Sau năm thứ hai trung học, Chu Triển Lâm chọn nghệ thuật tự do, còn những anh em tốt trước đây của anh chọn khoa học tự nhiên. Nghệ thuật và khoa học hoàn toàn không ở cùng một tòa nhà giảng dạy. Anh lúc khai giảng lại có việc nên đi học muộn, phải đợi đến khi học hết mới đem những đồ dùng sinh hoạt cần thiết đặt mua đầy đủ hết, một hồi nhìn lại, liền phát hiện, chỉ có một số ít nam sinh theo nghệ thuật tự do, theo như anh được biết, dù là ở trong lớp hay là ở ký túc xá, các nam sinh đều tự nhiên hình thành các nhóm nhỏ theo tốp 3 hoặc tốp 5, hơn nữa họ có vẻ không thích anh cho lắm, vì vậy anh buồn bã và cô đơn.

Khoa học tự nhiên cách xa, trước kia ở lớp có những anh em tốt, các bạn học mới rất khó hòa nhập. Chu Triển Lâm đã hai ba ngày trôi qua vô vị, chưa nói chuyện với các nam sinh nhiều lắm, nhưng do có lợi thế về ngoại hình, nhiều nữ sinh luôn tìm đến để bắt chuyện với anh.

Buổi tối, Chu Triển Lâm không có về kí túc xá, anh trực tiếp lên nóc nhà ký túc, gọi điện cho tiểu Tiền Lệ.

"Tôi không muốn chơi với các nữ sinh," Chu Triển Lâm phàn nàn, "tôi muốn chơi với anh em, muốn chơi game, muốn đánh bóng rổ, muốn có người cùng tôi đi chạy bộ buổi sáng, nhưng trong ký túc xá của chúng tôi thì chẳng có người quan tâm tôi, tôi cùng bọn họ nói chuyện, bọn họ cũng chỉ qua loa cho có lệ liền hiểu rõ.

Tiền Lệ ngẫm nghĩ một hồi rồi hỏi thẳng vào vấn đề: “Bạn học Chu hào hoa, xin hãy nói thật lòng với anh trai, có phải các nam sinh khác trông luộm thuộm hơn cậu, và cậu trông như người nổi bật nhất ở đó?”

Chu Triển Lâm suy nghĩ một chút, cười nói: “Đừng nói là thật.”

“Không"Vậy thì kết thúc rồi,” Tiền Lệ nói, “mấy nam sinh trong lớp và ký túc xá của cậu chẳng có gì đáng để kết bạn cả, chỉ vì cậu trông đẹp hơn họ và có thể thu hút sự chú ý của các nữ sinh hơn họ, họ liền cô lập cậu, chuyện này thật ghê tởm, không phải là nam nhân, loại người này tám đời tôi đều thấy chướng mắt.”

“Vậy tôi nên làm gì,” Chu Triển Lâm nói, “tôi không thể kết bạn sao?”

“Cậu có chúng tôi mà, Tiền Lệ đáp lại, “cậu không có nhiều bạn tốt, nếu cậu không thích liền không thể nào chắp vá được…… Đúng rồi, tôi vừa mua một bộ pocker mới, tính toán cho cậu?”

Tiền Lệ có sở thích là dùng bài pocker để bói người, xem bói mệnh và cưới hỏi, đam mê lắm, nhưng một lần cũng không chuẩn.

“Tiền Nhi, buông tha tôi đi,” Chu Triển Lâm nói, “cậu lại không chuẩn.”

"Có lẽ lần này sẽ Đúng,” Tiền Lệ nói đã cầm quân bài ở đầu bên kia và bắt đầu tính, "Ca tính toán cho cậu xem chừng nào thì cậu sẽ có bạn…… Hey, yo, ngay vào ngày mai, một người ngoài cuộc.”

Chu Triển Lâm vui vẻ nói: “Cái gì ngày mai, cái gì người ngoài, đừng náo loạn, Tiền Nhi tắm rửa rồi ngủ đi, ngủ ngon.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play