Hoắc Lan: “…”

Quản gia: “…”

Hoắc Lan cúi đầu nhìn tay mình.

Trực giác của anh mách bảo rằng hành động này có thể hơi vô nghĩa đối với Lương tiên sinh.

Từ đầu đến cuối Hoắc Lan không theo kịp, buộc phải đánh nhẹ vào mông của Lương tiên sinh, cố gắng hết sức giữ bình tĩnh, trầm giọng nói: “Cái gì ——”

Hoắc Lan dừng lại, nhìn ánh mắt trong suốt chờ mong của Long Tiêu, không đành lòng nói tiếp.

Hoắc Lan nắm chặt hai tay, trầm mặc một lúc lâu: “… Ra là vậy.”

Mồ hôi của Lương Tiêu đổ như mưa suốt một đêm, khi xác định được không nhịn được mà nắm chặt tay mình cổ vũ.

Quản gia: “???”

Hoắc Lan ngước mắt lên, tầm mắt rơi vào đáy mắt của Lương Tiêu.

Mấy năm nay, Lương Tiêu và thiếu niên lúc còn trẻ hầu như không thay đổi bao nhiêu.

Vẫn một mực thuần khiết, sạch sẽ kiêu ngạo.

Thiện ác rõ ràng, hỉ nộ ái ố hiện rõ ra mặt, lúc vui thì ánh mắt sáng ngời, hận không thể tỏa ra ánh sáng.

Hoắc Lan theo bản năng muốn làm cho cậu vui vẻ, đáy mắt tràn đầy yêu thương, giơ bàn tay trống rỗng lên sờ sờ đầu Lương Tiêu, ý muốn khen cậu: “Rất tròn.”

Quản gia: “!!!”

Quản gia thật sự không thể theo kịp, khó hiểu nhìn về phía Lương Tiêu, ý đồ lấy được một chút gợi ý về tiến độ trước mắt từ Lương tiên sinh.

Lương Tiêu bị Hoắc Lan nhẹ nhàng xoa đầu hai cái, kìm nén vui sướng, khó khăn lắm mới khôi phục được tinh thần tỉnh táo.

Quản gia bí mật đặt cho cậu dấu chấm hỏi đầy ẩn ý.

Lương Tiêu vừa mở miệng, quay đầu lại đã bắt gặp ánh mắt của quản gia.

...... Cậu luyện tập cả đêm, lúc tắm rửa cố ý tự mình sờ vài lần, càng sờ càng cảm thấy rất có thành tựu.

Trong phút chốc bị lãng quên.

Lúc Lương Tiêu xông vào cửa không ngờ rằng quản gia sẽ ở đây, dưới tình thế cấp bách túm lấy Tổng giám đốc Hoắc ra tay, cũng không kịp kiểm tra hoàn cảnh xung quanh.

Sự tình phát triển đến bước này, Lương Tiêu cũng không biết giải thích như thế nào, ho một tiếng, đỉnh đầu bị lòng bàn tay của Hoắc Lan chạm vào trở nên nóng ran, lan ra đến cổ.

Quản gia hiểu ra: “Tổng giám đốc Hoắc.”

Hoắc Lan nghiêng đầu nhìn ông ấy.

Quản gia nắm chặt tay: “Cố lên.”

Lương Tiêu: “…”

Quản gia đi ra ngoài, hướng về phía Lương tiên sinh đổ thêm một chút dầu rồi rời khỏi phòng ngủ không một dấu vết.

Nhẹ nhàng đóng cửa lại.

-

Mấy ngày tiếp theo, Lương tiên sinh vẫn chủ động và tích cực trong việc huấn luyện.

Hiệu quả rất rõ ràng, người huấn luyện đã lên kế hoạch luyện tập trong một tuần, cậu cũng vui vẻ thực hiện nó trong một tuần.

Ba tổ hơn mười máy quay quanh quanh, mọi người đều nín thở lặng lẽ vây quanh bên cạnh. Đạo diễn Cận vừa nói một tiếng “Cắt”, đám đông nổ ra một tràng pháo tay nhiệt liệt.

Lương Tiêu run rẩy lắc cây thương, nắm chặt trong tay, thuận tay đưa về phía sau lưng, mang theo mồ hôi trên trán ngẩng đầu lên.

Cận Chấn Ba xem đi xem lại màn hình, ánh mắt lộ ra vẻ thưởng thức: “Qua rồi.”

Các đạo diễn điều hành khác vỗ tay nhau, giám đốc sản xuất không kìm được sự phấn khích, bước nhanh qua: “Quá đẹp! Thầy Trần vừa nói, nhẹ nhàng như một con rồng!”

Lương Tiêu lau mồ hôi, nghe vậy thì mỉm cười: “Quá khen rồi.”

Giám đốc sản xuất dùng sức xua tay: “Đúng là thật xuất sắc, tôi vỗ đến đỏ cả tay rồi.”

Diễn viên xuất sắc về võ thuật cũng có không ít, nhưng phần lớn đều xuất thân Alpha, có ưu thế tự nhiên. Một diễn viên là Omega có thân thủ sắc bén, ngoại hình lại xuất chúng như Lương Tiêu, tính toán sơ qua cũng không chọn ra được mấy người.

Vị tướng trẻ mặc áo choàng trắng cầm cây thương mặt mày khôi ngô, hết lần này tới lần khác dùng thương thế sắc bén cùng ý chí chiến đấu dọa người, so sánh hai bên, chỉ cần nhìn liếc mắt một cái là khán giả có thể đoán được.

“Không tồi.” Cận Chấn Ba hiếm khi cảm thấy hài lòng, cũng khen cậu một câu: “Không uổng công cậu vất vả mấy ngày nay.”

Lương Tiêu giao súng cho đạo cụ, khiêm tốn cười: “Là ngài và thầy dạy võ thuật chỉ đạo tốt.”

Đạo diễn Cận cũng không để ý đến mấy lời khách sáo của cậu, gọi điện cho người quản lý hiện trường: “Ngày mốt có phải trở về Đế Đô hay không? Ngày mai không cần phải đến, cho anh thêm ngày nghỉ.”

“Thật ra cũng không cần.” Lương Tiêu nói, “Tôi ——”

“Sao lại không, không cần thời gian chuẩn bị?”

Cận Chấn Ba nhìn một vòng tìm giám đốc sản xuất: “Đồ của anh – Nhìn cái gì? Lấy ra cho cậu ấy mượn hai ngày.”

Giám đốc sản xuất ngạc nhiên: “Làm gì?”

“Không phải bây giờ bọn họ đều lấy cái này để hỗ trợ hiện trường hay sao?”

Cận Chấn Ba không hiểu rõ lắm về vòng tròn trong giới bây giờ, mơ hồ cũng đoán được không thể thiếu một chiếc đồng hồ: “Để đỡ người ngoài nói đoàn làm phim chúng ta không có tiền, diễn viên đi ra ngoài chỉ có thể bày bán bánh kếp bán đồ ăn sáng.”

Lương Tiêu: “...”

Đầu gối của Lương Tiêu hơi đau, lặng lẽ xin lỗi đạo diễn Tống Kỳ đang ở non sông rách nát nào đó chuẩn bị dự án.

Giám đốc sản xuất hiểu biết nhiều hơn đạo diễn Cận, dở khóc dở cười: “Không giống nhau... Đồ này của tôi đã lỗi thời, tuổi của Lương Tiêu đeo ra ngoài, nói không chừng người ta lại nghĩ rằng của ông nội để lại cho cậu ấy.”

Giám đốc sản xuất: “Bây giờ giới trẻ đều đeo Patek Philippe, còn có thể tùy chỉnh, đính thêm kim cương.”

Đạo diễn Cận không nghĩ tới loại chuyện này lại phiền phức như vậy, nhíu muốn nổi giận, bị giám đốc sản xuất kịp thời kéo đi.

Lương Tiêu bất ngờ được nghỉ, từ trong đám người đi ra, nhận lấy nước Đoàn Minh đưa: “Anh Đoàn, ngày mai có kế hoạch gì không?”

“Không, xong việc thì điều chỉnh.”

Đoàn Minh cảm thấy cậu nên nghỉ ngơi, mơ hồ khuyên: “Mấy ngày nay cậu luyện tập quá sức rồi, đừng để bị thương.”

Tuy rằng biết là vì võ thuật Tiểu Hầu Gia này, Lương Tiêu nhất định phải nhanh chóng tăng cường sức mạnh và bộc phát, nhưng khi giai đoạn này đã qua cũng phải điều chỉnh lại vài thứ.

Cơ thể của Lương Tiêu vẫn chưa được bổ sung, ngày nào cũng đều ở trong trạng thái tải trọng cao, cho dù sau khi huấn luyện có luyện tập kéo giãn thả lỏng nhưng trong thời gian dài cũng khó tránh khỏi xảy ra vấn đề.

Lương Tiêu uống một ngụm nước, không nhịn được nhấn mạnh: “Còn có chườm nóng và xoa bóp...”

Đoàn Minh đã thích ứng, gật gật đầu, chủ động tiếp chiêu: “Tuy rằng có Tổng giám đốc Hoắc giúp cậu chườm nóng và xoa bóp, nhưng cậu cũng không thể vì báo đáp Tổng giám đốc Hoắc mà tự mình luyện tập mù quáng.”

Đoàn Minh: “Có một số loại trái cây, không thể ăn vội vàng được.”

Lương Tiêu sặc một ngụm nước: “…”

Người đại diện cao tay hơn, vỗ vỗ bả vai Lương Tiêu, dẫn trợ lý đi thu dọn đồ đạc giúp cậu rồi gọi xe về khách sạn.

Trong khách sạn, một số giám đốc đang báo cáo tình hình công việc gần đây qua video.

“Lương tiên sinh gần đây có đà phát triển rất tốt.”

Trưởng phòng quản lý nghệ sĩ đã báo cáo công tác tổng thể của bộ phận, mới nhận được báo cáo, có chút hưng phấn: “Weibo chính thức của đoàn làm phim 《 Vân Kỳ 》đã tung ra một đoạn trailer ngắn, vừa mới gửi số liệu.”

Các bộ phận khác nhau của Tinh Quan phụ trách hàng nghìn công việc mỗi ngày, có hàng trăm nghệ sĩ thuộc quyền của bọn họ, theo lý mà nói thì xu hướng phát triển của mỗi người cũng không cần báo cáo đặc biệt với Tổng giám đốc Hoắc.

Nhưng tình huống của Lương tiên sinh thì đặc thù, dù vô tình hay cố ý nhắc đến chuyện này cũng sẽ làm tâm tình của Tổng giám đốc Hoắc tốt lên không ít.

“Tất cả đều là của người hâm mộ, không cần chúng tôi dẫn hướng tranh luận.”

Trưởng phòng quản lý nghệ sĩ lật vài trang báo cáo rồi cười cảm thán: “Số liệu này tăng lên… Một hot search không cần chúng ta giúp đỡ.”

“Đang lúc trên đà phát triển, tốt nhất nên để Lương tiên sinh chia sẻ trên Weibo.” Tổ marketing giơ tay bổ sung: “Nếu thuận lợi, còn có thể thu hút lượng nhiệt lớn.”

Loại công việc này đã được tinh chỉnh đến mức sang cả công việc Lương Tiêu cùng người đại diện phụ trách, bộ trưởng bộ vận hành không khỏi nhíu mày: “Loại chuyện này vì sao phải nói bây giờ?”

Tổ Marketing có chút ngượng ngùng: “Bởi vì -”

Bởi vì cần phải để Lương tiên sinh ở trong phòng khách sạn tổng thống đùa nghịch phơi quần áo cùng Tổng giám đốc Hoắc một lần nữa.

Gần đây, việc điều chỉnh đã liên quan đến tất cả phương diện, không chỉ dựa vào một hoặc hay bức ảnh, cơ hội hiếm có này có thể tận dụng, tranh thủ có nhụy để hút thêm phấn.

Chính là cột phơi quần áo không đủ đẹp trai, bản thân Lương tiên sinh có lẽ sẽ không nguyện ý, cần dựa vào sự giúp đỡ của Tổng giám đốc Hoắc.

Tổ Marketing không dễ giải thích, đã gửi riêng cho Hoắc tổng “Báo cáo nghiên cứu về tính khả thi giữa tương tác của Lương tiên sinh và cột phơi quần áo”.

“Dư luận kỳ vọng rất cao vào bộ phim truyền hình lần này của Lương tiên sinh.”

Bộ trưởng bộ vận hành cũng có điều muốn nói, mở báo cáo: “《 Ngày 30 Tết 》sử dụng phương thức hậu kỳ son song, dự kiến sẽ được lên hạng vào quý II, sớm nhất là cuối tháng 3 đến đầu tháng 4 có thể lên sao.”

Hoắc Lan đang đọc báo cáo của tổ marketing, lên tiếng: “Phải thật chau chuốt, đừng nóng vội.”

Bộ trưởng Bộ vận hành cam kết: “Đạo diễn Tống đích thân kiểm tra.”

Hoắc Lan gật đầu.

Mắt thấy chủ đề cốt lõi đã chuyển từ báo cáo công tác sang Lương tiên sinh, các bộ trưởng cố gắng tìm một ít thông tin có liên quan, ngay cả Bộ trưởng Bộ Tài nguyên cũng không cam lòng chịu yếu thế, cố gắng tìm ra một trang từ báo cáo: “Gần đây có ba lời mời tạp kỹ, hai cái là đại diện game online, một cái cắt băng khánh thành khu bất động sản…”

Hoắc Lan nhíu mày, ngẩng đầu.

Bộ trưởng Bộ Tài nguyên ngậm miệng lại, nhanh chóng cắt băng khánh thành khu bất động sản.

“Tổng giám đốc Hoắc.” Quản gia vào cửa nhẹ giọng nhắc nhở: “Lẽ phục được đưa tới.”

Hoắc Lan gật đầu: “Tan họp.”

Các bộ trưởng nhanh chóng thoát cuộc họp trực tuyến quay về làm việc, bộ phận quan hệ công chúng chần chờ một chút, lên tiếng: “Tổng giám đốc Hoắc.”

Hoắc Lan đang muốn khép máy tính lại, nghe vậy dừng động tác: “Nói.”

“Không phải chuyện bên phía Lương tiên sinh… Bên kia của chúng ta dạo này có chút bất ổn.”

Bộ phận quan hệ công chúng có chút do dự: “Mấy nhánh của nhà họ Hoắc thoạt nhìn thì thành thật, nhưng liên tục làm ra những hành động nhỏ, thường xuyên kích động đưa tin tức. Long Đào cũng chết mà không im lặng, còn đang ầm ĩ...”

Tuy nói đều là những tin đồn bôi nhọ không đau không ngứa, nhưng đê ngàn dặm bị sập ổ kiến, để cho những người này ngày qua ngày đào hang, ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến hình tượng công chúng của Tinh Quan.

Sắc mặt của Hoắc Lan bình tĩnh: “Thông báo cho hội đồng quản trị, trước quý III hoàn thành việc sáp nhập và mua lại Long Đào.”

“Vâng.” Bộ phận quan hệ công chúng vội vàng lên tiếng, “Phân nhánh bên kia ——”

“Tôi sẽ xử lý nó.” Hoắc Lan nói, “Khi đối phó không cần phải nương tay.”

Bộ phận quan hệ công chúng thở phào nhẹ nhõm: “Đã rõ.”

Dù sao cũng là một nhánh của nhà họ Hoắc, cắt đứt xương cốt vẫn nối liền gân, huyết thống vẫn bày ở nơi đó.

Chính xác mà nói thì Tinh Quan cũng là công ty con của nhà họ Hoắc, gặp được thân tích của Tổng giám đốc Hoắc, xử lý thế nào cũng có chút băn khoăn.

Có câu nói này của Hoắc Lan, bộ trưởng bộ phận quan hệ công chúng đã có sức mạnh không ít, đợi vài giây, nhìn sắc mặt Hoắc Lan, lấy hết dũng khí thăm dò: “Tổng giám đốc Hoắc, chúng tôi và bộ phận marketing bên này còn có một kế hoạch.”

Hoắc Lan hỏi: “Kế hoạch gì?”

“Đối với một số nước bẩn mà chúng tôi chuẩn bị đổ, các biện pháp đối phó với những ảnh hưởng và thiệt hại cũng đã bị ảnh hưởng.”

Bộ phận quan hệ công chúng cẩn thận nói: “Ngài… Có tiện tham gia một chương trình tạp kỹ không?”

Hoắc Lan nâng tầm mắt lên.

Bộ phận quan hệ công chúng hồi hộp, run rẩy ngậm miệng lại.

Công bằng mà nói, Tinh Quan có một nền tảng vững chắc, bị dư luận đả kích thì thiệt hại ảnh hưởng cũng không lớn, còn chưa tới mức nhất định phải tổng giám đốc tự mình đứng ra kinh doanh.

Nhưng gần đây, dù sao cũng phải mua Long Đào.

Hơn nữa chương trình tạp kỹ này quả thật rất thích hợp, là một cơ hội hiếm có.

Trưởng phòng quan hệ công chúng có chút lo lắng, ấp úng: “Yêu cầu về nội dung công việc của khách mời không nhiều lắm! Là một chương trình tạp kỹ nghỉ dưỡng, thường xuyên hợp tác với tuyên truyền với bên này, mỗi lần sẽ mời một đoàn làm phim...”

“Không cần đâu.” Hoắc Lan trầm giọng, “Chỉnh lại tâm tư của mình.”

Trưởng bộ phận quan hệ công chúng lấy hết can đảm nói: “Vâng.”

Hoắc Lan đứng dậy, đang muốn ra cửa, bỗng nhiên nhíu mày.

Trưởng phòng quan hệ công chúng đang muốn logout, bỗng nhiên bị Hoắc Lan gọi lại: “Mời một đoàn làm phim?”

“Vâng.” Bộ phận quan hệ công chúng không dám nói nhiều, báo cáo ngắn gọn: “Quá trình tuyên truyền của đoàn làm phim 《 Ngày 30 Tết 》đã định xong rồi, chờ bộ phim này của Lương tiên sinh đóng máy, cũng vừa lúc 《 Ngày 30 Tết 》 tiến vào thời kỳ phát sóng, những người chủ chốt trong đoàn làm phim cũng sẽ tham gia…”

Hoắc Lan: “Chương trình tạp kỹ theo mô hình nào?”

Bộ phận quan hệ công chúng sửng sốt một chút, nhanh chóng giới thiệu: “Hai người một nhóm, bốn ngày ba đêm.”

Hoắc Lan: “…”

Tinh Quan là nhà đầu tư của 《 Ngày 30 Tết 》, Hoắc Lan với tư cách là tổng giám đốc, kỳ thật cũng có thể lấy thân phận nhà sản xuất đầu tư đưa vào nhóm đoàn làm phim chủ chốt.

Những năm gần đây Hoắc Lan không có ý định để lộ thêm thông tin cá nhân trên mạng xã hội, một weibo kinh doanh cũng không có thông tin, số liệu lưu lượng truy cập đều có thể tương đương với một số ngôi sao hạng A.

Bộ phận quan hệ công chúng kỳ thật rất muốn để Tổng giám đốc của bọn họ nắm lấy cơ hội này, thu hút người hâm mộ, để cho lưu lượng công ty và nghệ sĩ dưới trướng cũng theo nước lên thuyền cao.

Nhưng nếu Tổng giám đốc Hoắc của bọn họ không tình nguyện, bọn họ tự nhiên cũng sẽ không ép buộc.

Trưởng phòng quan hệ công chúng chỉnh tâm tư, thay đổi giọng nói: “Chúng tôi biết ngài không muốn đi, tuyệt đối sẽ không nhắc lại.”

Hoắc Lan: “…”

Bộ phận quan hệ công chúng cân nhắc kỹ, còn cố ý bổ sung: “Chúng tôi sẽ liên hệ với tổ làm chương trình, chọn cho Lương tiên sinh một đối tác dễ để tạo nhóm… Nếu thật sự không được, chúng tôi sẽ giao đạo diễn Tống cho Lương tiên sinh.”

Hoắc Lan: “…”

“Là hai người ở một phòng, sớm chiều ở chung, ăn uống sinh hoạt cũng cùng một chỗ.”

Bộ phận quan hệ công chúng chắc chắn: “Chúng tôi nhất định sẽ chăm sóc Lương tiên sinh.”

Hoắc Lan nhắm mắt lại, im lặng một lúc, sau đó mở mắt ra: “Tôi ——”

Trưởng phòng quan hệ công chúng kiên quyết tuân thủ tác phong trước sau như một của Tinh Quan, dứt khoát lưu loát mạnh mẽ, tuyệt đối không dây dưa, chấm dứt tắt video cuộc họp.

TYT & Ánh Trăng Sáng team

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play