Nước mắt ướt đẫm gò má, kháng cự không được cô chỉ biết nức nở vô vọng

- Đê tiện, anh mau ra khỏi người tôi, đồ khốn nạn ra khỏi người tôi ngay, ra khỏi người tôi

Anh không bỏ tai lời cô nói mà cứ ra vào nơi đó luân động không ngừng. Bàn tay hư hỏng lại tìm đến đôi gò bồng một lần nữa xoa nắn. Tầm mười lăm phút sau, tiếng gõ cửa lại vang lên

- Lục tổng, tôi là Tiểu Giang đây. Sắp đến giờ họp cổ đông rồi

Anh chẳng vội lên tiếng trả lời, cứ tiếp tục xoa nắn nơi đẫy đà đến mức mềm nhũn. Vài giọt mồ hôi đọng trên trán, tóc đã che khuất nửa gương mặt xinh đẹp. Hy Nguyệt cắn chặt môi, xoay đầu sang một bên tránh né ánh mắt của anh, cô chẳng còn sức để la hét hay cầu xin nữa rồi cứ nằm im lặng mặc kệ cho anh phát tiết

- Lục tổng còn mười phút nữa là đến buổi họp rồi, ngài có ở trong đó không Lục tổng

- Được rồi cậu đến phòng họp trước đi một lát tôi sẽ tới

- Dạ? à vâng vâng

Sau khi nghe Lục Lãnh Phong nói Tiểu Giang cũng rời đi đến phòng họp. Anh bế xốc Hy Nguyệt ngồi lên đùi mình theo phản xa chân cô quắp chặt lấy hông anh, tư thế khiến người khác phải đỏ mặt

Nơi đẫy đà bị ép vào ngực anh đến biến dạng. Bàn tay hư hỏng lại sờ soạng khắp tấm lưng trắng ngần của cô. Vật đàn ông mạnh mẽ kia lại một lần nữa đi vào cơ thể cô tiến hành chạy nước rút

Sau một hồi chuyển động thân thể, anh bắn hết thứ chất lỏng trắng đục vào bên trong người cô rồi đỡ người Hy Nguyệt nằm ra sô pha. Lục Lãnh Phong mặc quần áo, thắt lại cà vạt, cô thì cứ nằm đó như người vô hồn, chẳng còn sức lực

Lục Lãnh Phong đành phải mặc lại quần áo cho Hy Nguyệt nhưng chiếc áo sơ mi đã hỏng hết nút rồi không thể cài lại được nữa. Sau đó anh cởi áo vest đen ra để lại cho cô, mở cửa đi về phía phòng họp không nói thêm câu nào

- Hức..hức...hức

Tiếng cửa phòng đóng lại thứ nước mặn chát kia lại một lần nữa trào ra, vì nghiêng sang một bên nên nước mắt cứ thế trượt dài qua sống mũi rồi rơi xuống

Sau cuộc hoan ái vừa rồi hai chân thon dài cứ run run liên hồi. Khuôn mặt tái nhợt không còn sức sống bây giờ trông cô khó coi vô cùng

Vừa rồi ở Lục gia anh còn rất ôn nhu cơ mà sao về công ty lại trở thành người khác. Nội Phong còn nói cô nhất định sẽ thay đổi được tính tình của anh nhưng mà xem ra không được rồi

Chẳng qua cô chỉ nói chuyện với Chu Kiệt tươi cười theo phép lịch sự, chưa hề vượt quá giới hạn. Vậy mà Lục Lãnh Phong sắc mặt khó coi đè cô ra chiếm hữu

Chẳng qua cũng vì mặt mũi thôi. Mang danh thiếu phu nhân lại đi cười cười nói nói với kẻ khác, anh sợ mất thể diện với nhân viên nên mới điên cuồng chiếm hữu cô như vậy. Chắc chắn là vậy!!! Chỉ còn lý do đó là thuyết phục nhất thôi

Cuộc họp kéo dài gần một tiếng cuối cùng cũng kết thúc. Anh và Tiểu Giang quay lại phòng, đang cầm nắm cưới định mở ra thì sực nhớ Hy Nguyệt đang ở trong đó

- Cậu đi làm việc tôi giao đi

- Dạ vâng

Thấy Tiểu Giang đã quay lưng đi Lục Lãnh Phong mới dám bước vào. Hy Nguyệt cũng đã ngủ từ lúc nào, cô dùng hai tay che chắn đi cơ thể của mình chứ nhất quyết không động đến áo vest của Lục Lãnh Phong

Anh tiến lại sô pha rồi ngồi xuống đoạn với lấy chiếc áo vest khoác lên người cô. Vén tóc ra sau tai rồi dùng ngón trỏ lau sạch mấy giọt nước mắt còn đọng trên gương mặt thanh tú như tạt tượng

Nghĩ lại chuyện vừa nãy hình như anh có hơi quá rồi, cảm thấy hơi có lỗi một chút. Thấy thần sắc nhợt nhạt, đoán là cô đang lạnh Lục Lãnh Phong với tay về phía bàn làm việc lấy cái điều khiển tăng nhiệt độ điều hòa lên một chút

Cứ để cô nằm ở ghế sô pha còn mình thì tiếp tục xử lý công việc

*Cốc, cốc*

- Lục tổng, tôi mang hồ sơ đến cho ngài kí

- Vào đi

Vừa xem xét tài liệu anh vừa lên tiếng để nhân viên bước vào

Người nữ nhân viên đi vào trên tay cầm theo một tập hồ sơ, đưa mắt về phía người con gái đang ngủ ngon giấc không khỏi ngưỡng mộ

Sau khi lấy được chữ kí, cô nữ nhân viên cúi đầu chào rồi nhanh chóng rời đi. Ra khỏi phòng, cô nhanh chóng chạy đến chỗ mọi người nói

- Tôi vừa mới thấy một cảnh trong phòng Lục tổng

- Ngài ấy nổi giận hả

Một người nhân viên khác lên tiếng

- Không, mà là chuyện khác

- Cô thấy cảnh gì mau nói đi làm chúng tôi tò mò quá

Người nữ nhân viên mới kể lại

- Lúc tôi vào lấy chữ kí thấy Lục phu nhân đang nằm ngủ rất ngon giấc, bên trên còn khoác áo vest của Lục tổng nữa

Sau khi nghe lời cô gái đó kể, mọi người trong phòng làm việc không khỏi ngưỡng mộ

- Xem ra Lục tổng rất thương phu nhân đấy

- Không biết đến khi nào tôi mới lấy được người chồng như Lục tổng, ngưỡng mộ quá đii

chương 60

16/01/2022



1



23

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play