì xảy ra.
Cố Dạ dùng ám hiệu riêng ra hiệu cho hai người còn lại chuẩn bị, bản thân thì bước lên phía trước nói chuyện:
- Giao thứ ngươi đang canh gác ra, chúng ta sẽ tự động rời đi.
Nam nhân nhìn bộ dạng của hắn, không khỏi bật cười. Nhưng vài giây sau hai mắt đã trở nên sắc bén:
- Tiểu tử, ngươi đã từng giết người chưa?
Vẻ mặt Cố Dạ hơi đổi. Nhóm ba người bọn hắn từng hoàn thành vài nhiệm vụ trước đó nhưng chưa từng giết người thật, nếu có cũng chỉ là trong các bài huấn luyện giả lập. Hắn không hiểu nam nhân đang muốn ám chỉ điều gì.
Nhìn biểu cảm của Cố Dạ, nam nhân lạnh nhạt nói tiếp:
- Kẻ chưa từng giết người không có tư cách trở thành đối thủ của ta. Một lần cuối, rời đi hoặc chết, các ngươi chỉ có thể chọn một.
- Lên.
Tư Cẩn Ngôn ở phía sau bất ngờ hô lớn, Cố Dạ không chút do dự xông lên. Chiến giáp tự động chuyển thanh kiếm dài đang đeo sau lưng đến tay hắn. Năng lực của Cố Dạ được vận dụng, thanh kiếm năng lượng phát sáng nay lại xuất hiện thêm một tầng lôi điện quỷ dị. Kiếm còn chưa chém tới đã phát ra những âm thanh chói tai khi bị kéo lê trên mặt đất.
Cố Dạ tiếp cận với tốc độ rất nhanh, trường kiếm trong tay từ dưới đất chém ngược lên. Nam nhân không buồn tránh né, cánh tay đưa về phía trước, dễ dàng chụp lấy thân kiếm. Lôi điện và năng lượng tích tụ nổ tung, phần giữa hành lang bị ánh sáng của nó nhấn chìm. Còn may âm thanh và chấn động chỉ bị các thiết bị bên ngoài hạn chế nên những người khác không hề phát hiện ra.
Tất nhiên lôi điện và năng lượng bùng nổ cũng không làm gì được nam nhân, hắn khẽ lắc đầu khinh thường:
- Chỉ có bấy nhiêu.
Khóe miệng Cố Dạ khẽ nhếch lên, nở nụ cười đắc ý:
- Chỉ mới bắt đầu.
Một vật hình tròn từ trên chiến giáp của hắn rơi ra. Nam nhân lập tức cảm nhận được nguy hiểm, thân hình nhảy vọt về phía sau. Cố Dạ đã có chuẩn bị trước nên tốc độ lui cũng không kém. Đúng vào lúc này, không gian sau lưng nam nhân đột nhiên xuất hiện một cây búa màu đen nện thẳng vào lưng hắn. Đòn tấn công bất ngờ không báo trước này khiến nam nhân không kịp tránh né, bị đánh bay ngược về vị trí cũ. Cùng lúc đó, vật hình tròn mà Cố Dạ thả ra cũng đã phát nổ.
Một làn sóng ánh sáng màu tím bắn ra, ba người vội điều khiển chiến giáp biến thành một tấm khiến chắn, đứng nép người vào tường để tránh né. Sóng ánh sáng quét qua, không tạo thành chấn động, tự động triệt tiêu khi gặp vật chắn. Khi tất cả biến mất, bọn hắn hạ khiên xuống thì phát hiện nam nhân đã nằm bẹp trên mặt đất, hai mắt trợn trắng. Đây là xung não, có khả năng tác động thẳng đến sóng não đối thủ. Bị nó nổ trúng ở cự ly gần, cho dù là Thức Tỉnh Giả cấp độ năm cũng không chịu nổi.
Hạ được đối thủ, Cố Dạ cũng thầm thở ra một hơi. Hắn cảm nhận rõ ràng được sức mạnh áp đảo của đối phương khi va chạm. Nếu không phải tên kia khinh thường hắn chỉ là một thiếu niên mười bảy tuổi, e rằng mọi thứ sẽ không diễn ra suôn sẻ như vậy. Phải biết vũ khí dù mạnh nhưng không phân địch ta. Ở cự ly đó, dù có chiến giáp bảo vệ, Cố Dạ vẫn sẽ bị bom xung não nổ đến bất tỉnh.
Tư Cẩn Ngôn vui vẻ ra mặt:
- Thành công. Lần đầu tiên chúng ta đánh bại đối thủ có chỉ số sức mạnh trên một vạn, sau khi trở về nhất định phải ăn mừng thật lớn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT