Tô Nguyệt tiến tới tiếp nhận roi lấy từ một bên quản gia, hướng tới Tống Thu lắc đầu, “Đêm nay con phạm phải đại sai lầm, cần thiết có một bài học để khắc cốt ghi tâm.”

Roi dài đưa tới Tống Thiên Dương trên tay.

Đây là gia quy của nhà họ Tống.

Tống Thiên Dương ánh mắt lãnh khốc, nghiêm túc vô cùng, “Quốc có quốc pháp, gia có gia quy, Tiểu Thu, con biết sai chỗ nào chưa?”

Tống Thu trên mặt tràn ngập hai chữ ủy khuất.

Bất quá, nhiều năm bị đánh kinh nghiệm nói cho hắn biết, dưới loại tình huống này, ngoan ngoãn nhận sai thì sẽ chịu ít đòn, nhẹ thêm tội.

“Con đã biết sai rồi, cha.”

Tống Thu vô cùng thuần thục, trực tiếp lấy hai tay ôm đầu.

Tống Thiên Dươngphất cây roi dài.

“Chờ một chút.”

Một đạo thanh âm làm Tống Thiên Dương phải dừng lại.

Tống Nhan ghé mắt xem qua, nhịn không được định thốt lên, cái tên Sở Trần này, đêm nay lại không biết trời cao tiếp sao?

Trước giờ, chưa từng có ai ngăn cản đượcTống Thiên Dương chấp hành gia pháp.



Sở Trần đã đứng lên, đi hướng Tống Thiên Dương.

Tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người mà nhìn Sở Trần.

Đêm nay, thật là từ kẻ ngốc biến thành kẻ điên sao?

Sờ Trần thần sắc bình tĩnh, đi tới trước mặtTống Thiên Dương.

“Tiểu Thu cũng không có ra tay bảo hộ tôi, hắn không phạm phải sai lầm gì.” Sở Trần nói, “Đêm nay họa là do tôi mang tới, muốn tiếp nhận gia pháp, cũng là tôi tới bị phạt mới đúng.”

Ngay cả Tống Thu đều thần sắc cực kỳ không tin nổi nhìn Sở Trần.

Tên anh rể ngốc này của minh, từ khi nào biết giảng nghĩa khí như vậy.

“Đây là gia pháp nhà họ Tống.” Tống Thiên Dương đôi mắt lửa giận dâng lên, mắt lạnh mà nhìn chằm chằm vào Sở Trần.

Đêm nay đã phát sinh một loạt sự tình, đối với Tống Thiên Dương mà nói, quả thực chính là đả kích trầm trọng với ông.

Diệp Vinh Tống ba nhà hợp tác bị hủy bỏ, hơn nữa, Diệp Thiếu Hoàng còn khẳng định chắc chắn lànhà họ Hạ sắp sửa cùng nhà

họ Diệp hợp tác.

Nhà họ Tống khắp nơi đều bị chèn ép.

Người khởi xướng mọi chuyện, chính là tên con rể ngốc nghếch ở nhờ này.



Nếu không phải đáp ứng cho hắn một ngày thời gian, Tống Thiên Dương hiện tại liền muốn đem Sở Trần đuổi thẳng cổ ra khỏi nhà.

Sở Trần thần sắc bình tĩnh mà cười một cái, “Tôi hiện tại vẫn là người nhà họ Tống.”

“Gia pháp nhà họ Tống, đầu tiên chính là bái lậy tổ tiên.” Lúc này, một bên Lâm Tín Bình cười lạnh nói, “Sở Trần, cậu sẽ không khờ dại cảm thấy, cậu có tư cách kinh động liệt tổ liệt tông nhà họ Tống chứ?”

Đến ngay cả tư cách chịu gia pháp cũng không có.

Sở Trần suy nghĩ một chút, quả thật đúng như thế.

ở rể nhà họ Tống 5 năm.

Duy nhất một lần dâng hương bái lậy tổ tông nhà họ Tống, chính là

ngày kết hôn. Từ đó về sau, Sở Trần có thể nói là hoàn toàn bài xích với nhà họ Tống ở bên ngoài.

Ngay cả ăn cơm, đều không có tư cách cùng người nhà họ Tống ngồi ở cùng nhau.

“Sở Trần, anh tạm tránh qua một bên đi thôi.” Tống Thu hướng tới Sở Trần lắc đầu.

“Bất quá, Sở Trần nói, cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý.” Lúc này, chị cả nhà họ Tống Tống Vân nói, “Gia pháp nhà họ Tống, phương thức xử

phạt cũng không hẳn không thể linh hoạt, tôi cảm thấy, liền phạt Sở Trần đến đại sảnh bên ngoài quỳ xuống suy nghĩ, ý này không tồi đâu.”

“Chị cà nói rất đúng.” Tống Tình cũng nói, “Sở Trần không ký giấy thỏa thuận ly hôn thì vẫn là người nhà họ Tống, tôi cũng kiến nghị phạt hắn đi ra ngoài quỳ xuống nghĩ lại.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play