Chương 756:
Vừa rồi lúc cô vào cửa, mặc chiếc váy hai dây tinh không này, quả thực đẹp như tiên trên trời, dáng vẻ xinh đẹp là thế vậy mà cô lại khoác cánh tay của Mạc Tử Tiễn, còn là vị hôn thê của Mạc Tử Tiễn trong miệng thiên hạ.
Chưa từng có một thời khắc nào khiến anh nhận thức rõ ràng như vậy, cô đã là của Mạc Tử Tiễn rồi?
Nhận thức này khiến anh không thể chịu đựng, kỳ thực anh rất ghét chính mình lần nữa bởi vì cô mà mắt khống chế, thế nhưng bên tai văng vằng một giọng nói, rồi là vô vạn thanh âm vang lên, cô ấy là của mày! Phải cướp cô về?
Hiện tại Mạc Tử Tiễn hỏi, anh là muốn cướp với em sao? Mạc Tuân biết một khi bản thân trả lời, chính là tuyên chiến?
Mạc Tuân từ trong cỗ họng bật ra từng chữ: “Ừ, thì sao?”
Anh chẳng những tuyên chiến, còn khiêu khích.
Tính cách cường thế bá đạo như vậy, quả là Mạc Tuân anh không trật đi chút nào?
Mọi người ở đây cùng Lệ Yên Nhiên sắc mặt thốt nhiên đại biến, Mạc Tuân thật sự muốn cướp Lê Hương với Mạc Tử Tiễn?
Không ngờ Mạc gia hai vị thiên chỉ kiêu tử này không tranh gia sản lại vì tranh một cô gái mà đánh nhau?
Lê Hương đã thật chặc vặn nỏi lên đôi mi thanh tú, cô thực sự không biết Mạc Tuân đang làm gì, trận này party cô rất muốn khiêm tốn, bởi vì cô là mang theo mục đích tới, cô phải len lén ẫn vào Dạ Huỳnh căn phòng tìm kiếm chiếc chìa khóa đó, nhưng là bây giờ Mạc Tuân như thế nháo trò, cô trở thành toàn trường tiêu điểm, làm chuyện gì đều có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm.
Mạc Tử Tiễn đang định động, Lê Hương đã nâng mắt nhìn về phía Mạc Tuân, giọng nói thanh lệ ấy cát lên: “Mạc tổng, buông!”
Lê Hương chọn Mạc Tử Tiễn?
Đôi mắt sâu hẹp như vết mực phẩy lên kia của Mạc Tuân giờ phút này đậm đặc nguy hiểm không cách nào thấy được đáy, anh lạnh lẽo nhìn chòng chọc Lê Hương, lúc này lòng muốn bóp chết cô cũng có.
Thấy Mạc Tuân không buông tay, Lê Hương dùng sức muốn hát tay anh ra, nhưng ngón tay thon dài của anh siết lại, giữ chặt cổ tay trắng của cô, khiến cô không thể động đậy.
Lê Hương thật sự tức điên, Mạc Tuân đang làm cái gì, anh thấy chơi rất vui sao? Lê Hương tiến lên hai bước, nhắc chân lên dùng sức đá về phía đôi chân rắn chắc của anh.
Cô vốn định đá một cái, lại thấy anh chẳng có chút xê dịch gì.
Cô lại đá cái thứ hai, cái thứ ba…
Rất nhanh, trên chiếc quần tây đen dài được cắt may sắc bén của Mạc Tuân lại có thêm nhiều vết chân, đều là do cô đá mà ra.
Mọi người kinh ngạc nhìn một màn này, Mạc Tuân cao lớn đứng lặng dưới ánh đèn sáng chói, chặn lối đi, cô gái mềm mại nhỏ nhắn kia rất tức giận, ở trước mặt anh dùng chân đá anh, hệt như chú mèo con đang xù lông giương ra móng vuốt sắc nhọn của mình.
Mọi người: “…”
Vị hậu duệ quý tộc đệ nhất thương giới Đế Đô Mạc Tuân này không thiếu đàn bà nhào về anh, bọn họ thấy rõ không ít, nhưng dám đá như vậy, đúng là lần đầu thấy.
Lê Hương đá đã vài cái rồi, mà anh lại không có bất kỳ cảm giác gì, ngược lại cô đá đến đau.
Mạc Tuân rũ mí mắt anh tuần nhìn cô, lạnh giọng cứng rắn nói một câu: “Được rồi, đừng đá nữa, chân đá đau rồi chứ gì?”
Lê Hương nâng đôi mắt đen ướn ướt trừng anh: “Vậy anh buông tôi ral”
Mạc Tuân mắp máy đôi môi mỏng, sau đó nghe lời buông lỏng cô ra.