Tảng sáng, Phạm Nhã thức dậy, y cảm giác váng đầu, trong ngực bụng như có cái gì muốn trào ra ngoài nhưng bị kẹt lại, rất khó chịu, y biết đây là hậu di chứng của trận bia “nhiệt tình” ngày hôm qua.
Trời còn sớm, y pha một cốc nước chanh giải cồn, làm một gói mì rồi bật Laptop, đăng nhập vào mạng xã hội. Từng bài viết được giật tít gây sốc hiện lên newfeed khiến cho người thiếu niên lập tức tỉnh táo hẳn.
“Mười một người bị giết trong cùng một ngày!”
“Án mạng liên hoàn phát sinh trong cả nước!”
...
Trong vòng 24h kể từ khi Phạm Nhã trở lại Địa Cầu, trong nước phát sinh mười một vụ án chết người xảy ra tại cùng một thời điểm, đồng thời hiện trường vụ án rải rác ở rất nhiều địa điểm khác nhau, có người chết trong phòng ngủ khóa trái cửa, có người được tìm thấy xác trong công viên, có người chết trong văn phòng làm việc, cũng có người chết ngay trước mặt người thân. Hiện trường vụ án cho thấy không có bất kỳ dấu vết nào của hung thủ.
Phạm Nhã nhíu chặt đôi mi, y có linh cảm những tin tức này có liên quan đến thế giới bên kia.
Trong tin tức có đề cập một trường hợp nạn nhân là nam sinh viên, ở cùng gia đình, trong đêm nạn nhân đột nhiên hô hoán người nhà rồi nói chuyện nhăng cuội khó hiểu như đang phê thuốc, sau đó trong khoảnh khắc biến thành một cái xác rách bươm bê bết máu không rõ hình dạng trước sự chứng kiến của cả gia đình.
Cơ quan điều tra khi được báo án thậm chí còn liệt người nhà của nạn nhân thành đối tượng tình nghi số một, cơ bản không ai tin tưởng lời khai của họ, mãi cho đến khi các nạn nhân khác xuất hiện, trong đó còn có vài trường hợp được Camera ghi lại, cơ quan điều tra mới xếp các vụ án này thành án mạng liên hoàn, hơn nữa còn liệt vào hàng trọng án tầm cỡ quốc tế.
Phạm Nhã click chuột vào nhóm hội nước ngoài, các trang nước ngoài cũng đang đưa tin về những vụ án mạng kỳ lạ phát sinh trên toàn thế giới, trong đó thậm chí còn có các Video bị khuyến cáo là nội dung bạo lực ghi lại khoảnh khắc cuối cùng của nạn nhân, trong Video các nạn nhân đều đang rất bình thường, sau một giây bỗng dưng trở thành cái xác không rõ hình dạng, cũng có trường hợp, nạn nhân một phút trước còn toàn vẹn, một giây sau đã ngã gục ra đất, đầu một nơi thân một nẻo, hình ảnh cực kỳ máu me ghê rợn. Càng quái đản hơn là thời gian của tất cả các Video đều ghi lại trong cùng một thời điểm.
Nói cách khác, giống như trong cùng một khoảnh khắc, trên toàn thế giới, có một thế lực ma quỷ nào đó đột ngột hiện lên nhân gian giết chết hàng trăm người bằng những cách thức tàn bạo nhất.
Phạm Nhã hít sâu một hơi, hậu di chứng của trận bia bọt tối ngày hôm qua biến mất tăm mất tích. Nếu như y đoán không lầm, những người này hẳn là những người “xuyên không” đến thế giới bên kia giống như mình, ở thế giới kia bọn họ bị giết chết bởi lũ sinh vật kỳ bí, cũng có thể là bị giết bởi người dân bản địa, sau khi kết thúc đếm ngược, thi thể của bọn họ cũng bị chuyển về Địa Cầu.
Mất một ngày để “lên men”, những vụ án này giờ mới được công khai ra toàn thế giới. Nói vậy, thông tin về thế giới bên kia và những người có khả năng “xuyên không” hẳn đã đến tai người Địa Cầu, Phạm Nhã cũng không cho rằng trong ba ngày ở thế giới bên kia chỉ có mình y sống sót, cho nên hàng trăm nạn nhân đã tử vong này chỉ là một phần của cộng đồng người “xuyên không”.
Như vậy thời gian sắp tới, ít nhất cho trước khi lần “xuyên không” thứ hai diễn ra sẽ còn có rất nhiều thông tin khác về thế giới bên kia và những người “xuyên không” được công bố.
Thế giới này, đang thay đổi!
Kiểm tra nhóm “The Chronicles of MU”, không có thông tin gì mới, Phạm Nhã tranh thủ ăn hết bát mì đã nguội ngắt lúc nào rồi tắm rửa thay đồ đi làm.
Đạp xe trên đường phố, không khí trên đường ngày hôm nay lạ hơn thường ngày rất nhiều, nếu phải hình dung, Phạm Nhã cảm giác bầu không khí hôm nay có vẻ tiêu điều và xơ xác, người đi lại ít hơn ngày thường, lực lượng an ninh lại nhiều hơn, trên các ngã tư đường đậu đầy mô tô của cảnh sát, lực lượng cơ động và dân binh tự vệ tuần tra khắp nơi, trên mặt ai nấy đều có vẻ lo lắng.
Đi vào trong trung tâm thương mại, Phạm Nhã thấy các đồng nghiệp đang tụ tập rất đông, bình thường mọi ngày trung tâm thương mại sẽ mở cửa đón khách lúc 9h sáng, đám nhân viên của các cửa hàng và bảo vệ phải đến trung tâm sớm hơn hai tiếng để chuẩn bị đón khách, hôm nay thay vì quét dọn gian hàng thì mọi người lại tụ lại bàn tán về những vụ án giết người trên mạng.
Có thể nói, cuộc sống thường nhật của tất cả mọi người đều bị những cái chết bí ẩn xảy ra trên toàn thế giới ảnh hưởng, như hòn đá ném xuống mặt hồ tĩnh lặng, gợn lên những cơn sóng. Phạm Nhã biết, sự ảnh hưởng này sẽ ngày càng nặng nề hơn.
Đến giờ “Checkin”, các nhân viên ai nấy vào vị trí, dư âm của những chuyện đang xảy ra không thể lắng lại trong một sớm một chiều nhưng công việc của mọi người vẫn không có gì thay đổi.
Phạm Nhã mua hai ly cà phê rồi xuống tầng hầm, bước vào phòng Camera, anh Tuân đã đến từ trước, nhìn thấy y liền kéo lại hỏi: “Đọc báo chưa?”
“Dạ rồi” Phạm Nhã trả lời người đàn ông.
Anh Tuân kể: “Anh mày có thằng em xã hội cực kỳ thân thiết làm bên cơ quan điều tra, trong Quận mình có một vụ do đội của tụi nó phụ trách, khuya hôm qua tụi anh đi nhậu, lúc say nó kể cho anh vài thông tin nội bộ. Tao nói mày nghe cấm mày kể lại người khác.”
“Mày biết gì không.” Tuân nâng kính, giọng từ tốn, Phạm Nhã chợt cảm thấy người đàn ông hầm hố lúc này trông có vẻ cực kỳ trí thức: “Thế giới song song là có thật!”
Phạm Nhã: “Hả?”
“Ừm, mày không nghe nhầm đâu, thằng em này xưa giờ có chuyện gì cũng tuôn hết với anh mày. Trước ở trong quận có một thằng điên hớt ha hớt hải chạy lên công an nói nó nhìn thấy một cái đồng hồ đếm ngược trên tay phải, chỉ có mình nó nhìn thấy, nó sợ đếm hết thì có con ma như trong phim The Ring nhảy ra giết nó...”
“Anh em công an nghe vậy liền cho nó đi xét nghiệm ma túy, kết quả ra âm tính, mấy anh em đuổi nó về nhà, thằng này nhất quyết đòi ở lại cơ quan không chịu về, còn đập phá đồ đạc nên bị nhốt trong buồng tạm giam.”
“Tối 12h lúc mấy vụ án xảy ra thằng này đột nhiên rú lên giữa đêm, mấy anh em xông vào buồng đã thấy nó nằm giữa vũng máu, trên người chi chít vết thương, giống như bị người ta tùng xẻo vậy.”
“Lúc đầu ai nấy đều tưởng nó tự hoại, nhưng mà trong buồng giam làm gì có dao hay vật nhọn để nó tự xử được, mọi người mới check Camera thì thấy nó đang yên lành ngồi xổm trong buồng tạm giam thì đùng một cái, bị như vậy.”
“Sau bên công an hộ tống nó đi bệnh viện cấp cứu ngay trong đêm, thằng này mạng cũng lớn thật, mất máu nhiều vậy mà không chết trên đường. Tới bệnh viện nó được truyền máu và băng bó vết thương, qua cơn nguy kịch rồi, giờ nhìn như xác ướp Ai Cập.”
“Cũng trong đêm hôm đó liên tục có án mạng xảy ra, là mấy vụ trên báo mới đăng nè. Mấy anh em pháp y, công an hình sự làm quần quật cả đêm không điều tra được gì, tới gần sáng có một vụ có Camera ghi lại, nạn nhân đang yên đang lành đùng một cái chết tại chỗ, không toàn thây, cực kỳ quái dị.”
“Mọi người mới xâu chuỗi nhanh, phát hiện tình hình y đúc như sự cố của thằng này nên đợi nó tỉnh lấy lời khai. Rất có thể, nó là nạn nhân sống sót duy nhất trong vụ này. Tới trưa hôm qua nó tỉnh lại, mày không biết lúc đó trong phòng bệnh chắc có gần trăm con người, mấy lão tay to mặt lớn cũng có mặt nghe lời khai của nó.”
Anh Tuân tiếp tục kể như người trong cuộc, giọng trầm bổng du dương khiến Phạm Nhã nghe rất nhập thần.
“Nó kể lại lúc 12h đêm, cũng là lúc đồng hồ đếm ngược của nó về 0. Nó mở mắt ra đã thấy đang ngồi trong một cái nhà thờ cổ xây bằng đá, bên ngoài tuyết rơi ngập mặt, nó sợ lạnh nên núp luôn trong nhà thờ.”
“Lúc này nó phát hiện đồng hồ của nó lại đếm ngược tiếp 72h, thế là nó chờ cho tới lúc hết đếm ngược, nó tin là đồng hồ đếm ngược về 0 thì nó sẽ được trở về nhà. À thằng này còn giải thích đó là nhiệm vụ luân hồi, rồi nó nói cái gì Chủ Thần không gian, cái gì Isekai con mẹ gì đó lung tung lắm.”
“Kể tiếp, tới tối. Bên ngoài nhà thờ có hai con quái vật hiện ra bao vây, đến tận sáng mới rút đi. Thằng này cũng khôn, nó cố thủ trong nhà thờ quan sát mấy con quái vật, chờ tới sáng ngày thứ ba bọn này rút đi liền kết luận mấy con này buổi sáng sẽ không chui ra tấn công nó, đến sáng ngày thứ tư, nhịn gần bốn ngày ba đêm nó mới chạy ra ngoài để tìm nước uống...”
Nghe đến đây, Phạm Nhã liền biết kết cục phía sau của vị huynh đài này, khác với y sớm đã có suy đoán về thế giới bên kia nhờ các Video Clip của “Hion” trong nhóm “The Chronicles of MU” nên đã chuẩn bị sẵn lương thực, nước uống.
Vị này, dưới tình huống chẳng có chút thông tin gì cả chỉ có thể động não, cuối cùng lựa chọn núp ở trong đồn công an chờ kết thúc đếm ngược. Thật ra đây là một lựa chọn khá hay, nếu như đếm ngược về 0 không phải là “xuyên việt” mà là có một ma như trong The Ring nhảy ra giết người, ở trong đồn công an quả thật an toàn hơn bên ngoài rất nhiều.
Truyện Đoản VănChỉ là người tính không bằng trời tính, trong buồng tạm giam không có thức ăn và nước uống mang theo sẵn, cũng không có vũ khí, vị huynh đài này chỉ có cách núp trong nhà thờ cố thủ, đến khi không chịu nổi buộc phải chạy ra ngoài, lúc này liền bị bọn “Hound” đang mai phục sẵn nhào lên tấn công.
Anh Tuân tiếp tục thao thao bất tuyệt, cũng không ngoài dự liệu của Phạm Nhã, vị huynh đài này sau đó liền bị hai con “Hound” rượt theo tùng xẻo, cũng may chỉ có hai con, cuối cùng vị huynh đài bằng “nghị lực” phi thường chui kịp vào trong nhà thờ, cũng đóng cửa chặn lũ “Hound” sau đó thoi thóp chờ đến 12h trưa, dịch chuyển về Địa Cầu.
Vị này cũng hết sức may mắn, cũng có chút thông minh, biết ra ngoài tìm nước vào buổi sáng ngày cuối cùng để có vấn đề gì cũng sẽ sớm được dịch chuyển trở về, chứ nếu y ra ngoài sáng ngày thứ ba thì chắc cũng xong đời rồi.
Thế nhưng mà, đã nhịn hơn sáu mươi giờ đồng hồ, sao không nhịn thêm vài giờ nữa có phải an toàn hơn không? Hay vị này quá tin tưởng vào “tập tính” của lũ “Hound”?
Anh Tuân hớp một ngụm cà phê cho ướt họng, đoạn nói tiếp: “Nghe ly kỳ vãi lìn đúng không em, thằng em anh bên cơ quan điều tra kể lại lúc đó mặt lão nào lão nấy tái mét, không phải sợ, mà cơ bản là đéo ai tin.”
“Thế nhưng không tin cũng không được, thằng này là nạn nhân duy nhất còn sống. Mấy tay kỳ cựu bên điều tra dùng hết mọi biện pháp lấy lời khai của nó, thậm chí còn mang cả máy phát hiện nói dối ra xài, còn mời tới mấy tay bác sĩ thôi miên để moi móc thông tin...”
“Cuối cùng không thể không thừa nhận là thằng này đã bị “dịch chuyển” tới một chỗ nào đó chắc chắn không phải trái đất, nó ở đó bốn ngày ba đêm, ở Địa Cầu chỉ trong tích tắc.”
“Như vậy cũng giải thích được nguyên nhân cái chết của những nạn nhân kia.” Kể tới đây, anh Tuân thở dài: “Chú mày không biết, tối qua thằng em anh kể lại, mấy năm làm nghề chưa bao giờ nó và đồng nghiệp sợ tiếp xúc với người thân nạn nhân như vậy, bọn họ gần như quẫn trí, chứng kiến người thân mình đang sống sờ sờ, đùng một cái biến thành một cái xác bấy nhầy, bây giờ phải giải thích với họ là người thân mình dịch chuyển đến một thế giới khác rồi bị quái vật giết... ai mà chấp nhận được chứ.”
Phạm Nhã gật đầu, việc này quả thật rất khó mà chấp nhận được.
Sự kiện này làm không khéo sẽ khiến cho toàn bộ xã hội bị rung chuyển, ảnh hưởng đến mọi hệ thống kinh tế, chính trị, khiến cho xã hội bất ổn, chắc đây cũng là lý do tại sao phía các cơ quan lại thắt chặt an ninh như vậy.
Tuân nói: “Hơn nữa sau khi trở về, thằng kia còn nói cái đồng hồ của nó đang tiếp tục đếm ngược 72h, dự là nó còn sẽ phải quay lại thế giới bên kia, cho nên tất cả chuyện này chưa kết thúc đâu. Sắp tới còn nhiều chuyện ghê gớm nữa.”
“Anh Tuân nghĩ sao về thế giới bên kia? Nếu anh cũng bị dịch chuyển sang đó anh sẽ làm gì?” Phạm Nhã châm chước chút ngôn từ rồi hỏi.
Tuân cười nói: “Bên kia chưa biết có gì ngon lành không, trước mắt thấy chết mấy chục người rồi, anh không muốn qua đó đâu, chú mày đừng có trù ẻo anh.”
Phạm Nhã ừm một tiếng, anh Tuân tuy không trả lời đúng trọng tâm câu hỏi của y nhưng Phạm Nhã cũng đã hiểu ý của anh ấy, đối với rất nhiều người việc đi qua một thế giới khác để khám phá có thể có sức hấp dẫn mãnh liệt nhưng nếu đó là một thế giới tràn đầy hiểm nguy với những con quái vật chực chờ xé xác bất kỳ ai thì lại là câu chuyện khác, không ai muốn một cái vé tàu một chiều dẫn thẳng tới địa ngục cả.
“Bây giờ người kia sao rồi anh?” Phạm Nhã hỏi: “Cái tay còn sống ấy.”
“Vẫn còn đang nằm trong bệnh viện nhưng mà được bảo vệ nghiêm lắm, cánh báo chí cũng ngửi được mùi bên phía bệnh viện nhưng không được tiếp xúc.” Anh Tuân nói: “Nghe thằng em anh kể thì nó đang được bên trên quán triệt tư tưởng dữ dằn lắm, nó còn được trang bị Camera, vũ khí với mấy thiết bị công nghệ cao để mấy ngày nữa qua bên kia thu thập thông tin.”
“Dạ” Phạm Nhã gật đầu.
Sự kiện “xuyên không” lần này xảy ra trên bối cảnh toàn thế giới, thông tin về những người có thể qua lại giữa hai thế giới còn sống và đã được phát hiện chắc hẳn đã đóng thành hồ sơ đặt trên bàn làm việc của rất nhiều người, không chỉ ở Việt Nam mà các quốc gia khác, đặc biệt là những nước phát triển chắc chắn sẽ tìm mọi cách tìm hiểu thông tin về thế giới bên kia.
Lần “xuyên không” kế tiếp, ắt hẳn sẽ có rất nhiều thay đổi, Phạm Nhã không khỏi nghĩ tới “Hion”, vị “tiền bối” này đã lặng lẽ sinh tồn tận nửa năm bên đó, hiện tại sự kiện “xuyên không” đã bắt đầu diễn ra hàng loạt, không biết kế tiếp “Hion” sẽ có động thái gì?
“Tám đủ rồi, làm việc thôi.”
“Dạ...”