Cả người Tần Hinh Dĩnh cứng đờ, chân tay run rẩy, não căng ra như sắp nổ tung. Cô ta giống như mơ thấy một giấc mơ vừa phi lý vừa đáng sợ vậy, trong giấc mơ ấy Bạc Dĩ Nhu đằng đằng sát khí, biến thành nữ thần đến tìm cô ta báo thù.
Mẹ Cố cũng đầy vẻ khó tin: “Đây, đây là Dĩ Nhu sao? Đây là game của Dĩ Nhu sao?”
Mặc dù bà chỉ là một người phụ nữ nội trợ suốt ngày xem mấy phim thần tượng thiếu logic rồi khóc sướt mướt, chẳng hiểu gì về game, nhưng người nào biết động não một chút cũng có thể nhận ra game này có tiềm năng lớn đến nhường nào trong thời buổi ngày nay. Vả lại đây còn là game có một không hai, không gì thay thế được. Bà chưa bao giờ nghe nói có game nào có thể đạt đến trình độ này! Ngay cả bà cũng rất muốn mua một chiếc về trải nghiệm thử!
Bà nhìn con trai, Cố Văn đã thu lại biểu cảm trên gương mặt, lập tức đứng lên, bước nhanh ra khỏi cửa.
Tần Hinh Dĩnh vẫn ngồi nguyên tại chỗ, không thể đuổi theo ra ngoài. Điện thoại rung lên liên tục, Tần Hinh Dĩnh cầm lên xem thì thấy những người thường ngày lặn mất tăm trong nhóm chat đều đã thi nhau ngoi lên.
“@All Có ai mua được Thần Châu chưa?”
“Lạ ghê, tốc độ đường truyền của ông đây nhanh như gió mà cũng không tranh được.”
“Mấy chục triệu người xem phát sóng trực tiếp mà chỉ có 50 nghìn thiết bị, tranh được mới là lạ đấy, đặt mua đi, chắc cũng chỉ muộn hơn mấy ngày thôi.”
“Không được, ông đây không chờ được tận mấy ngày đâu, ông đây muốn lập tức trải nghiệm ngay!!!”
“Bạc Dĩ Nhu ấy, đm, méo biết nói gì luôn.”
“Rốt cuộc cô ta là con cưng của trời hay sao mà giỏi thế? Rõ ràng làm người thực vật suốt 5 năm cơ mà! Tôi khóc mất thôi.”
“Thật ra tôi vẫn có chút ấn tượng về cô ấy đấy, hình như tính tình không tốt lắm nhưng mà xuất sắc từ trước tới giờ rồi.”
“Là học sinh ưu tú đấy.”
“Nhiều lần đứng nhất khối luôn.”
“Đến Cố Văn còn thua cô ấy.”
“Hồi nhỏ ba mẹ tôi ngày nào cũng so sánh tôi với cô ấy.”
Những người lúc trước vì muốn lấy lòng Tần Hinh Dĩnh mà lôi Bạc Dĩ Nhu ra cười nhạo đủ kiểu, bây giờ đã hoàn toàn nín thin. Tần Hinh Dĩnh đọc được những lời lẽ bỗng nhiên quay ngoắt 180 độ trong nhóm chat, bộ móng lại gãy thêm mấy ngón.
Lúc này chuông điện thoại vang lên, là Tào Tuyết gọi đến. Thấy cuộc gọi của mẹ, Tần Hinh Dĩnh cuối cùng cũng bình tĩnh hơn một chút, nhận điện thoại rồi chào mẹ Cố, nhanh chân rời khỏi nhà họ Cố.
Tần Hinh Dĩnh cuống cuồng trở về nhà họ Tần. Tào Tuyết cũng đã xem buổi họp báo, sắc mặt bà ta tối sầm, nhìn thấy bộ dạng Tần Hinh Dĩnh như thế bèn nói: “Hốt hoảng cái gì, bình tĩnh chút đi, nó chẳng qua chỉ tạo ra một bộ game thôi mà.”
