Diệp Yên nhẹ nhàng nói, “Xin chào mọi người.”

Hoàng Vũ hai mắt sáng lên.

Thảo nào màNgọc Hằngtrong điện thoại có nói nỏ muốn tạo bất ngờ cho mình.

Hóa ra là đưa con dâu vê.

Hoàng Vũ cười cười, “Tốt rồi, ở nhà đã chuẩn bị đồ ăn ngon, chúng ta về trước đi.”

Trên đường trở về xe.

Hoàng Ngọc Hằng và Hoàng Giang Hồng cùng ngồi trên xe.

“Ngọc Hằng, những năm này, cháu sống tốt chứ?”

Hoàng Giang Hồnggương mặt hiền lành.

Hoàng Ngọc Hằng đôi mắt ẩn

hiện một tia sáng, sau đó tự tin nói: “Ông nội, Ngọc Hằng bây giờso với năm năm trước đã mạnh hơn gấp trăm lần.”

“Tốt rồi!”



Hoàng Giang Hồng cười thích thú, vỗ vỗ vai Hoàng Ngọc Hằng, “Hãy cố gắng chăm chỉ, trong mắt ông nội, nhà họ Hoàng, trong tương lai chỉ có cháu mới có thể kế thừa Hắc Diệu Đường.”

Hắc Diệu Đường đại diện cho trung tâm quyền lực của nhà họ Hoàng.

Điều này có nghĩa là ứng cử viên cho vị trí gia chủ của Hoàng gia tiếp theo, trong lòng của Hoàng Giang Hồng đã có quyết định.

Hoàng Ngọc Hằng gật đầu, rồi nói: “Nhân tiện, ông nội, Yên Nhi theo học cùng chỗ với cháu, nhà cô ấy cách nhà chúng ta không xa, nằm ở Dương Thành.”

“Dương Thành?”

Hoàng Giang Hồng liếc nhìn người đang ngồi ghế kế bên tài xế,Diệp Yên.

Diệp Yên quay đầu cười nhẹ,

“ông nội, Diệp Phi Tuyền, là cha của con.”

Nghe vậy, con ngươi của Hoàng Giang Hồng không khỏi co rút lại.

Dương ThànhDiệp Gia.

Đó là một trong những gia tộc quyền lực nhất ở Dương Thành, thực lực của bọn họ thậm chí còn áp đảonhà họ Hạ.



Bạn gái của Hoàng Ngọc Hằngvậy mà lại là con gái của trưởng tộc nhà họ Diệp.

Nếu như hai nhà có thể kết thành

thông gia, nhất định sẽ rất có lợi cho nhà họ Hoàng.

Nếu Hoàng Ngọc Hằng có thể nhận được tài nguyên của nhà họ Diệp, thì việc chưởng quản Hắc Diệu Đường của nhà họ Hoàng sẽ không có bất cứ ai phản đối.

Khuôn mặt của Hoàng Giang Hồng nở một nụ cười, “Nếu có cơ hội, xin mời Diệp gia chủ đi ra uống trà, ta cũng gọi là quen biết một chút.”

“Ông nội, việc này nhất định là chuyện tốt.”

Hoàng Ngọc Hằngkéo cánh tay của Hoàng Giang Hồng, “Cháubáo cho ông một tin vui,Yên Nhi đã mang thai đứa con của cháu, lần này cháu trở về, hai gia đình chúng ta cũng sẽ bắt đầu chuẩn bị cho hôn lễ của cháu với Yên Nhi.”

Ánh mắt của Hoàng Giang Hồng vui mừng.

Ông đương nhiên hài lòng với một người cháu dâu như thế này.

Hoàng Ngọc Hằng cau mày, ba ngón tay chạm vào mạch của Hoàng Giang Hồng, “ông nội,

gần đây ông có phải bị bệnh gì không?”

Nghe vậy, Hoàng Giang Hồng ngạc nhiên nhìn Hoàng Ngọc Hằng, “Ngọc Hằng, cháu có thể nhìn ra sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play