Sau đêm ân ái đã là ba ngày, tính từ đó đến nay Lục Lãnh Phong đều thấy cô mang vẻ mặt ưu tư, phiền muộn

- Em có chuyện gì sao?

- Thật ra...à...không...không có gì đâu anh...

Hy Nguyệt lấp lửng, cô định nói gì đó với anh nhưng vội lắc đầu xua tay

Hỏi thế nào thì cô cũng chỉ lắc đầu càng làm Lục Lãnh Phong dáy lên tia bất an và lo lắng

Thật ra việc khiến cô cảm thấy ưu phiền như vậy đó là mỗi ngày Hy Nguyệt đều nhận được cuộc gọi từ cậu và sáng hôm nay lại là của ông ngoại

Ngồi ở ghế chủ tịch, Hy Nguyệt tập trung cao độ làm việc. Đang đặt bút định kí vào văn kiện thì điện thoại lại vang tiếng chuông

Cựu quốc vương David Henry, là ông ngoại cô gọi!!!

Hy Nguyệt dự đoán được chuyện ông sẽ nói nhưng cũng miễn cưỡng mà bắt máy. Cô mở loa ngoài, đặt điện thoại lên bàn làm việc rồi tiếp tục kí văn kiện

- Cái con bé ương bướng này, con mau trở về Anh cho ông

Cây bút trên tay Hy Nguyệt đột nhiên dừng lại, biết ngay là sẽ nói chuyện này mà

- Nhưng mà ông à...

- Không nhưng nhị gì cả, ông cho con thêm ba ngày để suy nghĩ. Nếu con vẫn ương bướng không chịu thì buộc ông và cậu con phải dùng cách khác

- Chuyện này...nói sao đi ông...con còn có việc...con tắt đây

Sau khi tắt máy, Hy Nguyệt liền ngã người ra chiếc ghế, dùng hai tay xoa xoa thái dương. Khánh Hà bên cạnh đương nhiên hiểu rõ câu chuyện và cô cũng hiểu cho nổi khổ của Hy Nguyệt

Cô và Tiểu Giang dù chỉ mới hẹn hò nhưng chỉ cần xa nhau vài ngày đã thấy nhớ huống hồ Hy Nguyệt và Lục Lãnh Phong bỏ lỡ nhau suốt ba năm. Vừa chỉ mới hạnh phúc không lâu làm sao nói rời khỏi thành phố này thì có thể rời khỏi

Nhưng nói đi thì phải nói lại, ông ngoại muốn Hy Nguyệt về Anh quốc chính là thương cô. Dù đã được biết sự thật nhưng cựu quốc vương lại không hề tin tưởng Lục Lãnh Phong

Ông rất sợ cháu gái sẽ như con gái ông năm xưa đặt tình yêu cho một kẻ không đáng

Thời hạn ba ngày dần trôi qua, Hy Nguyệt đã có sẵn câu trả lời. Dù thế nào đi nữa thì đáp án của cô vẫn là "không", cô sẽ không về Anh đâu

Ông ngoại gọi đến, Hy Nguyệt không do dự liền nhấc máy lên

- Con đừng cố chấp nữa, ngày mai về Anh quốc cho ông

- Nhưng mà ông à con đã nói mọi chuyện với ông rồi. Tại sao ông không hiểu cho con? Con yêu anh ấy, anh ấy cũng yêu con...Con không thể về ngay lúc này được

Hy Nguyệt dùng hết lời lẽ, cố gắng nói với cựu quốc vương. Thế nhưng, ông ngoại lại liên tục đặt ra câu hỏi gây sức ép cho cô

- Vì những lời giải thích của Lục Lãnh Phong mà con nghĩ hắn yêu con? Hay thực chất đó chỉ những lời bịa đặt? Không lẽ con định sống cùng Lục Lãnh Phong mà không có hôn lễ nào sao?

- Con và anh ấy chưa hề ly hôn, bọn con vẫn là vợ chồng hợp pháp

Hy Nguyệt tiếp tục chống chế, dù gì vẫn chưa ly hôn cần gì phải tổ chức hôn lễ

- Đúng là chưa ly hôn nhưng con nên nhớ ba năm trước người kết hôn cùng hắn là Diệp Hy Nguyệt. Con bây giờ là Ariana Henry, là công chúa cao quý của vương quốc Anh

Nói như vậy khác nào nói rằng hiện tại cô chính là mặt mũi là thể diện của Anh quốc, không thể tùy tiện sống cùng Lục Lãnh Phong

- Con đang bận, gặp ông sau

Bị nói đến nước này, Hy Nguyệt đã đuối lý, cô đành lấy bừa một lý do rồi tắt điện thoại thật nhanh

Khánh Hà ở bên cạnh nên có nghe được một chút từ đoạn đối thoại. Nhìn Hy Nguyệt thở dài mệt mỏi, Khánh Hà không biết khuyên thế nào cho đúng nên cũng chỉ đành lắc đầu

Cô nghĩ chuyện này Lục Lãnh Phong nên biết, chỉ có anh mới có thể giải quyết. Thế là Khánh Hà bèn bí mật kể lại cho người yêu của mình đó là Tiểu Giang và nhờ anh nói lại cho vị Lục tổng kia

Sau khi được Tiểu Giang cung cấp thông tin, Lục Lãnh Phong liền hiểu ra Hy Nguyệt trầm tư mấy hôm nay chính là vì chuyện này. Dường như đã biết khúc mắc, anh liền tăng lương tháng này cho trợ lý Giang

Lục Lãnh Phong ngồi suy nghĩ một lát, đâu phải là anh không muốn tổ chức lại hôn lễ chỉ là anh vẫn đang không biết nên cầu hôn Hy Nguyệt thế nào

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play