Tần Hinh Dĩnh: “Nhưng mà mẹ ơi, game đó có thể khiến cô ta sống lại từ địa ngục đó, chúng ta sẽ không thể tống mẹ con cô ta ra khỏi giới thượng lưu được nữa đâu.” Bạc Dĩ Nhu không biến mất khỏi giới thượng lưu thì thân phận của cô ta mãi mãi sẽ bị người đời lên án!
Tào Tuyết nghiến răng nghiến lợi: “Cho dù tạm thời không thể thì sao? Dù sao hai mẹ con nó cũng chỉ là sâu bọ nhúc nhích dưới chân quái vật khổng lồ thôi! Cậu con không phải cũng có trong tay thiết bị đấy rồi à? Thị trường rộng lớn như thế, cái công ty quèn của chúng nó không làm gì được trong thời gian ngắn đâu. Chúng ta thuê mấy nhà khoa học nổi tiếng về nghiên cứu, giải mã công nghệ của họ, đến khi ấy hào quang của bọn họ cũng chỉ là lót đường cho chúng ta mà thôi.”
Bà ta nghĩ Bạc Dĩ Nhu tạo ra công nghệ này chỉ trong vòng 2 tháng thì hẳn là không khó lắm, chỉ ăn nhau ở chỗ mới mẻ, chưa từng có ai nghĩ đến mà thôi.
Tần Hinh Dĩnh nhìn bộ dạng điềm tĩnh của Tào Tuyết, cứ như thể lần trở mình này của Bạc Dĩ Nhu không có gì to tát vậy, cô ta cũng dần bình tĩnh lại. Trước đó, cô ta còn nhớ về nỗi sợ hãi trước kia khi bị hào quang của Bạc Dĩ Nhu lấn át.
Tào Tuyết gọi điện cho Tào Khải, đầu tiên là mắng ông ta một trận, sau đấy mới nói ra cách của bà ta.
Tào Khải: “Chị yên tâm đi, em đã cho người đi nghe ngóng rồi. Em cũng mua chuộc được người bên đó rồi, để xem có cách nào sao chép được luôn không.”
“Ừ.” Tào Tuyết hài lòng cúp điện thoại, nhìn con gái rồi an ủi: “Con sợ gì chứ? Dù nó có thông minh, xinh đẹp đi chăng nữa thì sao? Chẳng phải vẫn là một người bình thường thôi ư. Còn con là con gái của mẹ, là người siêu năng lực tự nhiên, là người sắp sửa trở thành anh hùng của nhân loại, đã định là sẽ ghi danh lịch sử. Con và nó vốn dĩ không cùng đẳng cấp, con sợ nó làm gì?”
Tinh thần Tần Hinh Dĩnh cuối cùng cũng ổn định lại, cắn cắn môi: “Mẹ, chúng ta không được để Bạc Dĩ Nhu có cơ hội làm phẫu thuật sở hữu siêu năng lực được.” Tuy những người siêu năng lực phi tự nhiên có được siêu năng lực nhờ can thiệp giải phẫu thì đều rất yếu nhưng cô ta vẫn không muốn Bạc Dĩ Nhu sở hữu nó.
Ánh mắt Tào Tuyết trở nên lạnh lẽo, nói: “Con yên tâm đi.”
…
Hôm nay cả bảng hot search dường như đều bị Bạc Dĩ Nhu và Thần Châu chiếm trọn.
#Bạc Dĩ Nhu mỹ nhan thịnh thế#
#Bạc Dĩ Nhu Thần Châu#
#Bạc Dĩ Nhu công nghệ VR#
#Buổi họp báo của Rainbow Age#
Thẩm Băng V: Công nghệ game mang tính cách mạng, cảm ơn @RainbowAge @Bạc Dĩ Nhu đã giúp tôi hâm nóng lại cảm xúc với game trước khi quyết định giải nghệ. Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng, trong tương lai tôi nhất định sẽ bỏ túi giải quán quân thế giới Thần Châu.
PS: Không tranh được nhưng đã đặt hàng rồi. Có thể đi cửa sau gửi hàng cho tôi trước được không? “hình ảnh”
Fan của Thẩm Băng rất đông, anh ta có tầm ảnh rất lớn, ngay lập tức hot search #Thẩm Băng đi cửa sau# đã theo sát hot search của buổi họp báo.
Cùng với Thẩm Băng, Kevin cũng đăng Weibo.
Lang Nha Kevin V: Mấy người cứ cười đi, tha hồ mà cười, tôi sợ đến mức rơi cả giày, mặt trắng bệch luôn rồi. Đợi đến khi mấy người tự trải nghiệm độ kinh dị 18+ đó đi là biết, chắc chắn mấy người còn bê bết hơn cả tôi đấy, hứ!
PS: Tôi nhanh trí nên đã đặt hàng sớm, ngày mai là có rồi, @Thẩm Băng thèm muốn đến phát khóc đi là vừa nhé ha ha “hình ảnh” “hình ảnh”
#Kevin sợ bay màu# cũng đã lên hot search.
Thế giới lần đầu xuất hiện khái niệm “VR”, mở ra thế giới trò chơi ngay trước mặt mọi người dưới hình thức mà không ai ngờ tới, thế nên ai nấy đều rất sốc.
Lượng ấn vào video của buổi họp báo mới đó đã trên trăm triệu, trong vòng một tiếng có hơn 100 nghìn bình luận, đây không chỉ còn là câu chuyện về game nữa.
“Trời ơi, trước đây tôi từng tưởng tượng nếu mình có thể đi vào thế giới game thì sẽ như thế nào, bây giờ đã thành hiện thực rồi ư?”
“Tôi không tin, mấy cái này lừa người chứ gì, sao mà làm được chứ?”
“Lầu trên cho thấy hiểu biết hạn hẹp của chế đấy, có biết những người trong buổi họp báo là ai không mà lừa đảo? Giống như ngày xưa điện thoại chưa được phát minh ấy, con người cũng đâu ngờ được có ngày mình chỉ cần thao tác ngón tay thôi cũng có thể trò chuyện với một người cách xa ngàn dặm.”
“Tuy tôi không chơi game nhưng tôi nghĩ mình có thể sở hữu một cái máy Thần Châu!
“Lúc đầu là ai bảo Bạc Dĩ Nhu ngu ngốc tạo ra mấy cái chẳng ra làm sao ấy nhỉ? Phải đấy, chính tôi đây, vả mặt đau ghê.”
““Mọi người là những người may mắn, vì mọi người sẽ được tận mắt chứng kiến sự khởi đầu của một huyền thoại mới” Huhu ngầu ghê, ba ơi con muốn mua Thần Châu!” ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )
Đông đảo cư dân mạng tràn vào tài khoản của Bạc Dĩ Nhu, chưa đến vài tiếng, số lượng người theo dõi đã tăng vọt lên 5 triệu. Khác hẳn với lúc trước họ đều muốn chửi não Bạc Dĩ Nhu có vấn đề, lúc này người thì muốn ca ngợi nhan sắc đỉnh cao của cô, người thì muốn chiêm ngưỡng bộ não thiên tài của cô, thậm chí còn có người muốn giục giao hàng. Đáng tiếc là Bạc Dĩ Nhu không đăng dòng trạng thái nào, không mở tin nhắn riêng tư nên họ đành phải kiềm chế.
Trên mạng nổi rần rần, bên ngoài thực tế cũng không thua kém. Sự xuất hiện của công nghệ mới cũng đã gây ra chấn động trong giới khoa học. Những nhà nghiên cứu khoa học suốt ngày lo lắng về tương lai vì siêu năng lực, nghĩ mình học hành vất vả bao năm mà hình như chẳng có nghĩa lý gì, đang phân vân rằng liệu mình có nên chuyển sang nghiên cứu siêu năng lực không thì lúc này đều rất sửng sốt. Họ tụ tập cùng nhau xem buổi họp báo, vừa ngạc nhiên vừa ngưỡng mộ.
“Công nghệ… VR?”
“Thì ra đây chính là công nghệ VR ư?”
“Sao tự nhiên lại chui đâu ra cái công nghệ VR này vậy? Có ai từng bảo vệ luận văn về công nghệ VR này à? Trong nước hay nước ngoài có ai nghiên cứu cái này sao?”
“Công nghệ này đã được đăng ký độc quyền chưa thế?”
Những ngành khác ngoài ngành game đều đang bàn tán sôi nổi, những nhà lãnh đạo với tầm nhìn khác xa người thường cùng năng lực vượt bậc đều lập tức tổ chức hội nghị cấp cao. Họ biết sức ảnh hưởng của Thần Châu chắc chắn không chỉ dừng lại ở ngành công nghiệp game.
Điện thoại ở Rainbow Age đã cháy máy, những nhà kinh doanh đặt lịch hẹn với Bạc Dĩ Nhu nhiều đến mức chật kín sổ ghi chép của thư ký. Các thương nhân chạy theo lợi ích, những người muốn hợp tác với Bạc Dĩ Nhu, cùng chia miếng mồi béo bở này nhiều không đếm xuể.
Công nhân viên trong ba nhà máy của ba công ty đều đang làm việc với khí thế hừng hực, người đóng hàng giao hàng thì vẫn tiếp tục đóng hàng giao hàng, người chế tạo sản xuất vẫn tiếp tục chế tạo sản xuất, những người quản lý nhìn kiện hàng cũng không còn lắc đầu ngao ngán nữa, ai đấy đều như đang nhìn thấy vàng vậy. Vốn tưởng rằng sau khi buổi họp báo kết thúc cũng là lúc công ty phá sản, còn bọn họ thì thất nghiệp, nào ngờ tình thế lại lật ngược, lần nữa hồi sinh!
Ở bộ phận bán hàng, trước khi buổi họp báo diễn ra, các nhân viên đều rảnh đến mức đi đập ruồi, đến cả nhân viên chăm sóc khách hàng cũng không nhận được bất kỳ yêu cầu tư vấn nào của khách, nếu có nhận được thì cũng chỉ là những câu hỏi về điện thoại, máy tính hoặc đồ điện gia dụng khác chứ chẳng hề có ai hỏi về thiết bị VR.
Tuy nhiên, sau khi buổi họp báo diễn ra không lâu, dần dần từ một hai người đến mấy chục người cùng lúc, từ một hai đơn đến mấy chục đơn hàng, họ từ nhàn nhã chuyển sang vội vàng rồi bận đến mức đầu bù tóc rối, cứ như đi đánh trận. Cuối cùng chưa đến một tiếng sau, vẻ mặt ai nấy chết lặng khi thấy 50 nghìn mặt hàng tồn kho đều được bán sạch.
Lúc này họ tụ lại một chỗ, vừa hồi hộp vừa xúc động dán mắt vào một chiếc máy tính, con số không ngừng tăng nhanh hiển thị trên đó chính là đơn đặt hàng của khách. Số lượng vẫn liên tục tăng chóng mặt. Cho đến khi lên tới 600 nghìn, tốc độ tăng mới dần chậm lại.
Các nhân viên bán hàng đều kinh ngạc đến mức đưa mắt nhìn nhau: “Đệt…”
Nguồn vốn khổng lồ thi nhau chảy về, khiến cho nhà máy vốn dĩ vì tài chính eo hẹp nên chỉ sản xuất hơn 50 nghìn thiết bị nay lại tiếp tục hoạt động hết công suất trở lại.
Lưu Lực Hải vui mừng đến mức hai má đỏ bừng: “Chúng ta thật sự cạy được ví tiền của họ rồi.” Lúc trước ai mà ngờ được dân keo kiệt sẽ chịu bỏ ra mấy mươi nghìn tệ để mua một bộ game về chứ?
Bạc Dĩ Nhu đang xem danh sách những nhà tư bản muốn gặp mặt đàm phán với cô, nghe vậy mà cũng không ngẩng đầu lên: “Vẫn chưa đủ.”
Chỉ mới cạy được có chút ít, mặc dù chưa tròn một ngày đã có 600 nghìn đơn đặt hàng, trông thì có vẻ là con số lớn khiến người ta kinh ngạc, nhưng điều cô muốn chính là thống trị toàn cầu. Với số lượng này thì cho dù là thị trường trong nước cũng chỉ như hạt cát trên sa mạc, vẫn còn rất nhiều người đang dè chừng, nhất quyết nắm chặt túi tiền của mình.
Lưu Lực Hải: Lại nữa rồi, sắc mặt của nhà tư bản nham hiểm, máu lạnh vô tình!
TYT & Lavender team
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT