Cho dù là Bạc Dĩ Nhu cũng không thể ngủ ngon.
Cô tắm rửa xong đi ra, liền thấy Hạng Điềm đã mặc áo ngủ màu xanh nằm ở trong chăn, ai không biết còn tưởng rằng đây là phòng anh nữa. Sau cái ngày để anh lên giường, từ đó anh đã không còn ngủ trong phòng của mình nữa, ngày nào cũng qua đây ngủ chung giường với cô.
Vốn dĩ Bạc Dĩ Nhu đã quen với việc này rồi, trong tiềm thức vẫn luôn cho rằng anh rất ngây thơ trong sáng, dù gì cũng không phải con người, thậm chí cũng không phải sinh vật cần sinh sôi nảy nở gì, không có bản năng di truyền, làm sao có mấy tư tưởng đồi trụy kia của con người được?
Nhưng lúc này cũng không biết tại làm sao, chợt nhớ tới ánh mắt anh nhìn cô lúc chụp ảnh, bước chân cô có chút chần chờ, trong đầu bắt đầu nảy ra một vài suy nghĩ đồi trụy chưa bao giờ có... Chắc là cô nghĩ nhiều quá rồi. Gò má cô hơi nóng lên, hít sâu một hơi, giữ phong độ của người đứng đầu, đi tới ngồi ở bên giường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT