007:00:00

5h chiều, tan làm, Phạm Nhã không về nhà mà đạp xe ra ngoài chợ Kim Biên, khu chợ bán hóa chất lớn nhất Sài Gòn.

Chợ Kim Biên được mở từ những năm 60. Khi mới thành lập, nơi này chỉ là khu chợ tự phát được mở ra nhằm mục đích phục vụ nhu cầu mua bán đồ và hàng hóa của vợ con sĩ quan chế độ cũ.

Sau khi Sài Gòn giải phóng, chợ Kim Biên chuyển sang hoạt động theo mô hình hợp tác xã, chủ yếu buôn bán các loại vật liệu xây dựng và các mặt hàng ăn uống. Tuy nhiên sau một thời gian làm ăn không hiệu quả, ban quản lý khu vực quyết định chuyển sang cho tiểu thương thuê sạp buôn bán từ năm 1984. Cũng từ thời gian này, các mặt hàng hóa chất, thực phẩm, công nghiệp bắt đầu được bày bán công khai.

Phạm Nhã nhớ mấy năm trước còn có mấy bài báo nói về khu chợ này với tít rất giật gân như “Hãi hùng khu vực đầu độc người tiêu dùng”, “Mua hóa chất dễ như rau” các kiểu.

Phạm Nhã đạp xe giữa chợ, sự xuất hiện của MU Continent dường như không gây ảnh hưởng lớn tới nếp sống ở chợ, hai bên đường, người ta vẫn bày bán đủ loại hóa chất trong các sạp hàng, phổ biến nhất là các loại hóa chất chế nước lèo làm bún, phở, hủ tiếu, đặc biệt là các loại đường Tây tạo vị siêu ngọt cho nồi nước lèo bún bò, bún riêu cua, nghe các tiểu thương “quảng cáo” chỉ cần vẩy một ít hạt đường nhỏ vào trong nồi nước, lập tức sẽ có ngay vị nước lèo bún bò tuyệt ngon mà chẳng cần phải ninh xương mất thời gian lại tốn kém.

Đi tiếp một vòng quanh chợ, Phạm Nhã được biết thêm vài loại bột tạo vị trà chanh dùng để pha với nước trắng thành nước cốt chanh chua ngọt đúng vị, nghe nói một muỗng nhỏ bột này sẽ pha được 500 cốc trà chanh.

Ngoài ra còn có các loại hóa chất tạo mùi cà phê, từ cà phê Moka cho đến hương Cacao, Cà phê rang sấy. Các loại nước xả quần áo và nước rửa chén với giá rẻ như cho. Các loại thuốc thúc chín trái cây có khả năng “hóa phép” mọi loại trái cây xanh, non thành quả chín. Các loại hóa chất tẩy trắng rau củ quả, cho vào rau củ bẩn thì sẽ trắng tinh như mới gột rửa...

Mất gần nửa tiếng lang thang vô định, Phạm Nhã cuối cùng cũng tìm thấy mục tiêu của mình. Một sạp hàng có bán bả chó. Phạm Nhã chui vào trong sạp, lúc chui ra đã cầm trong tay một túi bả to tướng, y cười thỏa thê mãn nguyện, đạp xe về nhà tắm rửa thay đồ rồi đi học.

...

005:30:00

Cả thế giới đều đang hướng về MU Continent, thế nhưng nếu phải nói ở đâu mà người ta bàn tán về nó nhiều nhất, câu trả lời chắc chắn là trong các trường học. Trong trường học, tất cả mọi người đều đang nói về MU Continent, “Hion” và những con đường, không chỉ các học sinh, kể cả giáo viên cũng không ngoại lệ.

Người thì muốn được làm một nhà thám hiểm MU Continent, kẻ thì liên tục kể về những người xuyên không mà mình nghe nói tới, cũng có những người lo lắng, không biết sự va chạm giữa hai thế giới rồi sẽ mang đến những thay đổi gì trong tương lai.

Trung tâm giáo dục thường xuyên Quận Tân Phú, nơi mà Phạm Nhã theo học có thể nói là một cơ sở giáo dục hệ “bổ túc” lớn nhất thành phố, so với các trung tâm ở các Quận khác chỉ là một tòa nhà nhỏ với vài lớp học thì quy mô nơi này không thua kém gì các trường cấp ba hệ chính quy, khuôn viên trường rất lớn, ba dãy lầu, mỗi dãy có hơn mười phòng học chật kín học sinh, tầng trệt là các phòng chức năng.

Vẫn chưa tới giờ vào học, Phạm Nhã vào lớp cất cặp sách rồi leo lên lầu 3, ở trung tâm, lớp 10 được đánh mã C ở lầu ba, lớp 11 là mã B lầu giữa, lớp 12 là mã A lầu 1. Phạm Nhã học ở lớp 12A6, mục tiêu của Phạm Nhã là cô bé người xuyên không trông có vẻ gầy gò mà y bắt gặp hôm sinh hoạt dưới sân trường, Trung tá Trần Thanh Dương lúc đó đã “câu” được vài người xuyên không trong tung tâm nhưng những người còn lại y không biết đang học ở lớp nào.

Riêng cô bé này lúc đó ngồi cách Phạm Nhã có hai dãy, lại cùng hàng, y biết khu vực đó của lớp 10C6.

Phạm Nhã đi ngang qua lớp học, bên trong phòng học, mấy cô bé, chàng trai đang nói chuyện cười đùa, rất ồn ào và náo nhiệt, duy chỉ có một cô bé gầy gò lặng lẽ ngồi trong góc tường cạnh cửa sổ, cô bé chống cằm nhìn ra ngoài trời không biết đang suy tư điều gì.

Phạm Nhã nhíu mày, nói thật y không nghĩ mình có thể nhìn thấy cô bé, giờ này còn cách thời điểm dịch chuyển hơn năm giờ đồng hồ, nếu như cô bé này đã sớm liên lạc với Trung tá Trần Thanh Dương thì chắc chắn sẽ không đi học tối nay mà sẽ được Trần Thanh Dương triệu tập để tập hợp cùng với những người xuyên không khác, chuẩn bị cho đợt dịch chuyển mới đúng.

Như vậy, cô bé này hẳn cũng không nhắn tin cho Trần Thanh Dương, mà Trần Thanh Dương cũng ngược lại không cưỡng chế triệu tập cô bé dù người đàn ông rất có thể đã biết cô là một người xuyên không. Thế giới kia nguy hiểm như vậy, cô bé này làm sao sống sót được, chẳng lẽ Trung tá Trần Thanh Dương định sống chết mặc bây sao?

Cũng có thể Trần Thanh Dương có chuẩn bị khác cho cô, dù sao tới 9h là tan học, tầm này tới lúc dịch chuyển vẫn còn dư ba giờ, có thể người đàn ông sẽ liên lạc thậm chí cưỡng chế cô bé trong khoảng thời gian này. Phạm Nhã lắc đầu, trở về lớp học của mình.

...

Chuông tan trường reo lên. Phạm Nhã thu dọn cặp sách rồi đi xuống dưới bãi giữ xe, không về nhà ngay mà nán lại đợi khối 10 cũng ra về. Phạm Nhã đứng dưới một góc cây, đưa mắt tìm kiếm cô bé trong dòng người, đợi một lúc lâu, cuối cùng cũng nhìn thấy cô.

Phạm Nhã lặng lẽ dắt xe đi phía sau cách cô bé cỡ hai ba mét. Khác với các trường cấp ba hệ chính quy, nam sinh mặc đồ tây, nữ sinh mặc đầm, trong trung tâm cả nam và nữ đều mặc đồng phục là quần tây áo sơ mi trắng, cô bé này vốn đã gầy rồi, trong bộ đồng phục này nhìn còn gầy hơn, có thể nói là gầy teo, phía trước phẳng phiu, phía sau lép xẹp.

Ngoài cổng trường đang có một chiếc xe cảnh sát đậu dọc lề đường, cô bé gầy cúi đầu đi ra ngoài cổng rồi lại gần chỗ một người đàn ông trung niên đang đứng cạnh một chiếc xe máy, hẳn là bố của cô đến đón con đi học về.

Lúc này, có ba người đàn ông mặc thường phục bước ra trong xe cảnh cát chặn đường hai cha con, mấy người giơ thẻ cảnh sát rồi nói gì đó với người cha. Phạm Nhã lặng lẽ đi ngang qua chỉ nghe được vài câu, đại loại bọn họ muốn mời hai cha con lên trụ sở công an thành phố có việc, trông thái độ của mấy người cũng khá nhiệt tình.

Đi ngang qua xe cảnh sát, Phạm Nhã liếc mắt nhìn vào trong xe, hàng ghế sau có một người đàn ông đang ngồi cúi đầu lướt máy tính bảng, trên màn hình là những tấm ảnh chân dung và từng hàng chữ chi chít, trông như một bảng danh sách.

Hẳn là danh sách những người xuyên không đã được tìm thấy? Phạm Nhã nghĩ, y không tiếp tục nán lại nhìn xem cô bé gầy gò mà leo lên xe đạp rồi chạy về nhà, suy đoán của y là chính xác, Trần Thanh Dương cũng không bỏ mặc cho những người xuyên không không liên hệ mình “tự sinh tự diệt” mà đã có phương án dành riêng cho họ, thông qua chuyện này, Phạm Nhã cũng hiểu phần nào thái độ của “quan trên” đối với cộng đồng người xuyên không trong nước.

Trên đường về nhà, Phạm Nhã còn ghé ngang chợ, mua ba cân thịt đủ loại, có thịt heo, thịt bò, thịt gà, thịt vịt, còn có mấy khúc dồi, lòng. Sau đó tấp vào cửa hàng tiện lợi “bổ sung” lương khô, nước suối. Cuối cùng còn ghé vào tiệm bán đồ chơi mua một cái mặt nạ Tôn Ngộ Không bằng nhựa an toàn cho bé.

...

003:00:00

Còn ba giờ đồng hồ thì dịch chuyển, Phạm Nhã ngồi xổm trong phòng, đeo găng tay cao su trộn bả chó với đống thịt, vo thành từng viên.

Bả chó, là một trong những hình thức trộm chó được những tên trộm chó chuyên nghiệp, giang hồ gọi là “cẩu tặc” sử dụng, đây là phương pháp dùng để độc chết chó có từ lâu trong dân gian.

Bả chó có thành phần chủ yếu là các loại chất độc nguy hiểm tác động tới hệ thần kinh và tim mạch của chó. Trong đó có Xyanua và bột Lưu huỳnh, hai thành phần thường thấy và cũng độc nhất. Đặc biệt chất độc Xyanua được xếp vào loại siêu nguy hiểm, chỉ cần một lượng rất nhỏ, khoảng 100mg Xyanua là đủ giết một con chó, một người trưởng thành chỉ cần ăn nhầm từ 200-250mg chất này thì có thể bị mất ý thức trong phòng 30 giây đến 2 phút, sau khoảng một tiếng thì rơi vào trạng thái hôn mê và có thể tử vong sau 3 giờ.

Phạm Nhã hí hoáy trộn, đầu đầy mồ hôi, thầm nghĩ đáng lẽ nên mua nhiều dồi, lòng hơn, thứ này át mùi hóa chất tốt hơn các loại thịt thông thường.

Bả chó, chính là thứ vũ khí bí mật của Phạm Nhã để đối phó với lũ “Hound”, cũng là biện pháp khả dĩ nhất mà y nghĩ ra được, cũng có thể thực hiện được trong hoàn cảnh hiện tại, vừa rẻ vừa thực dụng, Phạm Nhã thích lắm.

Chỉ mong là có tác dụng với bọn “Hound”, lũ này dù sao cũng có một nửa là chó mà nhỉ.

...

002:00:00

Phạm Nhã kiểm kê “hành lí”.

Ba lô đầy ấp lương khô, nước sạch và thuốc men, bút bi một cây, khẩu trang đen hai cái, đèn pin một cây, la bàn mini một cái, dao bếp hai con, băng keo lớn một cuộn, hộp quẹt bốn cái, quẹt diêm năm hộp, dầu ăn một chai, bả chó năm mươi viên, chảo một cái, giáo tự chế một cây, thuốc Jet một bao.

Phạm Nhã nhìn cái ba lô đang căng ra hết cỡ tới mức không thể đeo sau lưng được, chỉ có thể xách trên tay, trong lòng tràn ngập cảm giác an toàn.

Bảy mươi hai giờ tới chỉ được ăn lương khô, Phạm Nhã quyết định tự chiêu đãi mình bằng ba gói mì tôm kèm thêm hai cái trứng chiên. No căng bụng. Phạm Nhã lại chui vào trong toalet để giải quyết chuyện đại sự của thiên hạ.

Lần trước mấy chuyện này diễn ra một cách trần trụi trong nhà thờ lớn, Phạm Nhã không biết tín ngưỡng bên kia là gì nhưng vẫn cảm thấy tội lỗi vô cùng, chỉ ngặt nỗi bí quá mà không thể ra ngoài được nên đành cắn răng kiếm một góc ngồi xổm... sau đó cắt miếng thảm che lại, lần này y quyết quét sạch ruột bụng, mang một thân nhẹ nhàng đi du hành dị thế giới, thế là liền ngồi lì nửa tiếng.

...

001:30:00

Phạm Nhã khoan thai bước ra toalet, cảm giác hết sức dễ chịu. Còn một tiếng rưỡi, y quyết định lên mạng xã hội đọc tin tức, không ngoài dự đoán, lúc này trên mạng xã hội đang sôi sùng sục, có mấy trang thông tin đã đăng bài đếm ngược, vài người xuyên không còn đưa ảnh selfie “hành lí” của mình lên trên phần bình luận, cũng không biết là thật hay là giả.

Phạm Nhã chú ý thấy có một trang báo nổi tiếng ở Mỹ còn “chơi lớn” tới mức tổ chức luôn một buổi Live Stream trực tiếp khoảnh khắc dịch chuyển giữa hai thế giới của người xuyên không. Trong Live Stream, hai gã đàn ông Mỹ gốc Phi cao to mặc đồ đặc chế dán đầy Logo quảng cáo, tay ôm súng ngồi trên ghế cao cười nói trao đổi với phóng viên, nhìn thần thái có vẻ tự tin cực kỳ.

Phạm Nhã nhìn hai khẩu M4 Carbine, cảm thấy rất hâm mộ.

...

000:25:00

Phạm Nhã viết tiếp Di thư, sau đó đi thay đồ, đã có kinh nghiệm lần trước, lần này y quyết định chồng thêm 4 lớp áo, quần cũng độn thêm một cái, nhìn như mập ra thêm một vòng.

...

000:00:10

Mười giây đếm ngược sau cùng, Phạm Nhã khoác lấy tấm thảm đỏ dày cộm, đeo lên mặt nạ Tôn Ngộ Không làm bằng nhựa “an toàn cho bé”, thắt lưng treo một cái chảo, tay trái cầm ba lô, tay phải cầm giáo tự chế. Lẳng lặng chờ đợi...

Cả thế giới lúc này cũng bắt đầu đếm ngược như sang năm mới, vô số người, hoặc trực tiếp, hoặc qua màn hình, nhìn chằm chằm những người xuyên không...

...

9

8

7

6

5

4

3

2

1

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play