"Bác sĩ Kim đang ở đâu?" Triết Thần Vũ ngả người ra ghế sau chuyển ánh nhìn sang bên ngoài lớp cửa kính xe, những toà nhà chọc trời mọc san sát nhau trước mắt hắn cổ phần đều do Lão Đại nắm. Ông ta chịu đầu tư vào vì cho rằng đó là một cách để phô trương thanh thế, và những toà cao ốc đó cũng từng là công cụ để ông ta rửa tiền.

"Đã được hộ tống về dinh thự của Lão Đại rồi." Nghiêm Chấn Âu liếc nhìn hắn qua kính chiếu hậu, chưa chi đã thấy mặt hắn biến sắc bật người dậy, lạnh giọng ra lệnh, 'Lập tức đến dinh thự của ông già.'

"Thế cậu tính sao với buổi hẹn với Triệu Duẫn, và cả xe hộ tống của Lão Đại phái đến đang kè kè đằng sau chúng ta đây này?" Nghiêm Chấn Âu nghiêng đầu nhìn chiếc xe tháp tùng đang bám theo sau qua kính chiếu hậu, trong lòng cảm thán khi công sức cắt đuôi từ nãy giờ của anh vẫn chưa thành công. Quả nhiên là tay chân lâu năm của Lão Đại.

"Nghiêm Chấn Âu. Đừng bảo tôi tay lái của cậu còn thua kém mấy lão già đang bám theo phía sau." Triết Thần Vũ chồm người ra trước ra hiệu cho anh đổi chỗ sang tay lái phụ.

Nghiêm Chấn Âu đời nào chịu đổi tay lái một cách mạo hiểm như vậy thêm lần nữa, lần rượt đuổi ở Macau là quá đủ. Hôm đó suýt chút nữa cả hai lọt khỏi vách núi nếu không nhờ anh kịp thời bẻ lái thần sầu.

Lại nói, bây giờ anh đã tìm lại được cái gọi là niềm hứng thú trong cuộc sống đơn giản chỉ là một chuỗi giết chóc đẫm máu của anh. Từ lúc Nghiêm Chấn Âu diễn màn bị nhốt trong ngục để thực hiện kế hoạch bắt sống kẻ đặt bom của phe đối lập, ngay khi chứng kiến danh tính bản thân bị vạch trần bởi những suy luận của vị bác sĩ này, anh bỗng cảm thấy hương vị của của cô gái này thật đặc biệt.

Đối với anh, mỗi người đều mang hương vị riêng biệt như mỗi món ăn, là sự kết hợp từ nhiều gia vị và nguyên liệu. Kim Hy cô gái này là một món đặc biệt, và thậm chí còn quý hiếm hơn cả đào tiên trong truyền thuyết.

"Không! Không nhé đồ khốn!" Nghiêm Chấn Âu tay vẫn cầm lấy vô lăng nhưng mắt lại không ngừng nhìn về Triết Thần Vũ để canh xem hắn có động thái gì. Nhưng khi chạm mắt anh đã hiểu, giờ phút này không phải để càu nhàu.

Nghiêm Chấn Âu nheo mắt nhanh chóng tính toán đoạn đường trước mặt, liếc nhìn sang Triết Thần Vũ nhận thấy ánh mắt hắn cũng có chung ý tưởng với mình.

Lợi dụng đoạn đường thưa vắng, anh nhấn ga điều khiển chiếc xe phóng về trước rồi đột ngột nhấn thắng bẻ lái rẽ ngang. Hướng xe bất ngờ bị bẻ ngoặt vuông góc với hướng chạy ban đầu, bốn lốp xe cọ xát với nhựa đường thành bốn lằn cháy đen. Trong nháy mắt, anh chồm sang tay lái phụ để Triết Thần Vũ có cơ hội bắt lấy vô lăng, lập tức gạt cần số bẻ lái nhấn ga phóng khỏi tầm nhìn của tay chân Lão Đại.

Chiếc Audi chạy bám theo sau bị bất ngờ nhưng đã nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh, lập tức nhấn ga rượt theo. Trong khi đó một tên ngồi ghế lái phụ đưa điện thoại bấm vài cái rồi khẩn trương báo cáo.

"Lão Đại, thiếu gia đột nhiên tăng tốc. Chúng tôi đang đuổi theo!"

"Nó chạy về hướng nào?"

"Thiếu gia chạy về.." gã cầm điện thoại chợt ngớ người nhận ra, "..chạy về hướng dinh thự của sếp ạ." Nếu muốn bỏ cuộc gặp mặt, thì sao thiếu gia lại hướng đến dinh thự của Lão Đại.

Lão Đại cúp máy, ông đột nhiên phì cười khiến phu nhân đứng cạnh đang nhấp trà cũng phải khựng lại mà hạ ly trà xuống.

"Có chuyện gì vậy?"

"Quả nhiên như phu nhân của ta nói." Lão Đại xoa xoa hàm râu quai nón của mình, một tay tì lên thành gạch đỏ của chiếc bếp lửa kiểu cổ điển có ống khói thông lên tận trần nhà. "Vị bác sĩ này quả là 'thánh nhân'."

"Tôi đã nói rồi. Cô gái này chữa được bách bệnh. Ngay cả 'ca' khó nhằn như con trai ông con bé này cũng xử lí ngon ơ."

"Ngay cả 'Triết Thần Vĩ' ư?" Lão Đại nhìn không rời mắt khỏi những đốm lửa đang nhảy múa trong đống than cháy đỏ. "Triết Thần Vũ cố ý ra mặt đầu thú và giả làm giấy bệnh viện vì muốn được chuyển đến gặp bác sĩ Kim và sau đó dùng cô gái này để trấn áp nhân cách Thần Vĩ."

Bạc môi mỏng nhoẻn một nụ cười mỉa mai, "Trớ trêu là cả hai đều bị cô gái này gây ảnh hưởng." Lão Đại gật gù, chợt phát hiện phu nhân đang nhìn bản thân chằm chằm.

"Sao vậy?"

"Không có gì." Phu nhân nhún vai, gò má bỗng ửng chút phấn hồng "Chỉ là cái nhoẻn môi vừa rồi làm tôi nhớ đến một người, rất lâu về trước." Phu nhân ngồi dậy, hình ảnh một người phụ nữ đã ngoài ba mươi nhưng vẫn còn vẻ đẹp mặn mà quyến rũ đang tiến tới phản chiếu trong ánh mắt sâu của người đàn ông đứng trước bếp lửa. "Phong thái lãnh đạm và đầy chết chóc. Từ cách ra tay trừ khử kẻ thù đến khả năng sát phạt phụ nữ."

Lão Đại hạ mắt nhìn xuống người phụ nữ trước mặt, ánh mắt ngập tràn cảm xúc. Phu nhân đưa ngón tay đi một đường dài trên má người đối diện, môi đỏ son rung lên cười khúc khích, "Tôi nên vui hay khổ vì Tiểu Vũ giống ông đây?! Chỉ biết làm khổ phụ nữ."

Lão Đại đột nhiên ôm eo phu nhân, giọng đầm xuống nói chỉ đủ để hai con người nghe, "Chẳng phải quý phu nhân đã có mười mấy năm mặn mà với 'tên đàn ông này' rồi sao?"

Phu nhân nhếch môi cười, bà âu yếm vuốt má lão công của mình, chợt, bất thình lình vỗ vào má người đối diện khiến Lão Đại nhất thời chưng hửng.

"Đồ cơ hội! Tiểu Vũ giống ông chỉ tổ làm khổ phụ nữ! Chưa chi đã thấy bác sĩ Kim đã phải chịu bao thương tích." Phu nhân mở cửa phòng thản nhiên bước ra ngoài mặc cho Lão Đại vẫn còn sững sờ chưa kịp nắm bắt tình hình, "Lúc trước tôi đã lầm khi nghĩ bác sĩ Kim là kẻ cơ hội, nhưng sau những chuyện vừa rồi tôi quyết định bảo vệ CON DÂU tương lai của cái nhà này!" Đoạn bà hất mặt đóng sầm cửa lại.

"Sếp.." đám thuộc hạ từ nãy đứng ngoài phòng không dám bước nửa bước vào phòng vì sợ vạ lây, "..thiếu gia đã đến trước cổng khuôn viên rồi ạ. Ý sếp thế nào? Cản hay không cản?"

"Cản." Lão Đại thở dài, cứ tưởng đêm nay có được 'trận cuồng phong' với phu nhân.

Ông miết thái dương ngồi tựa vào chiếc ghế bành, trước mặt ông là màn hình vi tính hiển thị những hình ảnh thu được từ những chiếc camera gắn ở mọi góc nhà.

"Bằng mọi giá phải cản Triết Thần Vũ đến được phòng của bác sĩ Kim."

Lại nói, sắp được chứng kiến một điều thú vị như vậy, nhưng trong đầu ông lại trăn trở cái khác. Ngày trước chỉ vì Lão đại cảm thấy vị đại mỹ nhân ái nữ của tổ chức liên thủ với băng đảng của ông già thật thú vị nên tìm mọi cách để khiến bà chú ý. Nhưng vì khi đó Lão đại cũng là một trong những gương mặt gây ảnh hưởng đông đảo phụ nữ, nên bản thân lại muốn giữ lại thể diện và đã làm đủ chuyện 'ngôn tình điên rồ' với phu nhân.

"Nghĩ lại cảm thấy thật có lỗi quá, nhưng cuối cùng kết quả lại đơm hoa kết trái nào ngọt trái đó." Lão Đại cười gian nhìn vào màn hình trước mặt,

"Haizz, một 'quả ngọt' sắp sửa tiến công vào đây rồi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play