Dư Thiến mặc một chiếc váy trắng, với mái tóc dài ngang vai xõa ra sau,
trên tay cầm một vài cuốn sách, dường như đang đi lang thang trong khuôn viên trường.
Khoé miệng cô nở nụ cười, trông có vẻ ngây thơ và lãng mạn lạ thường,
khi nhìn thấy một tên cặn bã xuất hiện trong phạm vi trăm mét trước mặt, nụ cười của cô càng mở rộng.
Bộ trang phục này là do cô bắt chước Vương Gia Gia, tên cặn bã này đặc biệt thích những cô gái ăn mặc ngây thơ.
Sắp tới rồi sắp tới rồi! Dư Thiến giữ chặt cuốn sách, không chịu được ý
muốn lao lên định đá cho anh ta một cái. Khi đi ngang qua Trương Nhất
Phàm, anh đã "vô tình" làm bong gân chân, và sau đó "vô tình" đập mạnh
cuốn sách trên tay vào người anh ta.
"Xịt." Khuôn mặt của Trương Nhất Phàm bị góc sách đập vào, không khỏi hít thở sau.
"Xin lỗi thật xin lỗi, cậu không sao chứ?" Dư Thiến hoảng sợ nhìn anh, vẻ mặt đầy áy náy.
Trương Nhất Phàm đang chuẩn bị tức giận nhìn thấy bộ dạng của Dư Thiến,
lập tức nở một nụ cười dịu dàng, giọng nói cũng sảng khoái: "Mình không
sao, nhưng là bạn học đây, chân cậu không sao chứ, cậu có cần mình đưa
đi phòng y tế không?"
Hơ hơ. Nhìn thấy tên cặn bã đã cắn câu, Dư Thiến chế nhạo. Sau đó, acô
nở một nụ cười ngượng ngùng và nói, "Mình không sao, mình thực sự xin
lỗi."
Nhìn thấy Dư Thiến ngồi xổm dưới đất nhặt sách, Trương Nhất Phàm cũng
ngồi xổm xuống giúp cô nhặt, anh còn tỉ mỉ lấy giấy ra rất cẩn thận lau
sạch sách.
Trong khi vẫn đang nhặt sách, Trương Nhất Phàm bắt đầu trò chuyện: "Bạn học, cậu đến từ khoa nào?"
Dư Thiến: "Khoa triết học."
Trương Nhất Phàm: "Khoa triết học? Thảo nào tính khí của cậu khác lạ như vậy. Ấn tượng đầu tiên cho người ta cảm giác rất yên bình, làm người ta không thể không bị cậu cuốn hút."
Dư Thiến: "..."
Nhịn lại, không được nôn!
Dư Thiến giả vờ ngại ngùng và cúi đầu không nói.
Trương Nhất Phàm tiếp tục nỗ lực: "Bạn học, chúng ta có thể kết bạn
Wechat không? Nhìn cậu, mình cảm thấy tim mình đập loạn nhịp. Mình có
thể có vinh dự này được làm bạn của cậu không?"
Trương Nhất Phàm nở một nụ cười dịu dàng với Dư Thiến, như thể anh ta thực sự yêu Dư Thiến ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Dư Thiến không thể chịu đựng được nữa, nhưng cũng không muốn bỏ cuộc
giữa chừng, chỉ có thể lấy điện thoại ra, nhanh chóng thêm cái tên cặn
bã này vào, kết thúc âm mưu mà mình đã đặt ra.
Tên WeChat của Trương Nhất Phàm là Nhất Phàm, và sau khi anh ta rời đi,
Dư Thiến ác ý đặt biệt dang cho anh ta là [tra nam bị sét đánh] .
Trong vài ngày tiếp theo, Dư Thiến cuối cùng cũng biết Vương Gia Gia
thất thủ như thế nào. Cô vừa trở về ký túc xá thì nhận được tin nhắn
WeChat từ Trương Nhất Phàm.
[Hôm nay chân cậu bị sưng, nhớ lấy khăn nóng chườm, nếu không ban đêm có thể sưng lênđấy [Thân yêu] . 】
Dư Thiến vừa thức dậy vào buổi sáng thì Trương Nhất Phàm gửi một bức ảnh về bầu trời. Anh ta còn nói [Bầu trời hôm nay rất đẹp, mình không nhịn
được mà muốn chia sẻ với em, nhưng nhiệt độ buổi sáng hơi thấp, nên khi
ra ngoài nhớ khoác thêm áo khoác nhé. 】
Vào buổi trưa, Dư Thiến nhận được một tin nhắn WeChat khác từ anh ta
[[Hình ảnh] Chuyên ngành công nghệ thông tin của chúng minhf thật nhàm
chán. Thực sự muốn biết lớp chuyênngành của cậu như thế nào. Mình cũng
rất muốn xem cậu trông như thế nào trong lớp, chắc hẳn rất xinh đẹp. 】
Một tin một tin WeChat, gần như có thể trực tiếp tạo ra một danh sách danh ngôn của tra nam.
* * *
Dư Thiến chế nhạo khi xem anh ta biểu diễn, một tuần sau, Dư Thiến lại nhận được WeChat của anh ấy
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT