*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Nữ sinh kia cậu đã từng gặp " Doãn Nhất Hàng lại cúi đầu.
"Tôi có lẽ đoán được là ai" Lý Mật dừng một chút.
"Thuê phòng thật, lên giường giả" Lần này Doãn Nhất Hàng trực tiếp giải thích khiến Lý Mật ngây người ngay tại chỗ, để chứng tỏ rằng cô đã va chạm nhiều, cô dùng sức mở lớn hai mắt, mỉm cười nói: "Cậu tiếp tục đi”.
Doãn Nhất Hàng nhìn bộ dạng ngồi ngay ngắn giống như học sinh tiểu học của cô, không lịch sự bật cười. "Vậy mời cậu ngồi nghe chuyện cũ, có thể hơi dài. Tôi vốn là một học sinh sơ trung sống rất bình thường, không có chấn động lòng người như Tư Nhiễm nói với cậu, nhưng thật sự tôi phát hiện đầu óc tôi may mắn dùng tốt hơn người khác, có thể dễ dàng thi được nhất lớp, giáo viên cưng chiều, bạn học hâm mộ, là nhân vật phong vân (người làm mưa làm gió) trong miệng bọn họ"
Lý Mật thầm nghĩ anh chính là Versailles mà, nhưng cô lặng lẽ không lên tiếng (Mình không tìm được thông tin về nhân vật này, bạn nào biết thì chia sẻ cho mọi người cùng biết nhé).
Doãn Nhất Hàng nói tiếp: "Năm hai, cậu ấy từ trường 8 chuyển đến lớp bên cạnh, không biết vì sao ngày ngày tới tìm tôi hỏi bài, nói thật, tôi thấy cậu ấy rất phiền, rất tốn sức giảng bài cho cậu ấy, cậu ấy còn không nghiêm túc nghe"
Không biết vì sao sao, học giỏi, lớn lên đẹp trai, hai điểm này là có thể dễ dàng bắt sống trái tim nữ sinh thời còn đi học, Lý Mật yên lặng châm chọc ở trong lòng. Nhưng cô cố ý đùa với Doãn Nhất Hàng: "Hả, rõ ràng là người đẹp yêu thương nhung nhớ mà, không động lòng?”.
Doãn Nhất Hàng quay đầu liếc Lý Mật một cái, nói: "Tôi không thích cậu ấy”.
Lý Mật bị Doãn Nhất Hàng thẳng thắn làm nghẹn đến mức nói không nên lời.
"Sau đó trong lớp xuất hiện tin đồn hai chúng tôi ở bên nhau, cậu ấy còn làm phiền tôi nhiều hơn nữa. Sau đó tôi rốt cuộc cũng không nhịn được nữa nói với cậu ấy tôi rất bận, không thể tiếp tục giảng bài cho cậu ấy, để cậu ấy đi tìm bạn học khác, có thể giọng điệu của tôi tương đối tồi tệ, lúc đó cậu ấy khóc, bạn học trong lớp cũng tới vây xem, tôi cảm giác đặc biệt lúng túng, một thân một mình rời khỏi phòng học, sau đó lại có lời đồn hai chúng tôi chia tay"
Nghe những lời này từ Doãn Nhất Hàng, Lý Mật nhịn cười đến mức cảm thấy khó chịu, đây là đang "Kể chuyện tình yêu”.
"Sau đó chúng tôi không học cùng một cao trung, hơn nữa tôi nghe nói cậu ấy có bạn trai mới, chính là bạn nối khố của tôi. Bạn nối khố của tôi và cậu ấy là bạn cùng lớp hồi sơ trung, thành tích rất tốt, vốn không học ở trường cao trung đó, nghe nói là vì cậu ấy. Nhưng bởi vì lời đồn trước đó về tôi và cậu ấy, sau khi hai người bọn họ ở bên nhau, vì kiêng dè, tôi gần như không liên lạc với bạn nối khố của tôi, chuyện này vốn nên kết thúc ở đây. Nhưng lớp mười một có một ngày đã rất khuya, đột nhiên cậu ấy gọi điện thoại cho tôi nói bạn nối khố của tôi ở quán bar xảy ra chuyện, rất nghiêm trọng, không dám liên lạc với ba mẹ cậu ấy, nhờ tôi chạy qua nhanh. Tôi theo địa chỉ cậu ấy cho tôi vội vàng bắt xe đến đó, là một quán bar rất hẻo lánh ở ngoại ô thành phố, lúc tôi đi đến không thấy bạn nối khố của tôi, ngược lại thấy cậu ấy
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT