** Mọi người lưu ý khi đọc chap này hơi khó hiểu: tại nó liên quan đến khoa học, toán học, vật lí, tâm linh v...v, mình dịch theo mình hiểu sát nghĩa nhất có thể, anh e nào còn chưa hiểu thông cảm dùm mình**

Đường Vũ ngưỡng mộ một người mê nghiên cứu say mê như vậy, huống chi Tôn Lão đã có nhiều đóng góp như vậy.

Tôn Lão nói chuyện rất chân thành, mặc dù rất muốn tìm hiểu công nghệ chế tạo kiếm cơ bản, nhưng ông không bao giờ dùng quyền thế tại nơi ẩn núp Lâm Đông đến bức bách hắn.

Thay vào đó, là 1 lời hứa hẹn.

Học viện Khoa học chắc chắn là nơi Lâm Đông có nhiều thứ tốt nhất, bất kể là trang bị, đạo cụ hay những thứ khác, cho dù Đường Vũ không cần những thứ này, Tôn Lão cũng phải rất vui khi đổi lấy Nguyên tinh

Nói thật, Đường Vũ đều động tâm a.

Xuất ra kĩ thuật chế tạo thanh trường kiếm cơ bản cũng không sao.

Vấn đề là ... thanh trường kiếm cơ bản do xưởng chế tạo, kỹ thuật chế tạo? Hắn làm sao mà biết được đây trời.

Đường Vũ khẽ lắc đầu tìm một cái cớ, " Loại trường kiếm này không phải do ta làm ra, mà là do một người bạn đồng hành của ta. Hắn là một cao thủ trong vấn đề chế tác trang bị, nhưng hắn không ở Lâm Đông, cụ thể quá trình chế tạo, ta cũng không nói được. "

Tôn Vệ Quốc tỏ ra thất vọng, nhưng không phải không có sự chuẩn bị về tâm lý.

Đường Vũ giọng nói rất trẻ, ông cũng không có coi thường người trẻ tuổi, chỉ là Tôn Vệ Quốc hiểu được sự phức tạp.

Trong dự án dung hợp nhân tố sức mạnh phi thường vào vật thể cụ thể, hắn cùng một số chuyên gia nghiên cứu rất lâu khó khăn lắm mới có thể chạm tay tới cánh cửa này.

Cho dù có một siêu năng lực đặc biệt nào đó cũng giúp ích cho việc rèn đúc, đối với dung nhập năng lượng siêu phàm bên trong con người, những người có thể làm được điều này cũng phải hiểu biết sâu sắc về khía cạnh này.

Bằng không cũng không thể nào thành công, huống chi thanh trảm ma kiếm này, kỹ năng chế tạo ra hoàn toàn đạt đến đỉnh cao, ở trong mắt hắn, đây không chỉ là vũ khí, mà còn là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.

Nhưng mà Đường Vũ còn quá trẻ, tích lũy quá ít.

Nếu như là một bậc thầy về đúc, sẽ hợp lý hơn nếu sử dụng một kỹ thuật đặc biệt để chế tạo ra trang bị.

Một kiện kho báu đang đặt ở trước mắt mình, nhưng lại không thể biết được bí mật của nó.

Tôn Lão, người đã dành cả cuộc đời cho nghiên cứu khoa học, bóng dáng có hơi chút cô đơn

Lại nghe Đường Vũ tiếp tục nói: " Tuy rằng không thể nói cho ông biết quá trình sản xuất cụ thể, nhưng ta vẫn hiểu được một chút, nếu ông muốn nghiên cứu công nghệ sản xuất này, ta cũng có thể cung cấp nhiều thanh trảm ma kiếm cho ông, tất nhiên, mọi thứ không phải là miễn phí, tôi muốn Nguyên Tinh. "

" Nguyên tinh không thành vấn đề, Tiểu Lâm, lát nữa mang 1 rương nguyên tin qua đây ..." Khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn của Tôn Vệ Quốc nụ cười rạng rỡ, giống như một bông hoa cúc đang nở rộ.

" Tiểu tử, vậy ngươi có biết hay không, vì cái gì năng lực siêu phàm bị lấy ra về sau, lực lượng tiêu tán đi rất nhanh, với tình trạng như vậy, coi như có thể dung nhập vào bên trong trang bị, cũng không có tăng cường hiệu quả trang bị đó bao nhiêu.



Đường Vũ suy tưu 1 lát.

Rune có ghi, chắc sẽ không phải.

Tuy nhiên, một số nguyên tắc của rune cũng được mô tả trong sách kiến thức cơ bản của Nguyên Lực.

Hắn sắp xếp ngôn ngữ và nói, " Đây là do thiếu vật dẫn nên sức mạnh sẽ nhanh chóng tiêu tan, giống như Linh hồn lực,. Cơ thể được sử dụng làm vật dẫn hoặc bình chứa linh hồn lực, nếu không linh hồn lực sẽ nhanh chóng tiêu tan. "

" Vấn đề này chúng ta đã xem xét qua rồi, nhưng nếu muốn kết hợp lực lượng siêu phàm này vào trang bị, việc đầu tiên phải làm đem nó lấy ra, vậy phải làm như thế nào mới có thể có được vật dẫn", Tôn Viện Trưởng nói.

" Điều gì sẽ xảy ra nếu vật dẫn này không phải là một thực thể đâu? "

" Đó không phải là một thực thể, đúng vậy a, tại sao phải là thực thể? Nhưng nếu nó không phải là thực thể, vậy cái gì sẽ gánh chịu thay? " Tôn Vệ Quốc rơi vào trầm ngâm.

" Theo ta suy nghĩ, cảm giác gánh chịu thứ đó chỉ có thể là bản thân mình. Trước hết, chúng ta phải làm cho sức mạnh này không bị biến mất. Sau đó, chúng ta có thể bắt đầu với cấu trúc . Dòng sức mạnh có thể hiểu về bản chất là sự khuếch tán. Ngay cả khi Linh hồn lực bị tiêu tán, như vậy có 1 loại nào kết cấu ở đây không? có thể làm loại sức mạnh này không thể lan tràn ra ngoài hay sao? "

Đường Vũ càng nói, càng nói chuyện càng hoạt bát, rất nhiều kiến thức không hiểu đều rất rõ ràng, nhất thời cũng vui vẻ lên.

“ Lực lượng tạo thành bản chất của Nguyên Lực, Nguyên lực là loại lực lượng khác với trước đây.

Nó vô hình và không có thực thể, nhưng nó thật sự tồn tại. Ta nghĩ loại yếu tố sức mạnh phi thường này là sự mở rộng của Nguyên Lực. Sau đó, cấu trúc giữ cho sức mạnh phi thường này không bị rời rạc, nghĩ kĩ lại nó nên được tách ra khỏi hai chiều trước và khái niệm ba chiều, hoặc thậm chí không sử dụng khái niệm về chiều không gian đi phân tích nó, cảm thấy đây là 1 loại quá trính thay đổi tách rời cấu trúc. Sự tồn tại của nó không phải có 1, mà là nhiều, hoặc thậm chí là vô số. "

" Mỗi 1 loại, từ Nguyên Lực đến lực lượng đặc biệt phải có một cấu trúc tương ứng, chúng ta gọi cấu trúc này là ..."

" Runes !! "

" Nó có lý, nó có lý! Tiểu tử, nhận xét của ngươi ít nhất cho phép chúng ta những người già vượt qua hơn phân nửa quá trình nghiên cứu."

Tôn Vệ Quốc vẻ mặt hưng phấn, miệng không ngừng lẩm bẩm, hai mắt sáng ngời, khuôn mặt cười tươi như hoa cúc, " Runes chữ này cũng tốt, nếu mỗi hệ số sức mạnh tương ứng với một cấu trúc, hình dạng của nó khác nhau, thật không giống lời nói! Có thể đây là một loại văn tự đặc biệt, ừ, chắc chủ đề này về sau phải thiết lập trong tương lai. "

" Dù sao, loại yếu tố sức mạnh phi thường này sẽ được gọi là rune trong tương lai. "

Đường Vũ cùng Tôn Lão tiếp tục giao tiếp.

Khoa học không có ranh giới, những thay đổi trong hệ thống sẽ không làm cho những gì bạn đã học trong quá khứ trở thành giấy vụn. Ngay cả khi bạn tiếp xúc với tất cả những điều mới mẻ trong những ngày tận thế, tư duy của các nhà khoa học vẫn thường vượt xa những người bình thường.

Có lẽ lúc này Tôn Lão không có nhiều hiểu biết về Nguyên Lực, nhưng khi cùng Đường Vũ trong lúc trò chuyện cũng khá bổ ích, thường khi nhắc đến một điểm, suy nghĩ của Tôn Lão cũng đủ lan tỏa ra mọi phương diện.

Thảo nào người ta luôn nói rằng thế giới trong mắt thiên tài, khác hẳn người thường.



Người thường nhìn thấy bề ngoài, nhưng có người nhìn thấy bản chất.

Tuy nhiên, Đường Vũ không biết rằng trong mắt Ton Lão, hắn mới là thiên tài thực sự.

Về phía trợ lý của Tôn Lão, Tiểu Lâm, người cũng là học trò của Tôn Lão lắng nghe rất kỹ cuộc trò chuyện giữa hai người.

Hắn cố gắng suy nghĩ kỹ, rõ ràng mỗi chữ đều nghe hiểu được, nhưng chính xác họ đang nói về cái gì? !

Nhưng dù sao, với tư cách là một trợ lý, hắn biết rất nhiều về nghiên cứu của Tôn Lão, nhưng tại sao hắn nghe không hiểu!

Nghe thanh âm, người trước mặt hẳn là còn rất trẻ.

Tiểu Lâm cảm thấy rằng mình đã học bằng Tiến sĩ giả.

…………

Nơi trú ẩn Lâm Đông

Trong một tòa nhà.

Có một vài bóng người ngồi trên bàn hội nghị, bầu không khí trang nghiêm.

Ở ghế đầu tiên là một người đàn ông trung niên rất uy nghiêm.

Họ Lục, Lục Kiến Quân

Người nắm giữ quyền lực thực sự của nơi ẩn nấp Lâm Đông.

Lục Kiến Quân đã hơn 50 tuổi, tóc hơi bạc, lúc này vẻ mặt uy nghiêm chỉ vào bức tranh từ máy chiếu bên cạnh.

Đó là một đống đổ nát, với màn sương đỏ bao phủ khắp nơi, dày đặc những con ma thú, giống như đại dương.

" Bức ảnh này được chụp bởi các nhân viên điều tra liều mạng ở Thị trấn Diệp Phong. Ta tin rằng các vị có thể hiểu ý nghĩa của nó mà không cần tôi nói thêm."

" Đó là vết nứt trong vực thẳm! "

Ngồi vào bàn hội nghị, hầu hết đều là những ông chủ quyền lực ở Lâm Đông, kém nhất là việc quản lý một bộ phận nhân vật cấp cao, những người này có con đường thu thập tin tức của mình, tự nhiên cũng biết đến trấn Phong Diệp xuất hiện 1 vết nứt vực thẳm.

Khi một vết nứt vực thẳm xuất hiện rất gần nơi trú ẩn, ý nghĩa về nó như thế nào, tất cả cũng minh bạch.

Nhất thời, các cấp cao trong phòng họp đều thấp giọng bàn tán.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play