Ăn xong cháo kê, Tang Tử chậm rì rì mà đi vòng vòng trong sân.
Đậu Đen như đại gia mà nằm trong ổ của nó ngáy ngủ.
Tang Du Đồng đứng ở trong phòng bếp, ý đồ muốn dùng Dẫn Thủy Quyết để rửa chén.
Sau đó, trên mặt đất trong phòng bếp lại có thêm một vũng nước nhỏ.
Tang Du Đồng bĩu môi, vén lên tay áo, nhận mệnh mà dùng nguyên thủy nhất người thường phương pháp để bắt đầu rửa chén.
Tang Tử đi dạo xong, chạy vào thư phòng, đem cuốn sách học chữ vỡ lòng mà cha nàng để lại nhìn một lần.
Cha của Tang Tử không chỉ có nghiêm trọng xem nhẹ lượng cơm ăn của Tang
Tử cùng Tang Du Đồng, cũng nghiêm trọng xem nhẹ tốc độ biết chữ của Tang Tử.
Tang Tử bỏ xuống cuốn sách học chữ vỡ lòng mà bị nàng vạch đến mau hỏng, chân ngắn chân nhỏ mà chạy đi tìm Tang Du Đồng, ngửa đầu hỏi nàng: "Mẹ, cha của con khi nào trở về?".
Cha nàng mà không trở về, nàng liền buồn chán mà lật tung nóc nhà.
Tang Du Đồng chần chờ trong chốc lát, có chút do dự hỏi Tang Tử: "Nếu mẹ đổi cha mới cho con, con có chịu không?"
Tang Tử đen mặt mà nhìn mẹ nàng, cái gì gọi là đổi cha cho nàng chứ? Mẹ nàng đây là muốn làm gì!
Vì thế, Tang Tử lời lẽ chính đáng mà đối Tang Du Đồng nói hai chữ: "Không thể!".
Không có việc gì thì đổi cha làm gì? Người cha này đối với nàng vẫn là
dùng tốt nhất. Hơn thế nữa, cha nàng không những đẹp trai mà nấu cơm lại ngon, nàng là choáng váng mới đồng ý đổi cha!
Nhưng mà Tang Du Đồng có vẻ như đã hạ quyết tâm, nàng dùng một loại ngữ
khí không thể thương lượng mà nói cho Tang Tử: "Ngày mai mẹ sẽ thành
thân, con sẽ có một người cha mới!"
Tang Tử phẫn nộ mà chạy về phòng của mình.
Đêm hôm đó, Tang Tử đem hành trang cõng ở trên lưng, đem sách học chữ vỡ lòng mà cha nàng để lại cho nàng cất ở trong ngực, thừa dịp trời tối,
rời nhà trốn đi.
Nàng muốn đi tìm cha của nàng, mới không cần một cái người lệch dưa táo nát nào đó làm cha mới của nàng đâu.
Trên đỉnh của mái hiên, mẹ của Tang Tử, Tang Du Đồng cùng cha của Tang
Tử, Thân Đồ Huyền hai mặt nhìn nhau mà nhìn bóng dáng Tang Tử rời nhà
trốn đi, trong lòng có chút phát sầu.
Con gái lá gan quá lớn, có chút sầu người.
"Nếu không, giờ mình nói thật cho nàng?" - Tang Du Đồng kết một cái ấn
truy tung quyết, triệu ra một con trùng truy tung, đuổi kịp Tang Tử.
Thân Đồ Huyền có chút do dự, Vu gia tình hình có chút phức tạp, hắn sợ
một khi Tang Tử biết chân tướng, trong lúc lơ đãng sợ nàng sẽ lộ ra dấu
vết.
"Vẫn là nhìn lại một chút đi, để ta đi tìm con gái trở về" - Thân Đồ
Huyền từ nóc nhà nhảy xuống, từ xa xa mà đuổi theo sau Tang Tử.
Tang Tử thân hình nhỏ nhắn, chân ngắn đi không mau, nàng đi không bao
xa, liền tìm một góc ẩn nấp, đem phòng hộ trận bàn phóng ra. Sau đó, lấy ra linh thạch để kích hoạt trận bàn, Tang Tử nhẹ nhàng mà chui vào
phòng hộ trận.
Đây là địa điểm mà Tang Tử đã tự hỏi cẩn thận để lựa chọn làm nơi ẩn thân.
Nơi đây cách nhà nàng có chút gần, nhưng lại là điểm mù mà Tang Tử nhắm
đến; xung quanh hoang tàn vắng vẻ, không có người xấu; một khi phòng hộ
trận bàn kích hoạt, có thể ngăn cản dã thú bình thường xuất hiện.
Thân Đồ Huyền đứng ở bên ngoài trận pháp, lại một lần mà cảm khái lên.
Gan lớn còn thông minh, đứa nhỏ này nếu mà lớn lên, thật đúng là làm người chống đỡ không nổi.
Thân Đồ Huyền nghĩ như vậy, không chút do dự mà ôm lên Tang Tử đã ngủ
rồi, lại diệt rớt trận pháp, ôm nàng ở trong ngực mang trở về nhà.
Buổi sáng ngày hôm sau, Tang Tử mở mắt ra, phát hiện chính mình xuất hiện ở bên trong một cái xa lạ từ đường.
Nằm bò ở phía dưới Tang Tử thân mình chính là Đậu Đen.
Cách đó không xa, đứng ở Tang Tử bên người đang đối bái phu thê là Tang Du Đồng cùng nàng tìm cho Tang Tử người cha mới.
Tang Tử hỏng mất mà từ trên người Đậu Đen bước xuống, mang vẻ mặt sống
không còn gì luyến tiếc mà nhìn mẹ ruột của nàng cùng người cha mới của
nàng.
Sau đó, khi phu thê đối bái xong, cha mới của Tang Tử ngẩng đầu, nhìn Tang Tử chớp chớp mắt trái.
Tang Tử trừu trừu khóe miệng, sắc mặt bình tĩnh, trong lòng lại rít gào như bị hàng vạn con ngựa giẫm qua.
Thấy quỷ, đây không phải là cha ruột của nàng sao! Đừng tưởng rằng thay đổi một cái khuôn mặt nàng liền nhận không ra.
Cái kia lông mày run rẩy, cái kia mắt trái méo mó mà nhắm, cái kia mắt
phải nỗ lực trợn to, còn có cái kia miệng không tự chủ được mà mở ra,
hoàn toàn là cùng cha ruột của nàng làm động tác chớp mắt giống nhau như đúc!
Trừ bỏ cha của nàng, Tang Tử chưa thấy qua trên đời này có người thứ
hai, có thể đem nguyên bản động tác khiêu khích chớp mắt trái, làm thành biểu tình trông run rẩy buồn cười.
Nếu người này không phải cha ruột của nàng, nàng từ nay về sau liền sửa tên, kêu mắt mù!
Mắt không mù Tang Tử, chịu đựng trong lòng một vạn con ngựa chạy qua, xem cha mẹ nàng hoàn thành nghi thức thành thân.
Hơn nữa, trong lúc nghi thức thành thân đang diễn ra, nàng thông qua
miệng của ba cô sáu bà đang nói chuyện phiếm ở xung quanh mà phân tích
hoàn cảnh hiện tại của mình.
Đây là nơi gia tộc họ Vu xây dựng Vu Gia Bảo, ở trên đảo Xi Vưu thuộc
Linh giới. Nhà họ Vu cũng là gia tộc tu tiên lớn nhất ở trên đảo Xi Vưu.
Còn người cha mới đang bái đường cùng mẹ của nàng, thân xác ngoài là tộc nhân thứ mưới sáu của nhà họ Vu, gọi là Vu Tri Sùng.
Vu Tri Sùng từng có một người vợ, gọi là Bạch Vân Tụ, Bạch Vân Tụ đã
từng sinh cho Vu Tri Sùng một đứa con gái, gọi là Vu Hàm Yên.
Năm Vu Hàm Yên năm tuổi, Bạch Vân Tụ hưu phu, sau đó nàng mang theo Vu Hàm Yên mà gả cho người khác.
Từ đó về sau, Vu Tri Sùng liền ra cửa du lịch, không biết tung tích.
Hiện giờ đã qua 5 năm, Vu Tri Sùng đem Tang Du Đồng mang về nhà, cũng tuyên bố hắn muốn cưới Tang Du Đồng.
Vu gia liền nhanh chóng mà thế Vu Tri Sùng cùng Tang Du Đồng chuẩn bị nghi thức thành thân.
Gia chủ của Vu gia chủ động thế Vu Tri Sùng cùng Tang Du Đồng chủ trì nghi thức.
Nguyên nhân khiến cho Vu gia nguyện ý làm như vậy rất đơn giản: Hài tử
rời nhà năm năm rốt cuộc chịu trở về, gia tộc dĩ nhiên muỗn tẫn mọi khả
năng mà cố gắng làm hài tử một lần nữa cảm nhận được sự ấm áp từ gia
tộc.
Bởi vì cái này tôn chỉ, nghi thức thành thân của Vu Tri Sùng và Tang Du
Đồng làm đến dị thường long trọng, phàm là tộc nhân của Vu gia có rảnh
đều sẽ đến từ đường xem lễ.
Sau khi bái đường xong, gia chủ của Vu gia liền lấy ra gia phả, đem tên của Tang Du Đồng viết lên.
Chờ cuối cùng chữ "Đồng" viết xong, gia chủ của Vu gia biểu tình trang trọng mà buông xuống bút, chuẩn bị khép lại gia phả.
Lúc này, khoác Vu Tri Sùng xác ngoài - Thân Đồ Huyền đột nhiên mở miệng: "Gia chủ, còn phải làm phiền ngài thêm một lần, đem tên của con gái ta
cũng viết vào gia phả".
Gia chủ của Vu gia nghe vậy, sửng sốt một chút, lúc này mới nhìn về phía Tang Tử đang đứng, ở bên cạnh là Đậu Đen.
Tiểu cô nương chỉ mới 4 tuổi, còn không cao bằng một con chó, trên mặt
không có biểu tình gì, eo lưng lại đĩnh đến thẳng tắp, nhìn ra được là
được giáo dục rất tốt.
Gia chủ của Vu gia nhìn "Vu Tri Sùng" cùng Tang Du Đồng, lại cúi đầu
nhìn nhìn Tang Tử, như thế nào cũng cảm thấy Tang Tử cùng Vu Tri Sùng
lớn lên rất không giống nhau.
Nghĩ như vậy, gia chủ của Vu gia liền uyển chuyển mà nói với "Vu Tri Sùng"... "
Này Tri Sùng, ngươi chắc biết rằng, chỉ có huyết mạch của Vu gia mới có thể được viết tên vào bên trong gia phả".
"Vu Tri Sùng" gật gật đầu- "Ta biết, cho nên mới muốn ngài đem Tang Tử
cũng viết vào bên trong gia phả, nàng là con gái ruột của ta, cũng là
con cháu thế hệ thứ mười bảy của Vu gia, tự nhiên có tư cách vào gia
phả."
"Vu Tri Sùng" vừa nói, những tộc nhân của Vu gia đang xem lễ liền không tử chủ mà nhỏ giọng thảo luận.
Gia chủ của Vu gia trầm tư hồi lâu, lúc sau mới phái người đến nơi ở của Tam trưởng lão, mượn về một pháp khí để nghiệm chứng quan hệ huyết
thống - Tố Ảnh Luân.
Tố Ảnh Luân ước chừng to cỡ hai cái bàn tay, hai bên sườn trái phải đều
có một cái lỗ thủng thật nhỏ. Yêu cầu để hai người nghiệm chứng quan hệ
huyết thống là lấy một giọt máu trên đầu ngón tay, phân biệt nhỏ vào bên trong hai cái lỗ thủng.
Sau đó, hai giọt máu đặt ở bên trong trận pháp của Tố Ảnh Luân sẽ tiến
hành phân tích, nếu chủ nhân của hai giọt máu là huyết mạch chí thân, Tố Ảnh Luân liền sẽ biến thành màu trắng. Ngược lại, nếu hai người không
có quan hệ huyết thống, Tố Ảnh Luân liền sẽ biến thành màu đen.
"Vu Tri Sùng" kéo qua tay của Tang Tử, nhỏ giọng mà nói với Tang Tử -
"Đừng sợ" - Sau liền đem linh lực trong cơ thể ngưng tụ thành hình của
một cái châm, chọc thủng đầu ngón tay ngón áp út của Tang Tử.
Đầu ngón tay của Tang Tử toát ra một giọt máu đỏ thắm, rơi vào lỗ thủng bên trái của Tố Ảnh Luân.
Một lúc sau, "Vu Tri Sùng" cũng không tiếp tục vội vàng nghiệm chứng, mà là từ túi Càn Khôn lấy ra linh dược, thật cẩn thận mà đồ lên đầu ngón
tay của Tang Tử.
Tang Tử chỉ cảm thấy từ đầu ngón tay truyền đến một trận mát lạnh, lúc
sau nguyên bản ngón áp út vẫn còn chảy máu ra bên ngoài lập tức liền
ngừng.
Đứng ở bên dưới, các tộc nhân của Vu gia đều nhìn hết một màn này, lẫn
nhau mà liết mắt một cái, trong ánh mắt tràn đầy thâm ý: Xem Vu Tri Sùng sủng ái tiểu cô nương như thế bộ dáng, xem ra cô bé này phỏng chừng
thật sự là con gái ruột của Vu Tri Sùng.
Quả nhiên, sau khi "Vu Tri Sùng" cũng đem máu trên đầu ngón tay nhập vào Tố Ảnh Luân, Tố Ảnh Luân thực mau liền hiện lên bạch quang.
Bạch quang - huyết mạch chí thân. Tang Tử cùng "Vu Tri Sùng", xác thật là huyết mạch chí thân cha con ruột.
Gia chủ của Vu gia vui mừng gật gật đầu.
Mà Tang Tử đối với kết quả này không chút nào ngoài ý muốn, nàng vốn dĩ
chính là con gái ruột của cha nàng, Tố Ảnh Luân không hiện bạch quang
mới thật sự không bình thường.
Tang Tử chỉ là có chút nghi hoặc, cha ruột của nàng tại sao muốn mất
công mà giả trang thành Vu Tri Sùng, còn cố ý muốn đem tên của nàng viết vào gia phả của Vu gia.
Tang Tử cảm thấy, có lẽ cha của nàng đang làm một đại sự gì đó kinh thiên động địa.
Chỉ là không biết hắn đang tính toán lật đổ Vu gia, vẫn là đang tính toán tìm cái gì bảo bối ở Vu gia.
Nghĩ như vậy, Tang Tử yên lặng mà đồng tình Vu gia một phen, bị cha nàng theo dõi cũng không phải là cái gì chuyện tốt.
Mà lúc này cái gì cũng không biết gia chủ Vu gia, biểu tình trịnh trọng
mà lấy ra một cái màu vàng bút, sau đó lấy ra một hộp có chu sa kim
phấn. Hắn chuẩn bị đem tên của con gái "Vu Tri Sùng" cũng viết vào bên
trong gia phả.
Bút để viết tên phối ngẫu của tộc nhân Vu gia cùng bút để viết tên hậu đại của tộc nhân là hai cái khác nhau.
Trước khi đặt bút, gia chủ Vu gia đột nhiên nhớ tới, hắn còn không biết con gái của "Vu Tri Sùng" tên gọi là gì.
Vì thế hắn liền ngẩng đầu, hảo tính tình hỏi "Vu Tri Sùng" : "Tri Sùng, con gái ngươi tên gọi là gì?"
"Tang Tử"... "
Vu Tri Sùng" mỉm cười trả lời: "Cây dâu - Tang, quê hương - Tử."
"À được" – Gia chủ Vu gia gật gật đầu, sau đó cúi đầu viết ở trên gia phả của Vu gia ba cái chữ to: "Vu Tang Tử".
"Vu Tri Sùng" trên mặt tươi cười đột nhiên trở nên cứng đờ.
Con gái của hắn gọi Tang Tử, không gọi Vu Tang Tử.
Như vậy khó nghe cái tên – Vu Tang Tử - là cái cái quỷ gì đây!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT