Chương 711

“Đúng.”

 

Lê Hương cũng biết, Mạc Từ Tước sẽ không nói cho cô, cô suy nghĩ một chút: “Vậy bác muốn gì từ người tôi? Bác Mạc, chúng ta có thể trao đổi ngang giá, tôi cho bác thứ bác muốn, bác kể hết thảy những gì bác biết cho tôi.”

 

Mạc Từ Tước gật đầu: “Được, tôi muốn từ trên người cô biết được… Liễu Anh Lạc bây giờ đang ở đâu.”

 

Cái gì? Lê Hương khựng lại, mẹ Mạc Tuân – Liễu Anh Lạc không phải mười mấy năm trước đã từ trên đài cao của phòng A Kiều nhảy vào đại dương, đã chết rồi ư?

 

“Tôi chỉ muốn Liễu Anh Lạc, nếu như cô giúp tôi tìm được Liễu Anh Lạc, tôi liền kể hết những gì tôi biết cho cô, dĩ nhiên…”

 

Mạc Từ Tước ý vị thâm trường nhìn Lê Hương: “Cô cũng có giá trị của cô, thông qua cô, tôi cũng sẽ tìm được Liễu Anh Lạc.”

 

Nói xong, Mạc Từ Tước rời đi.

 

Lê Hương đứng tại chỗ nhìn bóng người Mạc Từ Tước biến mắt, một người đàn ông trung niên hơn năm mươi tuổi, thời gian đã mài mòn hết hét thảy góc bén trên người ông, đã từng một thời đế vương thương giới cũng được năm tháng phó thác cho sức nặng và cảm giác thần bí, không một ai biết ông đang nghĩ gì, bên tai Lê Hương cũng chỉ còn lại câu nói “tôi chỉ muốn Liễu Anh Lạc” kia của ông.

 

Lê Hương có thể cảm giác được Mạc Từ Tước yêu hai đứa con trai này, nên lúc ở Hải Thành, ông không thể cho phép sự tồn tại của cô, nhưng bây giờ biết được cô là con gái của Lâm Thủy Dao, Lâm Thủy Dao và Liễu Anh Lạc năm đó lại là hai mỹ nhân quan nắp mãn kinh hoa, ông muốn thông qua cô tìm được Liễu Anh Lạc, cho nên ông buông xuống hai đứa con trai, cho phép sự tồn tại của cô.

 

Đây cũng chính là nói, ở trong lòng Mạc Từ Tước, Liễu Anh Lạc còn quan trọng hơn cậu con trai nhiều.

 

Lê Hương lần đầu tiên chân chính ý thức được, Mạc Từ Tước yêu Liễu Anh Lạc.

 

Liễu Anh Lạc đã biến mát rất nhiều năm, con trai của bà Mạc Tuân năm nay cũng đã 28 tuổi, Lê Hương không biết rốt cuộc là tình yêu như thế nào mới có thể ngăn cản sự ăn mòn và sức mạnh của tháng năm, để cho người đàn ông như đế vương đó một mực đứng sững ở đây, có lẽ là canh giữ địa phương bọn họ gặp nhau lúc ban đầu.

 

Nhưng là, nếu yêu, vì sao lại muốn tổn thương? Năm đó Liễu Anh Lạc có thai lần thứ hai, bà cầm dao tự mình mồ bụng mình, lấy đứa bé ra, là thảm đến bực nào?

 

Nếu như không phải là bị bức đến tuyệt cảnh, Liễu Anh Lạc nào cam lòng bỏ lại con trai của mình là Mạc Tuân nhảy vào đại dương, một đi không trở lại?

 

Liễu Anh Lạc thực sự còn sống không? Lẽ nào, Liễu Anh Lạc năm đó biến mắt có liên quan với mẹ?

 

Nếu Liễu Anh Lạc còn sống, vì sao không trở lại tìm Mạc Tuân? Mạc Từ Tước yêu Liễu Anh Lạc như thé, thì sao lại cưới Liễu Chiêu Đệ, cùng Chiêu Đệ sinh ra Mạc Tử Tiễn? Bắt kỳ người nữ nào cũng không thể tiếp nhận được hôn nhân lừa di, thân thể phản bội.

 

Lê Hương cho rằng hôm nay tới Mạc gia sẽ có thu hoạch một chuyến, thế nhưng cùng Mạc Từ Tước lòng dạ thâm sâu đánh cờ, cô không hề có chút phần thắng nào, ngược lại càng thêm rơi vào sương phủ trùng trùng.

 

Nhưng Lê Hương đã biết, chắc chắn, tất cả nghỉ vấn và đáp án của cô đều ở chỗ này.

 

Mẹ cô từ đâu tới đây? Mẹ cô bây giờ đang ở đâu? Bồ ruột cô là ai? Hết thảy những thứ này, tất cả đáp án đều ở Đề Đô này?

 

Lúc này Mạc Tử Tiễn đã đi tới: “Lê Hương, sao em lại đứng đây?”

 

Lê Hương hoàn hồn, cô nhìn Mạc Tử Tiễn, cười một tiếng: “À, vừa rồi em gặp bác trai, trò chuyện đôi câu thôi ạ.”

 

Con ngươi đen trong trẻo lạnh lùng Mạc Tử Tiễn nhìn về hướng Mạc Từ Tước biến mát: “Bố anh nói gì với em?”

 

“Không nói gì, chỉ là tám bâng quơ thôi, Tử Tiễn, anh đưa em về nhà đi, hiện tại khuya lắm rồi, Bố Lê mẹ Lam còn đang ở nhà trong chờ em đó.”

 

Mạc Tử Tiễn nhìn cặp mắt kia của Lê Hương bởi vì thông tuệ mà lóe ra ánh sáng chói mắt, cô luôn là như vậy, dũng cảm độc lập, có thể tự mình nghĩ ra rất nhiều cách để giải quyết vấn đề.

 

Cô thà cô đơn tự mình gánh hết tất cả, chứ không dựa vào anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play