ở bên cạnh Hoàng Dương cũng nở nụ cười, “Ngọc Hằng từ nhỏ đã rất thông minh, có nó trở về giúp đỡ, nhà họ Hoàng chúng ta lại có thêm một vị mãnh tướng.”

“Bảo Ngọc Hằng kiểm tra chính xác lịch trình rồi báo cho mọi người trong nhà.”

Hoàng Giang Hồng mỉm cười, “Đến lúc đó, chúng ta sẽ ra sân bay đónNgọc Hằng.”

Hoàng Giang Hồng nhìn về hướng Sở Trần vừa rời đi, “Nếu Ngọc Hằng trở về sớm hơn, đệ nhất thanh niên thiên tài của

Thiền Thành chưa chắc đã thuộc về hắn.”

Hoàng Dương trở về phòng của mình, vẻ mặt âm trầm, mấy ngày nay không có chuyện gì làm cho Hoàng đại gia vui vẻ cả.

Hoàng Ngọctrước mặt toàn thành phố đăng báo gửi lời xin lỗi, đối với Hoàng Ngọc mà nói, nhà họ Hoàng đã mất hết thể diện vì đứa cháu trai trường này.

Mà lúc này đây, Hoàng Ngọc Hằnglại trở về.



“Cha, con đã tới.”

Hoàng Ngọc sải bước nhanh vào phòng.

“Quỳ xuống!”

Hoàng Dương phẫn nộ nói.

Hoàng Ngọcbịch một tiếng liền quỳ hai gối xuống, với những động tác vô cùng thành thạo, đôi mắt bỗng đỏ hoe, “Cha, con lại làm gì sai?”

“Tên vô dụng này.”

- NhayHo.Com

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play