Người quản lý tiền sảnh của khách sạn Hoa Đằng cảnh giác nhìn chằm chằm vào đám ngườiTống Gia.
Vô số ý nghĩ thoáng qua trong đầu hắn.
Ngày hôm qua, anh ta nhận được cuộc gọi đặt phòng của Tống Thiên Dương, quầy lễ tân của khách sạn Hoa Đằng lập tức báo tin cho anh, điều này khiến anh ta rất khó hiểu.
Hoa Đằng Hotel, đây là chuỗi khách sạn 5 sao quốc gia, cũng là một trong những khách sạn tốt
nhất trong số các khách sạn cao cấp ở Thiền Thành.
Căn phòng mà Tống Thiên Dươngđã đặt cũng là phòng đắt nhất trong khách sạn Hoa Đằng.
Dưới sự tấn công như vũ bão của Hoàng Gia, làm sao Tống Gia vẫn có thể nhàn hạ và có tiền để đến khách sạn Hoa Đằng dùng bữa sang trọng?
Hắn liếc nhìn chương trình phát sóng trực tiếp trên điện thoại di động của mình, nở nụ cười gằn, xuất phát từ đạo đức nghề nghiệp, anh ta bước ra ngoài, vẻ
mặt trở lại bình thường, trên mặt nở một nụ cười, “Hoan nghênh mấy vị, tôi là quản lý tiền sảnh trực ban ngày hôm nay, Võ Đức Khuynh.”
“Quản lý Võ, tôi là Tống Thiên Dương, tôi đã đặt phòng trước.”
Tống Thiên Dương nói.
Khuôn mặt của Võ Đức Khuynh lộ ra vẻ xấu hổ, “Thực xin lỗi, Tống tiên sinh, tối hôm qua có quầy lễ tân có chút sai sót, phòng riêng của Hoa Đằng hôm nay đều đã được đặt trước, thực sự là … thật có lỗi, ngài có thể dùng bữa
trong đại sảnh.”
Nghe vậy, vẻ mặt Tống Thiên Dương trầm xuống.
Dùng bữa trong đại sảnh?
Bản thân muốn dùng quy cách cao nhất để nghênh đón Tôn Gia và tám đối tác khác, thậm chí có thể còn có một đại diện của Ninh Gia.
Tống Thiên Dươngcảm thấy xấu hổ nếu tiếp các đối tác của mình trong đại sảnh.
Tống Thu nhíu mày, “Quản lý Võ,
chúng tôi đã đặt chỗ trước rồi.”
“Đây là lỗi của nhân viên lễ tân.”
Võ Đức Khuynh cười nói,
“Đương nhiên, đây là lỗi của Hoa Đằng, vì thế hôm nay các vị dùng bữa tại Hoa Đằng, sẽ giảm giá 20% đồ uống.”
Võ Đức Khuynh ngoài mặt vẫn giữ một nụ cười, nhưng ẩn sâu trong mắt hắn là một sự khinh bỉ vô hình.
Giảm 20% đồ uống, Tống Gia hiện tại chỉ sợ cũng không kham nổi đi.
Hổ Tử là một tên săn tin chuyên nghiệp, Vinh Đông đã trả giá cao để mời anh ta để điều tra tình hình của Tống Gia.
Tất cả những gì diễn ra ở tiền sảnh khách sạn đều được Hổ Tử chụp ảnh bí mật và cập nhật lên diễn đàn trong thời gian nhanh nhất.
“Tống Gianghèo túng,ngay cả tư cách tiến vào vào khách sạn Hoa Đằng cũng không có?”
“Lần này Tống Gia hoàn toàn xong rồi, tôi đã xem qua lịch sử của Thiền Thành,Tống Gianăm
đó là một trong ngũ đại gia tộc ở Thiền Thành.”
“Đến tột củng là vị thần nào lên sóng trực tiếp vậy, bức ảnh này có độ nét cao đến mức lấy được cả vẻ tuyệt vọng trong mắt Tống Thiên Dương.”
Bài đăng ngày càng được lan truyền.
Hổ Tử cũng tràn đầy khí thế, không ngờ mình lại có cơ hội trờ thành Nam thần diễn đàn.
Đồng thời, Hổ Tử cũng chụp Tống Nhan vài tấm ảnh cận cảnh.
Lúc này, gương mặt xinh đẹp tuyệt sắc của Tống Nhan sẽ tạo cảm giác trái ngược trong mắt người xem.
Làm sao một con gái xinh đẹp như vậy lại có thể gặp cảnh bất hạnh này.
“Xét cho cùng, Tống Gia vẫn là bị hủy do tên con ở rể.”
Bình luận này ngay lập tức được nhiều người khen ngợi.
Nhất là nhìn ảnh Tống tam tiểu
thư, nghĩ đến cảnh người con gái xinh đẹp như vậy không ngờ phải gả cho tên ở rể năm năm, thật khiến người ta đau lòng.
“Cải trắng tốt lại để cho heo ủi.”
Khách sạn Hoa Đằng.
Sau khi Tống Thiên Dương thương lượng vài câu, Võ Đức Khuynh vẫn thái độ như cũ.
Hắn khẳng định rằng phòng riêng của khách sạn Hoa Đằng đã được đặt trước hết rồi.
“Sở Trần, giờ phải làm sao?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT