Chương 698:
Lê gia 4g âu Lê Bang: “…
Đây hình như… là nhà của Lê gia mà, không sai chứ? Lê Bang nhìn Lệ lão phu nhân đứng ra, khóe miệng giần giật.
Lệ lão phu nhân làm Lệ gia đương gia chủ mẫu nhiều năm như vậy, hiện tại một thân khí tràng sắc bén bức người, thủ hạ bị rầy kia sợ đến hai chân mềm nhữn, suýt chút nữa tê liệt.
Lúc này một thân ảnh tuấn mỹ tà mị xuất hiện: “Đùng hù dọa cậu ta, bà ngoại ơïi, là cháu tới!”
Mọi người ngắng đầu nhìn lên, dĩ nhiên là Từ gia thiếu chủ Từ Thiếu Nam, là vị thái tử gia không sợ trời không sợ đất ở Đề Đô này.
Anh ta vậy mà cũng tới?
Lệ lão phu nhân nhìn Từ Thiếu Nam, vẻ mặt không hoan nghênh, thực sự đem nơi đây thành nhà của mình: “Sao cháu lại tới đây?”
“Bà ngoại, cháu đương nhiên là vì…” Cặp mắt đào hoa kia của Từ Thiếu Nam rơi trên khuôn mặt nhỏ xinh của Lê Hương: “Lê Hương mà tới!”
Vị thái tử gia này vang danh ở bên ngoài là thay bạn gái như thay áo, Lê Bang và Lam Yên nhanh chóng kéo Lê Hương ra phía sau mình: “Từ thiếu, Lê Hương nhà tôi không đắc tội cậu mà nhỉ?”
“Đương nhiên không có, cháu tới là muốn cưới Lê Hương!”
Cái gì? Từ Thiếu Nam muốn cưới Lê Hương? Mọi người bị quả bom nặng ký này kinh động, sau khi Lệ lão phu nhân muốn nhận Lê Hương làm cháu gái sau, Từ Thiếu Nam liền “hạ kiệu”, lại muốn cưới Lê Hương làm vợ?
Lúc này Từ Thiếu Nam thần bí vỗ tay một cái, rất nhanh đã có rất nhiều người hầu đi ra, những người hầu kia đem từng cái rương lên.
Mọi người hết sức hiếu kỳ: “Từ thiếu, có thứ gì trong rương V ậy?”
Từ Thiếu Nam mở cái rương ra: “Trong cái rương này là vàng, trong cái rương này là trân châu mã não, trong cái rương này là tơ lụa…”
Một cái rương rồi một cái rương được mở ra, bên trong đều là vật quý, mọi người thấy mắt cũng hoa, thật nhiều thật nhiều tiền?
Từ Thiếu Nam đi tới trước mặt Lê Hương, anh ta nhếch môi thành đường cung tà mị: “Lê Hương, những thứ này đều là sính lễ của anh, anh muốn cưới em làm vợ!”
Trời ạt Phóng nhãn ra toàn bộ Đề Đô, có thể nghênh ngang đem từng rương bảo vật này đến làm sính lễ, chắc cũng chỉ có Từ Thiếu Nam thôi.
Mọi người khẳng định, đây không phải là nằm mơ, Từ Thiếu Nam thật sự muốn cưới Lê Hương?
Từ Thiếu Nam tính cách phong lưu khắp nơi đều lưu lại nợ đào hoa, tất cả mọi người đều đoán sau này cô gái nào thu phục anh, lãng tử quay đầu vàng không đổi, hiện tại cái cô gái này đã xuất hiện, vậy mà là… Lê Hương?
Đôi mắt trong vắt của Lê Hương nhìn Từ Thiếu Nam, trực tiếp từ chói: “Từ thiếu, tôi xem anh chỉ là đang nói đùa, những cái rương này anh đưa về đi, tôi sẽ không gả cho anh.”
“Lê Hương, vì sao em không gả cho anh?” Từ Thiếu Nam hỏi.
Lê Bang cùng Lam Yên muốn chặn Từ Thiếu Nam, nhưng Lệ lão phu nhân ra tay trước rồi, Lệ lão phu nhân đưa tay xách lỗ tai Từ Thiếu Nam, hung dữ mắng: “Tai cháu điếc à, Lê Hương nói không gả là không gả, không cần bát kỳ lý do gì!”
Nói xong Lệ lão phu nhân cười híp mắt nhìn về phía Lê Hương: “Lê Hương đừng sợ, bà nội ở đây làm chủ cho cháu!”
Lê Hương: “…”
Mọi người: “…”
Lúc này thủ hạ lại vội vã chạy tới: “Đại đương gia, phu nhân, không xong, bên ngoài… bên ngoài lại có người tới!”
Cái gì, còn có người tới? Mọi người tối nay ăn hết quả dưa này đến dưa kia, đã ăn không nổi nữa, bọn họ thực sự nghĩ không ra lúc này lại là ai.