Trần Minh Quân liền giao nhiệm vụ cho 7 giảng sư luân phiên nhau. Cứ mỗi một tháng sẽ có một người trực tại cổng sơn môn. Khi có đệ tử vượt qua thử thách thì hướng dẫn bọn hắn tiến nhập tông môn.
Hắn cũng muốn nghiên cứu cho ra đời một bộ nội quy tông môn. Sẽ tạo thành sách, phát cho mỗi đệ tử thành công vượt thử thách. Quy chế thì hắn muốn tham khảo trường đại học. Nhưng khó khăn là hắn còn chưa có đi học đại học bao giờ. Có lẽ sau khi Cần Thơ đã ổn định hắn sẽ chịu khó đi học để tham khảo.
Trước mắt thì hắn chỉ đưa ra một số lưu ý trong tông môn. Cách học tập và tu luyện, bản đồ các khu vực, …
Cơ bản thì mỗi tuần sẽ có một buổi giảng dạy, một buổi hỏi đáp với giảng sư, một buổi giao lưu đệ tử và một buổi đánh giá kết quả học tập. Các buổi này hiện tại chỉ có loại sơ cấp, cũng tức là tương ứng với đệ tử mới tu luyện cho tới Thông Mạch.
Thứ hai đầu tuần là ngày giảng dạy.
Thứ tư là ngày hỏi đáp với giảng sư.
Thứ sáu là ngày đệ tử giao lưu với nhau với sự điều hành giám sát của giảng sư
Chủ nhật là ngày tất cả đệ tử được đánh giá thành tích tu luyện và kết quả học tập
Kết quả sẽ tạo thành bảng xếp hạng tiềm năng. Đứng đầu bảng đánh giá tiềm năng sẽ được thưởng thêm nhiều ưu đãi của tông môn. Nhưng cái này trước mắt chưa cần.
Còn có vấn đề nhiệm vụ tông môn cũng chưa cần. Nói chung là có rất nhiều vấn đề chưa cần đến. Bởi vì số lượng đệ tử còn quá ít. Cứ sắp xếp cho bọn chúng tu luyện là được. Tức là, chỉ tổ chức giảng dạy và hỏi đáp với giảng sư. Còn lại chỉ là kế hoạch.
Sau khi bốc thăm thì làm nhiệm vụ tháng đầu tiên ở cổng sơn môn chính là Tiêu Trường Anh. Thời gian làm nhiệm vụ giữ cổng thì không cần làm các việc khác.
Cho nên công việc tổ chức giảng dạy do những người còn lại tự sắp xếp với nhau.
Trần Minh Quân cũng bảo Liễu Thanh đi đến gặp Trương Minh Tuấn. Vì tên đó đã tỉnh lại, còn đang hoang mang không biết đang ở đâu. Mấy người hầu của hắn cũng không nắm rõ toàn bộ sự việc, nên cũng không thể giải thích gì cho hắn.
Giao nhiệm vụ cho tất cả mọi người xong thì Trần Minh Quân lại tiếp tục trở lại Hoảng Đảo.
Tiêu Trường Anh nhanh chóng đi đến cổng sơn môn. Hắn vừa đến thì cũng là lúc Tiểu Thiên và Nguyễn Đình Hoa đang chinh phục những nấc thang cuối cùng.
Bởi vì đã rút được kinh nghiệm từ Trương Minh Tuấn, bọn họ dù bước chân vô cùng chậm chạp và mỏi mệt. Nhưng lại không đến mức độ nhấc chân không nổi.
Không có gì ngoài ý muốn. Tiểu Thiên là người hoàn thành thử thách trước. Cô nàng đi qua cổng sơn môn thì cả người nằm dài ra đất. Nhưng không bị bất tỉnh mà vừa thở vừa cười vô cùng xinh xắn.
Tiêu Trường Anh gật đầu hài lòng, phương pháp này của trưởng môn có hơi hà khắc, nhưng đổi lại sẽ rèn luyện cho đệ tử nhập môn một tinh thần ý chí vô cùng bền bỉ. Hắn dựa theo hướng dẫn của Trần Minh Quân mà tuyên bố
“Tiểu Thiên là người thứ 2 vượt qua được thử thách, chính thức được tông môn công nhận, trở thành Thất Sơn Tiên Môn Nhị Sư Tỷ, đồng thời tấn thăng thành đệ tử ngoại môn”
Ở bên dưới Bình Đài Cầu Tiên, đám đông nghe xong tuyên bố thì lại hoan hô ầm ĩ.
“Nhị Sư Tỷ, Nhị Sư Tỷ, …”
Tiêu Trường Anh đã mang theo 6 người hầu, được chọn ra trong đám người đang làm nhiệm vụ dọn vệ sinh ở cung điện chính.
Hắn cho 3 người đến giúp đỡ Tiểu Thiên hồi sức, sau này cũng là người hậu của Tiểu Thiên.
Tiêu Trường Anh không nói gì với Tiểu Thiên, cứ để cô bé nằm ở đó hồi phục. Cũng là để chờ Nguyễn Đình Hoa vấn đỉnh hoặc thất bại.
Không mất nhiều thời gian, Nguyễn Đình Hoa cũng vượt qua được sơn môn, trở thành người thứ 3 được tông môn công nhận.
“Nguyễn Đình Hoa là người thứ 3 vượt qua được thử thách, chính thức được tông môn công nhận, trở thành Thất Sơn Tiên Môn Tam Sư Huynh, đồng thời tấn thăng thành đệ tử ngoại môn”
Nguyễn Đình Hoa vẫn còn chút sức lực. Hắn cố gắng đi đến chỗ Tiểu Thiên rồi ôm quyền nói
“Sư tỷ!”
Nói xong thì hắn cũng nằm dài ra đất, miệng không ngừng thở dốc, cũng không ngừng cười. Nguyễn Đình Hoa cũng được phân cho 3 người hầu đến chăm sóc.
Tiêu Trường Anh sai người hầu mang Tiểu Thiên và Nguyễn Đình Hoa đến khu hồi sức. Đây là công trình được dựng lên sau khi Trương Minh Tuấn phá quan. Sử dụng làm nơi nghỉ ngơi của đệ tử mới vừa vượt thử thách.
Tiêu Trường Anh chờ hai người bọn họ khôi phục kha khá rồi mới bắt đầu phổ biến quy chế tông môn, dẫn họ đi chọn chỗ ở, …
…
Tại Hoang Đảo
Trần Minh Quân đang chìm vào tu luyện chân khí. Song song với vận chuyển chu thiên tinh thần huyệt đạo theo công pháp hắn vừa mới hoàn chỉnh lần đầu.
Có thể nhìn thấy 3 đại tinh thần huyệt đạo của hắn giống như làm cầu nối. Cứ lóe sáng lên rồi truyền dao động ánh sáng đến từng tinh thần huyệt đạo khác.
Thực tế! Quá trình là ngược lại. Các tinh thần huyệt đạo lần lượt sáng lên, chia làm 3 còn đường khác nhau. Sau đó hội tụ ánh sáng về 3 đại tinh thần huyệt đạo.
Mỗi một lần như thế, lực lượng tinh thần ở xung quanh Trần Minh Quân bị tiêu thụ một lượng cực lớn. Lần này thì hắn đã chuẩn bị trước, rất nhiều tinh thần thạch đã được khai mở và tạo thành từng đống lớn ở xung quanh.
Linh hồn lực và Thần niệm của hắn đang gia tăng với tốc độ nhanh chóng. So với tốc độ của chu thiên tự động thì nhanh hơn không chỉ trăm lần.
Trần Minh Quân có thể mô phỏng lại được quá trình này là vì hắn đã có thể nhận thức được sự tồn tại của nguyên liệu sinh ra lực lượng tinh thần.
Thần niệm của hắn sẽ dồn nguyên liệu về tinh thần ẩn huyệt theo thứ tự chu thiên. Khi nhận được nguyên liệu, tinh thần ẩn huyệt lập tức chuyển hóa chúng thành lực lượng tinh thần. Bởi vì mà chúng sáng lên.
Khi tất cả tinh thần ẩn huyệt đều sáng, số tinh thần lực mới được tạo ra sẽ dồn về 3 đại tinh thần ẩn huyệt. Tại đây, chúng được luyện hóa thành linh hồn lực và thần niệm.
…
Một ngày sau,
Trần Minh Quân đã lấp đầy chân khí ở Bát Mạch. Linh hồn lực và thần niệm đều đã gia tăng đáng kể. So với lúc cường đại nhất thì đã tăng thêm khoảng 20%.
Sau khi cảm nhận được hiệu quả của công pháp, Trần Minh Quân mừng rỡ thốt lên
“Tốc độ gia tăng linh hồn thật là khủng bố!”
“Chủ nhân, thứ này ở Ngũ Sắc Tinh Hệ thì sẽ là vật chạm vào là phỏng tay. Cho dù là tinh chủ của một tinh cầu cũng sẽ không ngần ngại tìm cách chiếm đoạt, bất kể thủ đoạn. Ngày phải hết sức giữ kín chuyện này”
“Hư Linh, ta cảm thấy còn có thể cải thiện công pháp này. Giúp nó gia tăng tốc độ sinh ra tinh thần lực. Đồng thời, cũng có thể làm cho công pháp có xu hướng tăng lên thần niệm hoặc linh hồn lực”
“Như vậy thật là tốt quá rồi! Chủ nhân có thể vì mục đích cụ thể mà tu luyện theo nhu cầu”
“Hư Linh, từ giờ ta sẽ cải thiện hiệu suất sinh ra tinh thần lực. Mỗi khi tăng thêm thì ngươi hãy giúp ta tạo thành một quyển công pháp. Còn tên thì cứ gọi là Hồn Niệm Song Quyết kèm thêm số thứ tự tăng dần. Bắt đầu là Hồn Niệm Song Quyết quyển 1”
“Tuân lệnh chủ nhân”
…
Một ngày trôi qua, Trần Minh Quân đã tạo ra thêm 10 quyển Hồn Niệm Quyết. Mỗi quyển có hiệu suất chênh lệch 1% với nhau.
Hai ngày trôi qua, Hồn Niệm Quyết đã có 25 quyển.
Ba ngày trôi qua, Hồn Niệm Quyết đã có 40 quyển.
Bốn ngày trôi qua, Hồn Niệm Quyết đã có 45 quyển.
Đến đây thì Trần Minh Quân đã gặp cực hạn. Cho dù hắn có làm gì thì hiệu quả cũng không thể tăng thêm. Hắn cũng không có mù oán mà kiên trì thêm.
“Có lẽ, trong nhất thời sẽ không thể tăng thêm hiệu suất của Hồn Niệm Quyết! Ta nên dừng lại thôi”
“Chủ nhân, việc trao đổi nguyên khí châu cũng đã kết thúc vào ngày hôm qua. Có lẽ ngày nên ra ngoài chào tạm biệt rồi trở về Thiên Cấm Sơn”
“Là vậy sao? Thôi được rồi, ta sẽ đi ra ngoài chào tạm biệt ngũ đại tán tiên”
…
Bửu Sơn Kỳ Hương đảo
Toàn bộ người tham gia đạo hội đã bắt đầu lên thuyền rời đảo từ ngày hôm qua. Do số lượng tu sĩ rất đông, nên vẫn còn người chưa kịp rời đi, nhưng số lượng vô cùng ít.
Bên trong sân của một tiểu viện, nơi Giác Linh Chân Nhân bố trí cho Trần Minh Quân. Ngũ đại tán tiên đang ngồi nói chuyện với cha mẹ cùng người nhà của Trần Minh Quân. Không khí cũng khá là hòa hợp và vui vẻ.
Trần Minh Quân xuất hiện thì lập tức ôm quyền chào hỏi ngũ đại tán tiên. Người nhà của hắn cũng cáo từ ngũ đại tán tiên để trở vào không gian châu.
“5 vị tiền bối. Vãn bối lần này là muốn hướng các vị nói lời tạm biệt.”
Giác Linh Chân Nhân nghe Trần Minh Quân muốn đi thì lên tiếng giữ khách
“Nhanh như vậy đã phải đi rồi sao? Sao không ở lại làm khách thêm một thời gian. Lão già ta rất là vui lòng tiếp đãi cậu.”
Trần Minh Quân còn chưa kịp trả lời thì đã nghe Liễu Nữ Nhân nói
“Đúng đó tiểu đệ đệ, nếu không có gì quá gấp, thì cứ ở lại thêm một thời gian rồi đi. Sau này cũng đừng có quên trở lại Châu Đốc, ta còn chưa có mời cậu ghé thăm chỗ ở của ta đâu.”
Trần Minh Quân nghe Liễu Nữ Nhân nói thì xấu hổ trong lòng. Hắn đã xâm nhập gia cư bất hợp pháp rồi. Tại tiền bối không biết đấy thôi.
Cao Đài Tiên Ông cũng đưa ra lời mời
“Tiểu hữu, cứ ở đây cho Giác Linh đạo hữu tận tình chủ nhà đi. Lúc nào cậu rãnh, nhớ ghé thăm Cao Đài Sơn của ta. Ta sẽ rất là hoan nghênh cậu.”
“Ta thì không có một chỗ nào ổn định. Ta không ngừng đi lại trong nhân gian. Cho nên không thể mời cậu được. Nhưng nếu cậu cần thì vẫn có thể tìm ta bất cứ lúc nào. Ta tin tiểu hữu rất dễ dàng là tìm được tung tích của ta”
Người lên tiếng cuối cùng chính là Hòa Hảo Chân Nhân.
Trần Minh Quân cung kính đáp
“Đa tạ các vị tiền bối thương yêu. Nhưng đúng là vãn bối có chuyện gấp cần làm. Cho nên không thể ở lại làm khách được. Còn về lời mời của các vị, vãn bối nhất định sẽ một lần ghé thăm làm phiền.”
Hắn nhìn qua Hòa Hảo Chân Nhân rồi nói
“Tiền bối, ta có quen biết một người. Hắn gọi Huỳnh Thiên, có phải là đệ tử của tiền bối không?”
Hòa Hảo Chân Nhân tỏ ra hơi kinh ngạc và hỏi
“Ồ! Tiểu hữu quen biết đệ tử của ta sao?”
“Cách đây không lâu, vãn bối gặp anh ấy ở Kiên Lương. Sau đó thì anh ấy đã rời đi. Nghe nói là có sự vụ trong sư môn.”
“Thì ra là vậy! Tiểu hữu nói không sai. Bởi vì trên đường đến đây ta thấy một tín đồ trong đạo đang bị bệnh nặng. Nên mới lệnh cho Huỳnh Thiên đi giúp đỡ.”
“Đa tạ tiền bối đã cho biết”
Lúc này, Trần Minh Quân vung tay lên, làm xuất hiện 500 viên thuốc tẩy tủy và 500 phần luyện thể dịch. Tất cả đều là loại hoàn mỹ. Mỗi một vị tán tiên đều có 100 phần thuốc ở trước mặt mình.
“5 vị tiền bối. Đây là thuốc tẩy tủy và luyện thể dịch. Đều có phẩm chất hoàn mỹ. Trước phẩm chất hoàn mỹ còn có cực phẩm, cao phẩm, trung phẩm và sơ phẩm. Vãn bối cung cấp phương pháp là để điều chế sơ phẩm. Còn trung phẩm và cao hơn thì hiện tại không ai có thể tạo ra được ngoại trừ vãn bối”
“Để các vị tiền bối dễ hình dung. Một viên thuốc hoàn mỹ tương đương với 1 triệu tỷ viên thuốc sơ phẩm. Cho nên hiệu quả rất là khủng bố. Các vị chỉ cần theo hướng dẫn của vãn bối mà sử dụng. Cho tới khi cảm thấy không còn hiệu quả nữa thì có thể ngừng lại. Số thuốc còn dư, các vị có thể ban cho đệ tử sử dụng.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT