*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.The Innovators cần có một nguồn thu mới, ổn định hơn ở MU Continel.
Đây là suy nghĩ của Shaka de Virgo khi tiếp xúc với đội đánh số, nguồn thu hiện tại của The Innovators đến từ hoạt động thám hiểm và dòng tiền bơm từ các kênh đầu tư của Rozar Vietnam JSC ở Địa Cầu, rất nhiều ngày rồi, các Innovator bận rộn với đủ thứ việc nên không thể tiến hành hoạt động thám hiểm được, còn tiền của anh Tuân thì nghe nói là "chưa về kịp", theo như kiến thức ảnh dạy thì hiện tại tổ chức mới nhú này đang bị "kẹt đạn".
Quỹ hiện tại vẫn còn kha khá, vấn đề ăn mặc đi lại của các thành viên có nữ chúa lo hết, xem như ổn, nhưng tiến hành các hoạt động, có trả công cho cộng đồng người xuyên không thì ngốn rất nhiều tiền, Phạm Nhã không thể xin thêm viện trợ của nữ chúa hay Nguyên lão Aegis Hopner được, đây là vấn đề của y, họ giúp nhiều như vậy là Phạm Nhã biết ơn lắm rồi, thậm chí thấy nợ họ quá nhiều nữa là khác.
Chúa tể ngồi trong cái đình nhỏ ghi chú đủ thứ, kín mít hết mấy trang giấy tập, nhìn vô thấy toàn là chữ nhỏ xíu, con số, bảng biểu, ma trận SWOT...
Đi theo anh Tuân học cách quản trị tài chính, quản trị doanh nghiệp, quản trị chiến lược, lập kế hoạch, giờ ở MU Continel, Phạm Nhã có thể triển khai mấy thứ kiến thức đã được học này để vận hành tổ chức The Innovators, ở White Castle anh Tuân có vẽ sẵn một cái sườn cho Hội, nhưng ảnh cũng không có "cố định" cái sườn này mà ảnh khuyến khích Phạm Nhã nên thay đổi sao cho phù hợp với tình hình thực tế, ảnh dạy Nhã nhiều như vậy cũng chỉ mong thằng em có thể tự "lo công việc" được.
Bị giới hạn về thông tin, nguồn lực, anh Tuân chỉ lập được một cái sườn xoay quanh chuyện thám hiểm, cũng là nguồn thu chính của The Innovators ở MU Continel.
Phạm Nhã thì lại đang suy nghĩ thêm, về một nghiệp vụ mới ở thế giới bên này, bình dân hơn, có thể kết nối được người xuyên không bình thường, The Innovators sẽ là người sử dụng lao động còn người xuyên không sẽ là những người lao động, hội sẽ trả lương và cung cấp phúc lợi, người xuyên không thì làm việc theo hợp đồng lao động và nhận lương theo tuần hoặc ngày.
Lập một kế hoạch kinh doanh không hề đơn giản, mọi thứ phải bắt đầu từ một ý tưởng kinh doanh thực sự độc đáo.
Sau khi có ý tưởng thì phải xác định các mục tiêu, mục tiêu phải cụ thể bằng con số, sau đó phải tiến hành nghiên cứu và phân tích thị trường, phải hiểu thị trường, hiểu được nhu cầu của người dân, phân tích điểm mạnh, điểm yếu, cơ hội thách thức, xem xét tới các nguồn lực của mình để đánh giá mức độ khả thi, rồi mới xác lập mô hình tổ chức kinh doanh, lập kế hoạch Marketing, lập kế hoạch quản lý nhân sự, lập kế hoạch quản lý tài chính rồi thực hiện kế hoạch bằng hàng loạt KPI...
Phạm Nhã day huyệt thái dương, cảm thấy rối và mệt hơn chiến đấu hai tư giờ ở núi Kongo nữa.
Leonidovich Hopner mang một khay trà tới, hôm nay Phạm Nhã không ra ngoài với các thành viên, mà chỉ ngồi ở "tổng hành dinh" bày mưu nghĩ kế, Thoth muốn tham gia lắm nhưng tên này là quân sư chiến lược, đào sâu vào hoạt động kinh doanh thì hắn tịt ngòi, cái này liên quan tới kiến thức chuyên môn, Phạm Nhã có thể lập kế hoạch để hắn phản biện theo logic được nhưng để hắn ngồi rặn ra một ý tưởng kinh doanh có thể hái ra tiền thì hắn chịu.
Nữ chúa để khay trà lên bàn, rót trà vào hai cái ly cho mình và Phạm Nhã, cô ta không có ngồi đối diện mà ngồi kế sát chúa tể trẻ để xem tên này làm việc.
Phạm Nhã tập trung chuyên môn, có mê mệt nữ chúa tới đâu thì cũng không có tâm trạng để hưởng thụ cảm giác "gần gũi" này được, nữ chúa thấy hắn cứ bí bách thế nào thì hỏi:
"Sao vậy, khó lắm à?"
— QUẢNG CÁO —
Phạm Nhã gật đầu: "Tôi thử nghiên cứu thị trường ở đây rồi, không tìm ra được ý tưởng gì mới mẻ cả, những sản phẩm ở chỗ tôi có, ở đây cũng có hết, mà còn trội hơn rất nhiều nữa, làm dịch vụ thì khó mà cạnh tranh được với những dịch vụ cao cấp ở đây, hơn nữa đối với ngành dịch vụ, không giao tiếp tự do được với khách hàng là rào cản quá lớn để tiến hành hoạt động kinh doanh."
"Những kế hoạch táo bạo quá thì nguồn lực của tụi tôi không làm nổi, những người xuyên không bình thường cũng không tham gia vào được, mà tôi thì muốn kết hợp được với họ."
Leonidovich Hopner gật đầu, không hỏi nữa, chỉ yên lặng thưởng trà.
Phạm Nhã viết, tính toán trong đầu, rồi gạch xóa, từng trang giấy bị y vò thành cục, trên bàn cũng có mười mấy cục giấy như vậy, Leonidovich Hopner tò mò mở một cục ra xem thử, trong đó viết một kế hoạch kinh doanh tên là "đồng hành cùng người cao tuổi", đại khái là một dịch vụ giúp việc nhà cho những bà mẹ, ông bố cao tuổi mà không có con.
Ở MU Continel, trường hợp này rất nhiều, các trường hợp ông bố bà mẹ cao tuổi mà không con, thuộc diện có con nhưng con nhận ban ân thất bại, hoặc có con mà con bị tử vong khi đi thám hiểm.
Dân ở đây thường chỉ đẻ một đến hai con, thế giới này đã quá phát triển, mà một xã hội càng phát triển thì nhu cầu sinh nở lại càng thấp, đến tuổi già, những ông bố bà mẹ mất con này rất côi cút, cuộc sống họ không thiếu thốn về vật chất nhưng nghèo nàn về mặt tình cảm.
Phạm Nhã muốn thông qua dịch vụ này để những người xuyên không trẻ đến, không cần làm quá nhiều mà chỉ cần giúp các cụ những việc lặt vặt, ăn cơm cùng là được, để các cụ cảm thấy như có con cháu ở trong nhà mình.
Phạm Nhã gạch bỏ dịch vụ này vì rào cản ngôn ngữ của người xuyên không với người bản địa, hai bên không giao tiếp với nhau được thì rất khó để người xuyên không "đồng hành" với các cụ, ứng dụng phiên dịch mới ở bản beta thôi, đôi khi nó còn dịch kiểu word by word, không sao đâu thành no star where, chưa áp dụng rộng rãi được.
Leonidovich Hopner gật đầu, thấy ý tưởng khá tốt, dễ triển khai, cũng không mới nhưng dân bản địa ít ai chịu làm việc này, những người giàu có lắm của cải thì thuê hẳn người giúp việc, trả lương cao, quan hệ giữa người giúp việc với chủ nhà thì tất nhiên là không có cảm giác "đồng hành" ấm cúng như gia đình mà dịch vụ này hướng tới được.
Nữ chúa tể lại xem thêm vài cục giấy, cô ta nhận ra mấy ý tưởng "Fail" này không có cái nào tồi cả, thế nhưng đúng như Phạm Nhã nói, những kế hoạch này luôn bị vướng ở một khâu nào đó, khó mà triển khai hiệu quả được.
Leonidovich nói: "Ngươi bị phức tạp hóa vấn đề, ngươi bay bổng quá, toàn nghĩ chuyện đao to búa lớn quá mà không nghĩ mấy thứ đơn giản."
Phạm Nhã ngạc nhiên nhìn nữ chúa, tới giờ y mới nhận ra hai người họ đang ngồi rất sát nhau, chỉ cần nhích đầu lên xíu là thơm vào mặt nàng được...
Leonidovich cười rất đẹp: "Mở một nhà hàng đi, nấu mấy món đặc sản ở Địa Cầu, các ngươi mang nguyên liệu qua đây, ta có thể cấp vốn cho ngươi làm, thuê một tòa nhà vừa làm chỗ ở vừa làm nơi kinh doanh, người xuyên không có thể làm đầu bếp, làm phục vụ, ngươi dạy họ mấy chục mẫu câu giao tiếp là được."
— QUẢNG CÁO —
"Nếu như nhà hàng đầu tiên thành công thì ngươi mở thêm mấy cái tương tự vậy nữa, làm cùng một thương hiệu, vừa cung cấp việc làm, chỗ ở cho dân của ngươi, vừa có nguồn thu cho Hội ngươi luôn, không đơn giản dễ làm hơn mấy kế hoạch phức tạp này à?"
Phạm Nhã hít sâu, Food and Beverage service, F&B ở dị thế giới? Hơn nữa còn phát triển thành chuỗi nhượng quyền thương mại, Franchisee?
...
Chiều cùng ngày sau khi bị đánh bầm dập và được tắm nước để chữa trị thương tích, cả hội The Innovators không có đi ăn nhà hàng mà mua đồ ăn về vừa họp ở cái đình vừa dùng bữa luôn, mọi người nghe Phó chủ tịch Shaka de Virgo trình bày kế hoạch đánh vào thị trường F&B bằng hình thức Franchisee thì rất là bất ngờ.
Thoth cảm thấy kế hoạch này có triển vọng: "Hợp lý đấy, đồ ăn ở đây rất ngon nhưng đồ ăn ở Địa Cầu cũng không kém cạnh đâu, có khả năng cạnh tranh được."
Miharu giơ tay: "Mở nhà hàng Nhật đi, ẩm thực Nhật không lạm dụng quá nhiều gia vị mà chú trọng làm nổi bật hương vị tươi ngon, tinh khiết tự nhiên của món ăn, hương vị món ăn Nhật thường thanh tao, nhẹ nhàng và phù hợp với thiên nhiên từng mùa, thích hợp với phong cách lịch sự, nhẹ nhàng của dân bản địa, tôi nghĩ họ sẽ thích."
Chien the Great giơ tay: "Nhà hàng Hoa đi, tôi thấy ngược lại, người ở đây có phong cách kiểu nhẹ nhàng thì nên cho họ ăn mấy món đậm vị của Hoa Quốc, hội tụ đầy đủ từ hương, sắc, vị đến cách bày biện, trang trí, vậy mới tạo được điểm nhấn chứ."
Hoàng giơ tay: "Nhà hàng món Việt đi, đồ ăn bên nước tôi không quá cay, quá ngọt hay quá béo, tôi nghĩ sẽ dễ thâm nhập thị trường hơn, hơn nữa bên tôi dùng nhiều nguyên liệu phụ để chế biến món ăn, chủ yếu là rau như rau thơm, tía tô, kinh giới, hành, thìa là, mùi tàu, cho họ ăn nhiều rau vào, ở đây tôi thấy họ ít ăn rau quá."
Shen Long nói: "Tôi từng đi Thái Lan chơi, ở đó có mấy cái siêu thị lớn, bán đủ thứ đồ ở trong theo dạng sạp hàng, mỗi sạp là một phong cách ẩm thực, có lẩu Thái, có đồ Nhật, đồ Hàn, đồ Trung gì cũng có, tôi thấy hay là chơi kết hợp đi. Món nào thì cũng là món Địa Cầu mà."
Phạm Nhã bóp trán, xem ra không ai phản biện tính khả thi của việc mở nhà hàng tại dị giới cả, dự án này thông qua rất "êm" nhưng tới chỗ chi tiết thì bắt đầu có vấn đề, nên bán cái gì đây?
Miharu nói có lý, phong cách của người bản địa hợp với kiểu đồ Nhật nhẹ nhàng thanh tao, Tokuda nói cũng có lý, đã họ thanh tao lịch lãm thế thì nên cho họ tí "khác biệt" để tạo điểm nhấn, không đụng hàng, Hoàng nói cũng có lý, dân ở đây ít ăn rau thật, toàn ăn thịt, hơn nữa đồ Việt là kiểu trung hòa, không đậm vị quá cũng không nhạt quá, Shen Long nói cũng hay, bán hết luôn vì dù sao đều là đồ ăn Địa Cầu mà, thế nhưng bán hết có được không? Có ổn không?
Anh Tuân chưa dạy cho Phạm Nhã đặc thù ngành F&B, y cũng còn mù mờ nhiều vấn đề lắm, nhưng ảnh có chỉ Nhã một chiêu, có thể xài khi bị rơi vô trường hợp "mù kiến thức" kiểu như này:
"Cái gì mày làm không được thì đi thuê người biết làm về là được."
— QUẢNG CÁO —
Thế là liền nói: "Chúng ta cần tuyển dụng nhân sự đi nghiên cứu thị trường, làm rõ thói quen ăn uống, khẩu vị của dân bản địa để chọn được phong cách ẩm thực phù hợp, tuyển nhân sự am hiểu quản trị nhà hàng khách sạn chuyên nghiệp, đầu bếp chuyên nghiệp trong cộng đồng người xuyên không, cần phải lập kế hoạch tỉ mỉ trước sau đó mới triển khai, nhân viên phục vụ thì không cần yêu cầu gì nhiều, có thái độ tốt là được rồi."
Phạm Nhã nhớ tới lúc anh Tuân vác một đống nhân viên về Gray Castle, y ráng bắt chước: "Nói chung, trước mắt phải đi tuyển dụng, tuyển dụng xong rồi thì vừa hoạt động vừa kiểm thử, nếu ổn thì mở rộng quy mô nhân sự, nhân rộng mô hình kinh doanh. "
Katie giơ tay: "Các anh đã giao cho tôi làm người đại diện cho The Innovators, chuyện này giao tôi đi, đây là nghiệp vụ của The Innovators nhưng anh nên chuyển giao quyền quản lý bằng cách phân quyền cho những người bình thường như chúng tôi, các anh là Walker, nên làm những chuyện khác, đừng nên phân tâm vì mấy việc này."
...
The Innovators vận động rất nhanh, chủ yếu bị ảnh hưởng bởi tác phong của Chủ tịch Tuân, cảm giác về "sứ mệnh" của Phó chủ tịch Thoth và người đã hấp thu hòa quyện cả hai thứ này vào trong phong cách của mình là Phó chủ tịch Shaka de Virgo.
Ở MU Continel không có chủ tịch, Shaka de Virgo là anh bự, Thoth tuy ngang hàng nhưng cũng tự coi mình là cấp dưới của chúa tể, kể cả Nguyên lão Aegis Hopner cũng được Shaka phân công dưới dạng "thỉnh cầu", lịnh chúa vừa ra, ngày hôm sau, Katie, Shen Long và Hoàng đã đứng ở bến cảng để tuyển dụng nhân viên.
Ngoài bến cảng ở Thành Trì Trung Tâm lúc này có rất nhiều người xuyên không, đây vốn là một nơi tụ tập của họ, hơn nữa nhờ lệnh truy nã của The Innovators, mấy hôm nay ở cảng lại càng nhiều người hơn, ai nấy đều cảnh giác nhìn một cách dò xét các hành khách lên Thuyền Bay, chỉ cần thấy người nào có cặp mắt màu hồng là liền báo cáo...
Katie xuất hiện cùng với Hoàng và Shen Long trên một chiếc thuyền độc mộc, bọn họ đứng chung với nhau, cô ca sĩ có nụ cười đẹp như mặt trời tỏa nắng này đứng giữa, phía sau, ở hai bên như người bảo vệ là hai gã kỵ sĩ rồng mặc giáp đỏ, giang cánh dơi, cầm những thanh kiếm tinh thể cũng màu đỏ rực, hai gã này đứng phía sau Katie tôn lên cô nàng, khiến ai cũng phải nể sợ.
Katie đứng ra tuyên bố tuyển dụng một số vị trí quan trọng để làm dự án cho "công ty con" của hội The Innovators, thông tin này khiến những người xuyên không phải ồ lên bất ngờ, thế nhưng sau đó nghe Katie giải thích thì họ lại khá thất vọng vì không được tiếp xúc và làm việc trực tiếp với các Innovator.
Hiện nay có rất nhiều người xuyên không muốn gia nhập vào The Innovators, kể cả một số Walker tự do cũng không ngoại lệ nhưng tổ chức này không cho thấy thái độ muốn tiếp tục tuyển dụng thêm thành viên mới, danh tiếng của The Innovators đã quá thịnh, anh Tuân đã tạm khóa chức năng "add" thành viên vào Hội, cần phải có một thời để anh Tuân sắp xếp, khi nào sẵn sàng mới mở lại chức năng này, không thì cái hội mới nhú sẽ vỡ trận từ bên trong do quy mô phát triển quá nhanh, mà trình độ quản lý, tổ chức thì theo không kịp.
Thế nhưng mở một "công ty con" để tuyển dụng nhân sự làm dự án thì lại khác, những người nhân viên này dù thực tế là người lao động của The Innovators nhưng họ làm việc dưới một cơ cấu phụ của Hội, do Katie cầm quyền quản lý, nói cách khác về danh nghĩa thì họ là nhân viên của Katie, cô mới là người sử dụng lao động.
Mấy chiêu này Phạm Nhã học hết của anh Tuân khi nghe ảnh kể về mô hình Holding của Dương Kinh Luân, chủ tịch tập đoàn dầu khí Oasis không tự mình đầu tư cái gì cả, mà ổng sẽ rót vốn vào Oasis Holding, rồi lại để Oasis Holding tiến hành mở thêm công ty con để làm dự án đầu tư, dự án thất bại thì giải thể công ty, dự án thành công thì có thể bán hẳn cả cái công ty, thích dự án nào thì mua hẳn cái công ty chủ dự án đó, tinh giản thủ tục...