"..." Fūhi ấm ức, ngồi không dính đạn cái gì, hắn đây là nằm cũng dính đạn thì có!
Vừa mới bị Seino Shin dạy dỗ hơn một giờ, chẳng lẽ lại tiếp tục?!
"Uchiha Fūhi, mặc dù trò là từ tộc Uchiha sinh ra, nhưng lại không dùng thiên phú của mình vào tu luyện, cả ngày trốn học, quậy phá, gây sự, không hòa đồng đoàn kết với bạn bè, nhất là tại cuộc thi tốt nghiệp nói xằng bậy, không biết tự lượng sức khiêu chiến Kakashi, để rồi trở thành trò cười của toàn bộ Học viện thậm chí toàn bộ Làng Lá, mặt mũi của thầy đều bị trò vứt sạch!"
Seino Shin không có nói láo, kì nghỉ vừa rồi, không ít chủ nhiệm lớp khác bắt gặp hắn trên đường đều lấy Uchiha Fūhi ra trêu chọc hắn, để hắn thật mất mặt.
Nếu như không phải Fūhi mang họ Uchiha, Seino Shin sớm đã sử dụng quyền hạn trong tay đá Fūhi sang lớp khác.
"Thầy Seino Shin, không phải như thế đâu!" Uchiha Obito bỗng nhiên đứng lên, bất bình phản bác, "Fūhi cậu ấy liều mạng huấn luyện suốt kì nghỉ, cậu ấy tuyệt đối không phải là trò cười!"
Kết quả hắn vừa nói xong, phòng học bàn tán xôn xao.
"Nghe nói tên ngốc Fūhi này tu luyện Thể thuật, cuối cùng phải nhập viện, ngay cả viện phí cũng là bác sĩ trả giúp." Một đứa trẻ cười nói, tên là Hyuga Shinshū, là thành viên Phân gia của tộc Hyuga, biết dùng mấy chiêu Nhu quyền, trong lớp cũng xem như một nửa người nổi tiếng.
‘Rõ ràng là tộc nhân Uchiha, có huyết kế giới hạn mạnh mẽ lại không khai nhãn được, chỉ có thể học tập Thể thuật sao?’ Sarutobi Asuma quay đầu nhìn Fūhi, sau đó điềm nhiên dời ánh mắt.
"Thật sự là mất mặt."
"Ha ha, nó đúng là đồ đần mà."
Mấy bạn học diễn viên quần chúng khác đã sớm bất mãn Fūhi, giờ làm gì có khách khí, nhao nhao bỏ đá xuống giếng, mở miệng khinh bỉ.
Fūhi đảo mắt một vòng, hắn không phải người xấu, nhưng cũng không phải người tốt, ai mắng hắn, hắn đều nhớ kỹ, ghi vào sổ đen.
Sổ đen này đã ghi tên đại đa số người trong lớp, đương nhiên cũng ghi cả thằng nhóc Mizuki có bệnh đố kị nặng kia.
Ngược lại, Yuuhi Kurenai, Morino Ibiki, Tobitake Tonbo, Nohara Rin thì yên lặng, không có gia nhập đội ngũ thảo phạt.
Quả nhiên là nhân vật trọng yếu trong nguyên tác, tâm tính khác biệt.
Lúc này, Seino Shin phất tay ngăn lại tiếng xì xào, nhìn về phía Uchiha Obito, lại nhìn về phía Uchiha Fūhi nãy giờ trầm mặc lạnh nhạt, tự dưng cảm thấy quái dị.
Nếu là Fūhi trước kia gặp phải cảnh này, chỉ sợ đã sớm giãy đành đạch tranh cãi với hắn, nhưng hôm nay... đổi tính rồi?
"Cho dù thế nào, cũng không nên chửi bới người biết cố gắng!" Seino Shin nói, "Uchiha Fūhi vất vả huấn luyện suốt kì nghỉ, mặc kệ vì mục đích gì đều xứng đáng được công nhận, hi vọng về sau trò vẫn tiếp tục như vậy phát huy! Nhưng đối với biểu hiện trước đó của trò, thầy thực sự rất thất vọng!"
Mặc dù ngữ khí vẫn mang vài phần khó chịu như cũ, nhưng Seino Shin vậy mà khẳng định sự cố gắng của Fūhi, điểm ấy khiến Fūhi có chút ngoài ý muốn.
Có điều nghĩ một chút hắn liền hiểu được, dù sao trong cái lớp này có 'Hỏa đệ nhị' Sarutobi Asuma, trước đó còn có con trai của 'Nanh Trắng Làng Lá' Hatake Kakashi, cùng mấy đứa trẻ có tài như Yuuhi Kurenai, Hokage Đệ Tam không lí nào lại phái một người tục tằng đi làm chủ nhiệm lớp cả.
'Cùng kiểu hình như thầy Iruka của Naruto sao?'
Seino Shin lại nói một vài điều, sau đó sắp xếp lịch huấn luyện buổi chiều rồi rời phòng học.
Lúc này, bên ngoài phòng học cũng đúng lúc vang lên tiếng chuông lanh lảnh.
Chương trình học buổi sáng, kết thúc.
Học viện Ninja trong nháy mắt liền từ chốn yên vui biến thành cái chợ vỡ, thanh âm ríu rít của vô số đứa trẻ tràn ngập mỗi một phòng học, sau đó lan đến căn tin, bãi tập, thậm chí xa hơn.
"Yuuhi Kurenai, tớ có mang cơm hộp ngon lắm, ừm thì, tụi mình lên sân thượng cùng ăn đi." Sarutobi Asuma không hổ là 'Hỏa đệ nhị', giàu nứt đố đổ vách cầm hai hộp cơm trưa hướng phía Yuuhi Kurenai thả thính.
Yuuhi Kurenai ngây ngô chớp mắt, rất đáng yêu gật đầu, gương mặt trẻ con bụ bẫm còn núng nính một cái, hoàn toàn là một cute loli.
"Obito, tớ mang theo cơm hộp nè, chúng ta cùng ăn đi." Rin cũng chạy đến chỗ Uchiha Obito nói chuyện.
Uchiha Obito sững sờ, sau đó nhìn về phía Fūhi, sắc mặt có chút do dự.
"Sao thế?" Rin kỳ quái hỏi, từ trước đến nay Obito chưa từng xuất hiện vẻ mặt như thế.
"Ờ, ờm... Rin nè, cơm hộp cậu làm đúng là rất ngon, nhưng, nhưng mà..." Uchiha Obito xoắn xuýt chết đi được, một phần cơm hộp của hắn còn ở chỗ Fūhi, mà suốt kì nghỉ vừa rồi, ngày ba bữa hắn vẫn luôn ăn tại nhà Fūhi, sớm đã quen với món ăn Trung Hoa, cải thảo xào chua cay, khoai tây nghiền, rồi thì cải thìa xào nấm hương, về sau có Yakushi Nonou hỗ trợ, còn cải thiện thêm mấy món dinh dưỡng cao như tôm hấp tỏi, gà cung bảo, đầu cá hấp ngâm ớt... mấy món này đã khiến Uchiha Obito kém chút thì nuốt mất cả lưỡi!
"Rin, không ấy hôm nay tụi mình cùng ăn với Fūhi nha." Uchiha Obito vô cùng đáng thương nhìn Rin.
"Hả, vì sao?" Rin ngoẹo đầu không hiểu, đối với Uchiha Fūhi, Rin cũng thấy hơi khó ưa như đại đa số bạn học trong lớp, chỉ có điều tính tình nàng tốt, lựa chọn 'mắt không thấy tâm không phiền' mà thôi.
"Bởi vì cơm trưa của cậu ấy, ăn siêu siêu ngon á!" Uchiha Obito nuốt ngụm nước miếng, bụng thành thật phát ra tiếng ục ục.
Cùng lúc đó, Fūhi đã cầm cơm trưa chuẩn bị xong từ buổi sáng nhìn về phía Obito.
Cuối cùng, Rin gật gật đầu, đồng ý.
Dù sao mới sáu tuổi, Rin lại là người hòa nhã, không có lý do từ chối lời mời thành khẩn của Obito.
Ba người cũng không đi đâu cả, trực tiếp ăn tại lớp.
Cơm hộp của Rin rất đơn giản, chính là từng miếng cơm nắm, bên trong có rong biển, chà bông, rau xanh, nhìn rất vui mắt.
Bên cạnh, Uchiha Obito đã không đợi được nữa mà mở ra cơm hộp của mình, bên trong có cơm, cải thảo xào chua cay cùng khoai tây nghiền, tuy đã nguội nhưng hương vị không giảm chút nào, nhất là cải thảo, mùi thơm chua cay lan tỏa, vài bạn học ngửi được liền kiềm không nổi mà hắt xì, nhưng hắt xì xong cũng lại không kiềm được ngửi tiếp hai cái.
"Thơm quá!"
"Đúng đúng, vừa chua vừa cay, thơm chảy cả nước miếng!"
"Đây là cơm hộp của ai ta, thơm quá đi mất."
Uchiha Obito đã không nhịn được và cơm vào miệng, ăn như hổ đói.
Bên cạnh, Rin ngạc nhiên nhìn cơm hộp của Obito, hương vị chua cay kia chính là bay ra từ nơi này.
Sau đó, Fūhi cũng mở cơm hộp của mình, mùi thơm lại càng đậm.
Ực.
Rin cũng không nhịn được nuốt nước miếng, ánh mắt mang mấy phần chờ mong.
"A?" Rin giật mình, nhìn thấy Fūhi vô thức muốn từ chối, nhưng mùi thơm chua cay kia quá hấp dẫn, nàng nhíu mày lại một chốc liền không nhịn được gật đầu, ăn một miếng cải thảo xào xong, Rin lại lần nữa giật mình.
'Quá ngon! Có thể làm ra món ăn ngon như vậy, có lẽ Fūhi cũng không phải người quá xấu tính!' Rin tự nhủ.
"Thế nào?" Fūhi biết rõ còn hỏi.
Rin gật đầu thật mạnh: "Ngon, rất ngon! Vừa thơm vừa chua vừa cay, hương vị này quá tuyệt vời!"
Lúc này, những học sinh còn lại cũng đều bị mùi thơm hấp dẫn tới.
Sarutobi Asuma cùng Yuuhi Kurenai đang chuẩn bị lên sân thượng cũng vây quanh, trên gương mặt tròn vo đáng yêu mang theo vài phần ước mơ, hiển nhiên cũng muốn nếm một miếng.
"A, ngon chết đi được!" Uchiha Obito vừa ăn vừa kêu, cực kỳ thỏa mãn, thấy Rin cũng đang ăn, nhịn không được cười to, "Thế nào thế nào, ngon đúng không? Đây chính là Fūhi tự mình làm đấy, nhưng bị nguội nên hương vị kém đi thôi."
"Hừ, có gì đặc biệt chứ, không phải chỉ là thả nhiều dấm cùng ớt sao, cứ làm quá lên!" Một đứa bé tóc trắng khinh thường nói.
Fūhi ngẩng đầu nhìn, cười một tiếng, lại là Mizuki, bệnh đố kị của cái thằng này nặng cũng quá nặng đi, một món cải thảo xào chua cay liền phải ghen ghét đến thế?
Vậy nếu ông đây nấu hai món ngon, mi không lẽ ghen ghét đến giết người?
"Tớ cũng thấy thế, món này tớ cũng sẽ làm, mà nhất định ngon hơn so với Uchiha Fūhi!"
Không ít học sinh trước đó khinh bỉ Fūhi nhao nhao mở miệng ủng hộ Mizuki, sau đó có chút không cam lòng rời phòng học.
"Kurenai?" Sarutobi Asuma nhìn Yuuhi Kurenai bên cạnh không có ý định đi, hơi chần chờ.
"Xin hỏi, ừm... tớ có thể ăn cùng không?" Loli Yuuhi Kurenai nhìn thấy Rin ăn đến miệng còn lưu hương, rốt cục cũng không chống cự nổi sức cám dỗ của mỹ thực nữa.